Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Đa số là cảnh giới Chuẩn Thiên đỉnh phong.  

 

Tìm không thấy cơ duyên để tiến lên Thiên Võ bèn chạy tới chỗ này hưởng ké chút không khí vui mừng.  

 

Triệu Bân là một người có phúc, gánh vác số mệnh Đại Hạ trên vai, đứng cùng hắn, nói không chừng lại có điều bất ngờ.  

 

“Đầu thai… Cũng cần có kỹ năng”.  

 

“Kiếp sau lão phu cũng muốn mang họ Triệu”.  

 

“Ngắm cho chuẩn nhé, đừng lao đầu vào chuồng heo đấy”.  

 

Hơn nửa đêm, mấy lão già này nhàn rỗi sinh nông nổi, không ngủ thì không lo đi tu luyện, lại tụ tập ở đây nói nhảm, trong đó có vài người còn tiện tay lấy ra mấy bộ tranh quý.  

 

“Tú Nhi, thần có đường riêng để đi không", Triệu Bân nhìn vào trong ý thức.  

 

“Thế cũng phải hỏi hả?”, Nguyệt Thần đáp lại như thế: “Thần đều có đặc quyền riêng”.  

 

“Thần sáng có thể mang người thường đến Tiên Giới không”.  

 

“Trước kia thì được, nay thì tất nhiên là không thể được”.  

 

“Ta…”  

 

Triệu Bân còn chưa nói dứt lời thì đã đột ngột biến mất.  

 

Đúng vậy, cứ thế biến mất không còn bóng người, tìm mãi cũng không thấy đâu.  

 

Mọi người đều ngạc nhiên, một người sống sờ sờ như thế, nói biến mất là biến mất ư?  

 

Ầm!  

Khi Triệu Bân xuất hiện một lần nữa thì đã là một mảnh núi rừng.  

 

Không biết là do tư thế không chuẩn, hay do làm màu làm mè quá mà sau khi rơi xuống đập đầu vào đá thì lại ngã lộn ngào, nằm dài trên tảng đá, tiếng răng rắc vang lên, nghe thôi cũng thấy đau.  

 

Ồ…!  

 

Triệu Bân đứng dậy, trông khá chật vật.  

Danh sách truyện HOT