Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Sau đó mê tung trận cấp Tiên trong núi Bất Tử đã bị phá nát, biển sương mù do tiểu vụ linh phóng ra cũng bị đánh diệt hơn phân nửa, núi Bất Tử mông lung vô định cuối cùng cũng đã chậm rãi lộ ra rõ ràng.  

 

"Chết tiệt... thật đáng xấu hổ".  

 

Tiểu vụ linh ho khan một tiếng, nó tổn hao bao nhiêu sức lực cuối cùng lại bị đối phương một kích phá hủy.  

 

Chỉ có điều chuyện này cũng không lạ. Dù sao Huyết Tôn cũng là một cường giả Chuẩn Tiên.  

 

"Giết cho ta".  

 

Huyết Tôn vung kiếm chỉ vào sâu bên trong.  

 

Đêm nay, Thiên Tông đã đóng cửa sơn môn.  

 

Tối nay cổng thành Đế Đô Đại Hạ cũng đóng chặt.  

 

Không còn cách nào, phòng thủ bên trong đã trống rỗng, hơn chín phần cường giả Thiên Tông và hoàng tộc không còn ở đây, bọn họ hoặc là bôn ba bên ngoài hoặc là đều đã trở thành ngụy bí giả hoặc là đi giải cứu núi Bất Tử, người có thực lực trấn giữ trong thành hiện tại không còn được bao nhiêu, bọn họ bắt buộc phải canh phòng nghiêm ngặt, khó tránh khỏi phải tử thủ!  

 

Nhưng hoàng tộc cùng Thiên Tông vẫn còn có thứ khác để dựa vào.  

 

Đó chính là sát trận, sát trận cấp Tiên.  

 

Có sát trận này ở đây thì cho dù cường giả Thiên Võ có đến cũng phải suy nghĩ kỹ càng, có thể bước vào cũng chưa chắc có thể bước ra, không phải ai cũng có chiến lực mạnh mẽ cùng nội tình hùng hậu như Triệu Bân, một mình dẫn lôi đánh diệt Đế Đô Đại Nguyên.  

 

"Chiến trường bên kia đang rất nóng".  

 

Trên tường thành Đế Đô, Hắc Huyền và Bạch Huyền đang đứng cầm kính viễn vọng nhìn ra xa, tuy rằng khoảng cách vô cùng xa nhưng bọn họ dường như có thể nhìn thấy ánh lửa và nghe thấy tiếng la hét giết chóc.  

 

Bất đắc dĩ, lão tổ đã bảo họ trấn thủ Đế Đô.  

 

Nếu không thì bọn họ nhất định cũng đã chạy tới đó góp vui.  

 

Tứ đại pháp sư hộ quốc cũng đang đứng trên tường thành cảnh giác quan sát tứ phương.  

 

Ngoại trừ một vị pháp sư hộ quốc, sắc mặt của ba vị pháp sư còn lại đều đã tái nhợt, khóe miệng còn chảy ra máu tươi. Bọn họ đều là người đã bị yểm chú, huyết mạch đã bị hút gần cạn, đều đang phải tự đối kháng.  

 

Màn đêm dần chìm sâu.  

 

Phố xá ồn ào náo nhiệt giờ đã trở nên vắng vẻ lạnh lùng.  

 

Nhưng bầu không khí càng quạnh quẽ thì lại càng khiến cho cường giả Đại Hạ cảm thấy như sắp có điềm xấu xảy ra.  

 

Khụ khụ!  

Trong ngự hoa viên của hoàng cung thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng ho khan.  

 

Bởi vì ban đêm tĩnh mịch cho nên tiếng ho khan nghe vô cùng rõ.  

 

Đó là tiếng ho của hoàng phi Vũ Linh. Bà ấy đang ôm một gốc cây cổ thụ ho ra máu.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT