Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Chính là Thương Khung, lại mang theo một cái tế đàn.  

 

“Ơ, ăn cơm à?”, Thương Khung liếc mắt nhìn rồi chạy lên đến đỉnh.  

 

“Mắt thiên không”, Triệu Bân lẩm bẩm, nhìn sang phía khác.  

 

Không chỉ có mình Thương Không đến Thiên Tông mà còn có Quỷ Minh, U Tuyền lão tổ và Vô Mi đạo nhân. Họ lần lượt lên đỉnh Vũ Hóa, đỉnh Ngọc Tâm và đỉnh Thanh Vũ, tất cả cũng khiêng một cái tế đàn.  

 

Ngoài ra còn có lão môn chủ của La Sinh Môn, lão ta lên đỉnh Thiên Lang, cái tế đàn này của lão ta là to nhất và nặng nhất, lúc thả xuống thì khiến ngọn núi rung lên, năm tế đàn cộng lại chính là mắt thiên không.  

 

Rõ ràng là lão môn chủ cũng không nhàn rỗi mà chuyên môn tạo ra mắt thiên không thứ hai.  

 

Còn vì sao lại chọn ở Thiên Tông thì lý do đương nhiên là càn khôn của nơi này có thể gia trì mắt thiên không đến cực điểm, bốn đỉnh núi mà lão ta chọn cũng tọa lạc ở bốn phương Đông, Tây, Nam, Bắc, trung tâm nhất là đỉnh Thiên Lang.  

 

Ăn xong, Triệu Bân đi lên đỉnh Tử Trúc.  

 

Thương Khung đang phác họa trận văn của tế đàn.  

 

Bốn đỉnh núi khác cũng diễn ra chuyện tương tự.  

 

“Các ngươi chưa lên giường à?”  

 

Thương Khung nhìn Triệu Bân, lại nhìn Liễu Tâm Như.  

 

Triệu Bân còn ổn, nhưng Liễu Tâm Như thì đỏ bừng mặt.  

 

“Cố nhịn thêm dăm ba năm nữa đi”, Thương Khung lại nghịch tế đàn, vừa gõ vừa nói: “Chờ Ma Quân với Ma Hậu khôi phục tu vi Chuẩn Tiên thì sẽ chống lưng thay ngươi, trước đó thì nhịn tí nhé”.  

 

Triệu Bân hít một hơi thật sâu, muốn hung hăng dí sát Thương Khung xuống đất rồi đánh cho ông ta một trận.  

 

Nhưng nghĩ kỹ lại thì thôi.  

 

Mặc dù cái miệng của Thương Khung hơi hỗn nhưng cái tâm của ông ta sáng.  

 

So với Ma Quân, Ma Hậu thì… thôi, chờ Nguyệt Thần tỉnh lại còn hơn.  

 

Nguyệt Thần chắc chắn có thể cho hắn biết trên người hắn bị người ta nguyền rủa như Thương Khung nói hay không.  

 

Nếu có thì cố gắng tiêu diệt.  

 

Nếu không thì hắn sẽ treo Thương Khung lên cây, đánh ông ta ba ngày ba đêm không ngừng.  

 

Chẳng biết đến lúc nào, Thương Khung mới làm xong.  

 

Bốn bên khác cũng đã hoàn thành.  

 

Tứ đại nam Thiên Võ đều ngồi riêng tại chỗ, cùng kết ấn quyết.  

Sau đó, trên tế đàn thứ năm có một luồng sáng to lớn phi lên trên trời, in vào hư vô, dần dần diễn hóa thành một đôi mắt khổng lồ.  

 

Đám người Thiên Tông đều ngửa đầu lên, cố gắng nhìn.  

 

Nhưng không một ai thấy con mắt thiên không, dù là Triệu Bân cũng không thấy rõ ràng. Chỉ có cảnh giới Chuẩn Tiên hoặc là đã từng đạt cảnh giới này mới thấy được rõ, ví như Ma Quân, Ma Hậu và Hồng Uyên.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT