Bên Đường Nhã Phương va vào tường, bên công ty lại truyền đến một tin tốt.
Phùng Phong đã sắp xếp cho cô ta một vai diễn trong bộ điện ảnh mới, tuy cảnh quay có thể không nhiều, nhưng Chu Như Ngọc không hề quan tâm, chỉ cần có thể ló được mặt trong phim của Phùng Phong, cô ta cũng xem như là thành công được một bước nhỏ.
Thật không uổng công mọi nỗ lực cô ta đã bỏ ra trong khoảng thời gian này, vợ của Phùng Phong ăn uống mua đồ, đã tiêu không ít tiền của cô ta.
Phùng Phong nổi tiếng chiều vợ nhất giới, mà vợ của anh ấy lại thuộc loại phụ nữ có thể lực và danh tiếng, vài nhãn hiệu túi xách danh tiếng đều nằm trong tay cô ấy.
Số tiền này đúng là tiêu rất xứng đáng.
Khóe môi Chu Như Ngọc nhếch lên một nụ cười đắc ý, đây chỉ là một bước nhỏ mà cô ta vừa quay lại làng giải trí bước được mà thôi.
Đợi đó, sẽ có một ngày, cô ta sẽ trở thành sự tồn tại giống như Tần Dĩ An vậy.
“Cái gì? Phùng Phong điên rồi ư?” Lúc Đường Nhã Phương đem chuyện Chu Như Ngọc sắp diễn trong bộ phim điện ảnh mới với Lương Phi Mạc, anh ta kinh ngạc, bộ dạng hoàn toàn không dám tin được.
Đường Nhã Phương bĩu môi, “Tôi cũng cảm thấy anh ấy bị điên rồi.”
Giống như Lê Na đã nói, mọi đánh giá về Chu Như Ngọc vô cùng thấp, ai dính phải cô ta chỉ có xui xẻo.
Bộ phim điện ảnh mới này là lần đầu hợp tác đầu tiên của Thời Đại và Hoàng Gia, đã xảy ra BUG lớn vậy rồi, vốn dĩ là đang lấy tiền đầu tư của công ty ra làm trò đùa.
“Không được, phải để Phùng Phong từ bỏ ý định điên rồ này.”
Nói rồi, Lương Phi Mạc cầm lấy điện thoại trên bàn, cúi đầu tìm kiếm số liên lạc của Phùng Phong.
Đường Nhã Phương im lặng nhìn anh ta, còn đang đợi anh ta gọi điện nói rõ ràng với Phùng Phong, để cho Phùng Phong từ bỏ Chu Như Ngọc.
Nhưng một lát sau, Lương Phi Mạc ngẩng đầu lên nhìn cô, nhếch lên một nụ cười ngại ngùng, “Chị dâu, em không có số liên lạc của Phùng Phong”
Phùng Phong là đạo diễn mà Hoàng Gia giới thiệu, cho nên anh ta vốn chưa từng tiếp xúc với Phùng Phong, chỉ là có đôi lần nghe qua chuyện của anh ấy.
Là một đạo diễn rất có tài.
Nhưng chưa từng nghĩ, anh ấy không những có tài mà còn bị ngốc.
Khóe miệng Đường Nhã Phương khẽ giật, “Tôi còn tưởng cậu có nữa đó, còn rất mong đợi nữa là.
Đúng là mất hứng!"
Cô tức giận trợn mắt một cái, sau đó lấy điện thoại của mình ra, tìm được số của Phùng Phong, đọc số điện thoại cho Lương Phi Mạc.
Vốn tưởng Phi Mạc ra mặt, Phùng Phong cũng sẽ nể chút sĩ diện, nhưng ai biết được Phùng Phong chỉ nói một câu “Tôi là đạo diễn của bộ phim này, tôi cho ai đóng phim là do tôi quyết định”, liền cúp máy luôn.
Điều này khiến cho Lương Phi Mạc rất không thoải mái, anh ta ném điện thoại lên bàn, tức giận nói: “Anh ta là đạo diễn, còn em là nhà đầu tư đó, không có tiền của em, anh ta quay phim được cứt ấy.”
Nghe vậy, Đường Nhã Phương không nhịn được bật cười, “Người ta cho dù có đóng phim được cứt, cũng sẽ thu được phòng vé rất cao, giúp cho công ty đem lại được không ít lợi ích.
Cậu nói xem đúng không?”
“Em...!Lương Phi Mạc cứng họng đến mức không nói nên lời, sau đó anh ta bất mãn phản đối: “Chị dâu, chúng ta mới là người cùng một phe, sao chị lại thay người ngoài nói chuyện rồi?”
Đường Nhã Phương nhún vai, vẻ mặt vô tội, “Tôi đang nói sự thật cả”
Năng lực của Phùng Phong được trong giới công nhận, cho nên điều cô nói quả thực là sự thật.
Lương Phi Mạc thật sự bị thái độ kiên quyết của Phùng Phong làm cho tức giận lắm rồi, anh ta bực bội vò tóc, sau đó nhìn sang Đường Nhã Phương, hỏi: “Chị dâu, không lẽ chúng ta cứ thế mà thỏa hiệp sao?”
“Chắc vậy.” Đường Nhã Phương hai tay buông xuống, “Xem tình hình trước mắt thì, chúng ta chỉ đành chấp nhận sự thật này thôi.”
“Không đúng!” Đôi mắt Lương Phi Mạc phát sáng, “Chúng ta vẫn còn một người có thể ngăn cản được chuyện này xảy ra.”
Đường Nhã Phương nhưởng chân mày, “Cậu đang nói anh cậu à?”
Lương Phi Mạc vội vàng gật đầu, “Đúng vậy, chính là anh em.
Bây giờ em sẽ đem chuyện đi nói với anh em
Sau đó, anh ta cầm lấy điện thoại lên liền gọi đi ngay, lúc này, giọng nói lạnh lẽo của Đường Nhã Phương cất lên: “Thôi kệ, đừng nói với anh cậu.”
“Tại sao a?” Lương Phi Mạc ngẩng đầu, khó hiểu nhìn cô.
“Bởi vì tôi khá là thích tác phẩm của Phùng Phong, cho nên tôi không hi vọng đạo diễn sẽ bị đổi.”
Đây không phải là nói dối, bây giờ trong giới, đạo diễn duy nhất mà cô thích nhất chính là Phùng Phong rồi, cho nên cô hi vọng bộ Xử Nữ Tác mà Thời Đại và Hoàng Gia hợp tác lần này có thể do anh ấy quay, như vậy cũng xem như là một món quà đáp lại cho sự nỗ lực ngày trước của cô vậy.
“Nhưng Chu Như Ngọc thì phải làm sao?” Lương Phi Mạc vẫn không thể chấp nhận được trong bộ phim mà công ty đầu tư lại xuất hiện bóng dáng của Chu Như Ngọc, như vậy so với nuốt phải một con ruồi còn khiến người khác cảm thấy buồn nôn hơn.
Đường Nhã Phương lại cảm thấy không sao, “Dù sao chỉ là một cảnh quay, đến lúc đó nhắm mắt lại đừng xem là được thôi.”
“Nhắm mắt lại?” Đuôi mắt Lương Phi Mạc giật giật, “Chị dâu, chị cũng thật hài hước đó.”
“Cảm ơn nhé.” Đường Nhã Phương cười híp mắt.
Lương Phi Mạc nhướng mày, nặng nề thở dài, “Thôi kệ, nghe chị dâu vậy, đến lúc đó chúng ta cứ nhắm mắt lại không xem là được.”
Sợ thì sợ những người xem khác xem rồi sẽ thấy buồn nôn, sẽ ảnh hưởng đến phòng vé.
Nhìn thấu được sự lo lắng của anh ta, Đường Nhã Phương đi lên trước vỗ vỗ vai anh ta, “Không sao, thuận theo tự nhiên, có lẽ sẽ không đến nổi như cậu tưởng tượng đầu”
Lương Phi Mạc: "..."
Tấm lòng của chị dâu nhà anh ta đúng là lớn mà.
Trong cuộc họp cổ đông, Tống An Nhi quả thực đã rơi vào cơn nghiện, cũng đã lấy lại được mặt mũi, nhưng cô ấy vốn dĩ không có ý muốn làm chủ tịch gì cả, tâm nguyện lớn nhất của cô ấy bây giờ chính là ba mẹ cô có thể trong sạch mà về nhà.
Phi Mạc bảo cô ấy đừng vội, rất nhanh thôi, ba mẹ cô ấy có thể về nhà rồi.
Cô tưởng rằng Phi Mạc có chứng cứ gì có thể chứng minh cho sự trong sạch của ba mẹ, nhưng lúc cô ấy hỏi anh ta, anh ta chỉ đơn giản bàn giao với cô ấy là nếu như Hàn Minh Quân đến tìm cô ấy, nhất định phải ghi âm lại.
Cô hỏi anh ta sao phải làm vậy.
Anh ta khẽ xoa đầu cô ấy, bảo cô ấy cứ làm theo là được rồi, đến lúc đó cô sẽ hiểu được dụng ý của anh ta thôi.
Cho nên, lúc Hàn Minh Quân tìm.