Lọc Truyện

Vô Thượng Luân Hồi Chi Môn - Triệu Bân (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Tới đây! Đồng hóa cùng ta đi!”, tiên hỏa hình người mỉm cười nham nhở.  

 

“Tiểu gia ta cần phải mời ngươi nghe một khúc”, Triệu Bân chưa ra khỏi chiếc đỉnh đầy lửa, hắn gọi đàn đá, gảy tiên khúc tịnh thế, dùng nó để đối đầu với tà niệm, uy niệm cũng rất tàn bạo.  

 

Khỏi phải nói chứ, tiên khúc tịnh thế rất hữu dụng.  

 

Tà niệm ai oán một hồi, chiếc đỉnh mà nó biến ra cũng mất hết uy lực, ầm ầm nổ thành mảnh vụn.  

 

Thấy vậy, Triệu Bân càng gảy đàn hăng hái hơn.  

 

Tiếng đàn vô hình nhưng cầm ý bá đạo, phối hợp cùng ma lực tịnh thế khiến tà niệm bên trong ngọn lửa bị đánh cho không kịp trở tay. Nó vốn có hình người, vậy mà bị đánh thành hình dạng ngọn lửa, chạy trốn khắp nơi.  

 

Tiếc rằng nó không có đường thoát.  

 

Nơi này là thế giới vĩnh hằng, nó không thể nào ra ngoài được, mà tiên khúc tịnh thế vang vọng khắp tiểu thế giới này. Đòn tấn công không một kẽ hở khiến tiên hỏa dù trốn đến đâu cũng không thể tránh né, linh trí của tà niệm bị tiêu diệt từng chút một, uy lực của ngọn lửa cũng theo đó mà giảm đi, đến khi không còn gây ra sóng gió gì được nữa.  

 

Diệt!  

 

Triệu Bân điềm nhiên cất lời, kiếm nguyên thần phóng ra từ mi tâm, nhắm vào ngọn lửa tà niệm kia, một đòn tấn công chém nó tan tành mây khói.  

 

Đến lúc này, tiếng gào ai oán mới tan đi.  

 

Đến lúc này, thế giới vĩnh hằng mới khôi phục vẻ bình lặng.  

 

Tà niệm tan rồi nhưng tiên hỏa màu đen vẫn còn ở đó, nó biến thành một đốm lửa lơ lửng trong không trung, màu đen càng thêm thuần túy, không có linh tính, cũng không có linh trí, chỉ biết lơ lửng ở đó, một đốm lửa lay động.  

 

Tiên lôi và Long Uyên cũng chạy ra ngoài, đảo quanh tiên hỏa vài vòng.  

 

Triệu Bân cũng bước đến, nhìn tới nhìn lui. Đây đúng là tiên hỏa rồi, khỏi cần bàn cãi, cấp bậc của nó cũng không thấp. Nguyên nhân là bởi linh trí bị tiêu diệt, nó biến thành ngọn lửa “vô chủ” nên không khai thác được uy lực. Nếu nó có linh trí như tiên lôi và Long Uyên thì chắc chắn sẽ bá đạo vô song.  

 

“Đi theo ta nhé!”  

Triệu Bân mỉm cười, thu tiên hỏa vào tử phủ của mình, dùng căn nguyên và tiên lực để nuôi dưỡng, lâu dần, chắc chắn có thể nuôi nó thành ngọn lửa của mình. Một khi nuôi ra được linh tính và linh trí, vậy thì nó sẽ ghê gớm lắm đây.  

 

Sáng sớm, Triệu Bân ra khỏi thành từ sớm, lại tới sơn môn của Thánh Hỏa Điện.  

 

Người canh cửa vẫn là hai lão già mặc hắc bào, đang nhắm mắt ngồi thiền.  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT