Vừa hay nhìn thấy một đám người bước vào, dẫn đầu là một thanh niên mặc áo màu bạc với mái tóc bạc lấp lánh.
“Công Tôn Chí!”, một ông già vuốt râu và nói.
Triệu Bân nghe thấy rất rõ.
Rõ ràng thanh niên áo bạc đó là thiếu chủ hoặc thánh tử của nhà Công Tôn. Ngoại hình của hắn ta thật sự không tầm thường, cơ thể cường tráng, phong độ ngời ngời, nếu như đã có mái tóc màu bạc thì nhất định là có huyết mạch đặc biệt, hơn nữa, còn là loại huyết mạch đặc biệt mà hắn chưa từng gặp, hắn ta là cảnh giới Địa Tạng đỉnh cao đích thực.
Trong thế hệ trẻ có rất ít người có thể có được tu vi cỡ hắn ta.
Nhưng vẫn kém hơn nhị hoàng tử Nguyên Anh của Đại Nguyên.
Đằng sau Công Tôn Chí cũng có không ít ông già đi theo, tất cả đều là cảnh giới Chuẩn Thiên, họ được mọi người chú ý đến thế thì nhất định cũng là một gia tộc cực kỳ lớn mạnh.
Sự thật giống như những gì hắn dự đoán, Công Tôn Chí liếc nhìn xuống dưới rồi đi thẳng lên tầng ba, phong thái ngời ngời.
Sau đó nữa là kẻ thù của hắn, Thi tộc và Huyết Y Môn.
Hai nhà này cũng có không ít cao thủ đến.
Nói thật, mọi người đều không muốn nhìn thấy hai nhà đó.
Đặc biệt là Thi tộc, chuyên làm mấy chuyện đào mồ cuốc mả, không biết đã có bao người và thế lực bị bọn họ đào mộ tổ, lão tổ bị luyện thành xác sống, để tìm được xác chết, bọn họ đã làm loạn và gây ra rất nhiều cuộc chiến tranh.
Thi tộc và Huyết Y Môn cũng tự giác lên tầng thứ ba.
Theo Triệu Bân thấy thì nhất định hai nhà này sẽ là hai nhà cuối cùng tranh giành vật đấu giá chủ đạo.
“Dương huynh, vẫn phong độ như ngày nào nhỉ”.
“Đâu có, Cổ huynh mới phong độ”.
“Lát nữa giơ cao đánh khẽ nhé”.
Càng lúc càng có nhiều người đến hơn, phần lớn là các gia tộc nhất lưu, có không ít người đứng dậy chào hỏi.
Xã giao vẫn là chuyện rất cần thiết.
Ở thế giới Nam Vực, không thể quá huênh hoang, nếu như quá huênh hoang thì sẽ bị để mắt đến. Gia tộc hàng đầu mà, đâu có bì được với gia tộc siêu lớn, tất cả đều vào các phòng vip ở tầng hai.
“Nhiều thế lực vậy à?”
Triệu Bân vuốt cằm, chắc gần như các gia tộc ở Nam Vực đều đã phái người đến, trong đó có rất nhiều người mà đến hắn cũng không nhìn thấu được, không chừng người của long triều Đại Hạ và tám vương triều lớn cũng có đến nữa, chỉ có điều hắn chưa phát hiện ra mà thôi. Từ đó có thể thấy được sức ảnh hưởng của cuộc đấu giá này lớn đến đâu.
“Kìa, ta biết là không thể nào thiếu nhà họ Cát được mà”.
Tiếng bàn tán lại vang lên, mọi người lại cùng hướng mắt về lối vào.
Triệu Bân nhấp một ngụm rượu rồi cũng nhìn về phía có tiếng ồn ào, đập vào mắt hắn là một thanh niên mặc áo vàng kim với mái tóc vàng kim cực kỳ chói mắt, có tu vi cảnh giới Địa Tạng đỉnh phong, xét về khí tức thì còn mạnh hơn cả Công Tôn Chí. Không cần phải nói cũng biết, đấy là thánh tử Cát gia, hắn ta cũng là một nhân tài trong vô số kỳ tài của Nam Vực.
“Hắn là ai?”
“Thiếu chủ nhà họ Cát, Cát Dương. Vậy mà cũng không biết nữa”.
“Ta từ vùng khác đến”.
“Vậy thì ngươi phải cẩn thận đấy, chọc ai cũng được nhưng đừng chọc đến tên nhóc đó, hắn ta hung tàn lắm đấy”.
Bên dưới, rất nhiều người to nhỏ với nhau, phần lớn họ đều nhìn Cát Dương bằng ánh mắt đầy vẻ kiêng dè. Người của Nam Vực đều biết hắn ta là một nhân vật tàn ác, đụng đến hắn ta thì không có ai có kết cục tốt đẹp.
“Công pháp gì thế?”, Triệu Bân nhìn tới nhìn lui.
Công pháp của Cát Dương rất kỳ lạ, có khả năng hấp thụ rất mạnh.
“Ngày xưa nhà họ Cát ở Nam Vực là huyết mạch của một vương triều”. Nữ soái khẽ nói: “Công pháp của gia tộc này khá tà ác, giống như Cát Dương mà ngươi đang gặp đây, hắn ta nổi tiếng độc ác ở Nam Vực này, dùng cách hút tinh huyết của con nít để nâng cao tu vi”.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!