Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Triệu Bân không ngừng chạy trốn.  

 

Hai lão già áo đen sau lưng vẫn không ngừng bám sát.  

 

Sắc mặt Triệu Bân trở nên khó coi, nếu không phải cần che chở nữ soái, khó thi triển quyền cước thì hắn đã chơi lớn, cho hai lão già không biết xấu hổ và tên hải tặc nham hiểm kia lên Tây Thiên rồi.  

 

“Bỏ ta xuống!”, nữ soái tỉnh lại, nói ra một câu đầy yếu ớt.  

 

“Ta sẽ đưa cô về nhà!”, Triệu Bân cười đáp rồi tăng tốc.  

 

Có lẽ do chạy quá nhanh, hắn gặp phải không gian biến động mà đáng lẽ không nên đụng nhất.  

 

“Người đâu rồi?”  

 

Hai lão già sửng sốt, hai người sống sờ sờ tự dưng mất tăm.  

 

“Vận khí không tệ!”. Nguyệt Thần nhủ thầm.  

 

Không gian biến động này là an toàn, không có vết nứt.  

 

Bùm!  

 

Cô ta vừa nói xong thì tai nghe thấy tiếng nổ vang.  

 

 

 

Là Triệu Bân và nữ soái! Hai người té ra khỏi không gian, đúng lúc nện lên mái hiên nhà người ta, cân nặng cả hai tạo thành một cái lỗ thủng trên nóc phòng, sau đó mới ngã xuống đất.  

 

“Đại gia, sao giờ mới tới!”  

 

Triệu Bân đang mơ màng, dường như tai nghe thấy câu nói như vậy.  

 

Hắn từng nghe mấy lời như thế nhiều lần rồi.  

 

Mấy cô nương thanh lâu đều đón khách bằng câu này.  

 

Thanh lâu sao!  

 

Đây là một kỹ viện, họ rơi vào một căn phòng trong thanh lâu kỹ viện này.  

 

Hình ảnh trong phòng lại rất chi là “đẹp”: Một nam và một nữ, cả hai không mảnh vải che thân, họ đang dùng hành động mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nữ soái và hắn. Chuyện gì xảy ra thế kia, xà nhà sụp mà còn có hai người rơi xuống nữa à!  

 

Quá xấu hổ! Tình huống quá ư là xấu hổ!  

 

Hai mắt Triệu Bân sáng như tuyết, nhìn tới mức mắt tròn vo.  

 

Mặt nữ soái thì đỏ ửng.  

 

Thú thật đây là lần đầu tiên cô ta gặp trường hợp thế này, không biết là ngã quá nặng hay do có vết thương trong người mà máu mũi lại chảy. Hình tượng đang tốt đẹp bỗng bể nát vì hai dòng máu mũi này.  

 

...  

 

Yên tĩnh!  

 

Trong phòng cực kỳ yên tĩnh.  

 

Hai nam hai nữ trừng mắt nhìn nhau, nhìn tới mức hai bên sửng sốt tới sững sờ.  

 

Trực tiếp tại hiện trường.  

 

Đây chính là phát sóng trực tiếp.  

 

A...  

 

Vài giây sau mới có một tiếng hét thảm vang lên.  

 

Là cô gái thanh lâu kia, nàng ta như bị dọa sợ, vội dùng chăn che kín người mình.  

 

Người đàn ông cũng phản ứng lại, mở miệng mắng: “Hai ngươi có bệnh à?”  

 

Suỵt!  

 

Triệu Bân vội giơ tay làm ra hành động, việc này không nên ầm ĩ.  

 

Người đàn ông không quan tâm, cầm thanh đao dưới giường, mặt mày tối tăm. Bị quấy rầy chuyện tốt thì không giận mới lạ. Hơn nửa đêm mà còn bị rình trộm. Một người nhìn lén cũng thôi, còn dẫn theo cả vợ nữa chứ, rảnh quá thì tìm chỗ mà này kia đi, thế không sướng hơn à?  

 

“Hảo hán, chỉ là hiểu lầm!”  

 

“Hiểm lầm, ta cho ngươi hiểu lầm này!”  

 

Trong phòng dần náo động, một bên giảng đạo lý, một bên muốn động tay chân.  

 

Kết quả là tên kia ngã nhào ra đất, hắn ta bị Triệu Bân tát một cái, đưa thẳng vào cõi mơ.  

 

Điều đáng nói là hắn ta ngất đi nhưng “cậu em” vẫn sừng sững.  

 

“Còn dùng được!”  

 

Triệu Bân nâng tay đưa người đàn ông nằm lên giường.  

 

Cách dùng từ rất hay, không hề tạo thành cảm giác không ổn trong trường hợp này.  

 

“Làm phiền rồi!”  

 

“Thật sự rất xin lỗi!”  

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT