Không phải nó đang gầm gừ với nữ soái mà là nó đang gầm gừ với thân ảnh thứ hai xuất hiện trên người nữ soái.
Keng!
Triệu Bân lấy ra kiếm Long Uyên, chỉ vào nữ soái nói: "Cút ra đây!"
Có tà ma.
Trong cơ thể của nữ soái chắc chắn có tà ma, bằng không tiểu Kỳ Lân cũng sẽ không trở nên hung dữ như vậy.
Tà ma không đáp, nữ soái cũng không tỉnh.
Ngược lại, bộ dạng của nữ soái đã dần dần thay đổi, giữa lông mày hiện lên một ký hiệu cổ xưa trông giống như một đóa hoa sen đen, thêm vào đó còn có một tia hắc khí tràn ra từ thân thể của nữ soái, cũng có ma khí, sát khí và thị huyết cuồng bạo, tiềm tàng tiếng lệ quỷ kêu rên.
Ngao hú!
Tiểu Kỳ Lân càng trở nên dữ tợn hơn, liên tục rít lên.
"Tiền bối, tỉnh lại".
Triệu Bân cất tiếng gọi, ném ra bùa chú phong ấn nữ soái.
"Ngươi nghĩ mình có thể phong ấn được ta sao?"
Nữ soái nhắm mắt, môi hơi hé mở nói ra một lời lạnh như băng mang theo ma lực biến hoá kỳ lạ, Triệu Bân nghe xong thì tinh thần trong chớp mắt hoảng hốt, nhưng hắn biết lời này không phải là do nữ soái nói, chắc chắn là do tà ma bên trong nữ soái đang nói, nó đã khống chế thân thể của nữ soái, đây chính là lý do tại sao tới bây giờ nữ soái vẫn chưa tỉnh. Ý thức của nữ soái chắc chắn đã ngủ say, thứ đang tác quái trong cơ thể kia chính là tà ma.
"Cút ra đây".
Triệu Bân hừ lạnh một tiếng, kê kiếm lên ngang cổ nữ soái.
Ngay lập tức nữ soái liền mở mắt ra, ánh mắt sâu thẳm chết chóc mang theo một tia hủy diệt.
Triệu Bân thấy vậy thì không khỏi run lên, ánh mắt này vô cùng kinh khủng khiến cho hắn lạnh toát cả sống lưng.
Ngao hú!
Tiểu Kỳ Lân kêu lên, ngay lập tức nhảy trở lại đan hải của Triệu Bân.
Không phải là do nó sợ hãi mà là do nó biết được tà ma này không tầm thường, nó phải nhanh chóng hỗ trợ Triệu Bân thi triển Kỳ Lân hóa.
"Chỉ với đám bùa chú hạ đẳng này mà muốn phong ấn được ta?"
Nữ soái cười âm trầm cười nói, toàn thân tràn ngập ánh sáng đen.
Ngay lập tức mấy lá bùa phong ấn trên người cô ta đều bị phá hủy.
Phong!
Triệu Bân vừa quát lên vừa thi triển thuật phong ấn.
Nhưng hắn còn chưa kịp chạm đến nữ soái thì đã bị ánh sáng đen bộc phát từ bên trong cơ thể của nữ soái đánh bật ra ngoài, những vết thương mới vừa khôi phục của hắn lại một lần nữa rách ra.
Vèo!
Hắn còn chưa kịp ổn định thân thể thì nữ soái đã nhanh như chớp phóng tới nắm lấy cổ của hắn.
Sau đó lại có một tiếng nổ lớn vang lên.
Hắn vốn có chiến lực không tầm thường nhưng vẫn đại bại trước một chiêu của nữ soái, bị nữ soái tóm cổ đè lên vách đá, chỉ cần thêm một chút lực thì cổ của hắn đã bị vặn gãy.
"Mạnh như vậy sao?"
Triệu Bân kinh hãi, cố gắng thúc giục chân nguyên cùng khí huyết nhưng vẫn không thể thoát khỏi bàn tay của nữ soái.
Phải là tà ma cấp cao cỡ nào thì mới có chiến lực đáng sợ đến như thế chứ?
“Khí huyết thật là tinh thuần”, nữ soái chậm rãi hấp thụ, vẻ mặt rất đắc ý bây giờ cô ta không còn là nữ soái thánh khiết hoàn mỹ nữa mà dường như trở thành một nữ quỷ muốn ăn tươi nuốt sống tất cả sinh linh trong thiên hạ.
"Bức ta đại khai sát giới!"
Hai mắt Triệu Bân sáng quắc như đuốc, bắt đầu thi triển Kỳ Lân hóa.
Nếu lúc này không thi triển thì chắc chắn hắn sẽ bị tiêu diệt.
Đúng là chẳng ra làm sao, hắn tới Nam Vực này lúc nào cũng muốn che giấu thân phận, cho dù gặp chuyện nguy cấp cũng không dám thi triển Kỳ Lân hóa, chỉ sợ bại lộ thân phận, không ngờ bây giờ lại bị chính người trong nhà áp bức tới mức phải lật lá bài tẩy này lên.
Rống!
Một tiếng gầm lớn vang lên, Kỳ Lân hóa đã được thi triển.
Nữ soái ngay lập tức bị chấn văng, còn chưa kịp đứng vững vàng thì Triệu Bân đã vươn bàn tay lớn ra tóm lấy cô ta. Hắn ở trong trạng thái Kỳ Lân hóa khổng lồ như một ngọn núi cho nên bàn tay cũng to lớn vô cùng, nữ soái bị tóm lấy giống như một con châu chấu nhỏ.
"Mau cút ra khỏi thân thể nữ soái!", Triệu Bân hừ lạnh nói.
"Thánh thú Kỳ Lân quả nhiên danh bất hư truyền".