Lọc Truyện

Võng Du Chi Họa Thủy Tam Thiên

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Kim ốc tàng kiều.

Đây là câu duy nhất hiện tại Tạ Phi có thể nghĩ tới, thích hợp dùng để hình dung hoàn cảnh hiện tại của mình. Mặc dù câu đó làm người ta cảm thấy cực độ quái dị cùng không tự nhiên. Bởi vì 'Kiều' là chữ dùng để chỉ một người con gái.

Tạ Phi cứ luôn cảm thấy anh bạn nhân viên phục vụ phòng của khách sạn dùng ánh mắt không đúng lắm nhìn về phía mình.

Nhưng Tạ Phi cũng không quá để ý, cũng chẳng nghĩ nhiều. Kết quả của việc La đại nhân đen mặt tối qua chính là đến tận giữa trưa ngày tiếp theo Tạ Phi mới có thể bò ra khỏi giường. Lúc thức dậy trên bàn đã được bày sẵn cơm canh nóng hổi, mà La Khanh thì đã đi làm từ lâu.

Một tờ giấy nhớ được chặn dưới đáy cốc nước, trên đó viết: Sân bay cách chỗ này khoảng mười phút lái xe, nếu phu nhân muốn rời đi trước thì có thể đi nha.

Tạ Phi nhìn một cái, sau đó thản nhiên đem tờ giấy đó ném vào thùng rác. Tên chết tiệt, tôi đây mà thực sự rời đi anh tuyệt đối sẽ đuổi giết đến tận nơi chứ gì? tuyệt đối là vậy? có bản lĩnh phía sau câu đó anh đừng có thêm cái biểu cảm tươi cười quỷ dị kia xem nào, tôi ngất!

Điều Tạ Phi không biết chính là tất cả những cuốn sách được kí tên trong buổi kí tặng ngày hôm nay La Khanh đều thêm một cái mặt cười. Cho nên mọi người đều cảm thấy La Khanh hôm nay thật! thân! thiện nha.

Nếu đã quyết định ở lại cùng với anh ấy thì Tạ Phi cũng không nghĩ tới chuyện bỏ về trước nữa. Mượn dùng máy tính xách tay của La Khanh, cậu mặc đồ nghiêm túc ngồi trong phòng khách sạn làm việc từ xa. Chỉ là vừa mở nguồn máy tính Tạ Phi liền ngẩn người một hồi, nhìn bức ảnh quen thuộc được sử dụng làm hình nền máy tính, trong căn phòng không người đôi mắt cậu hiện lên ý cười nhàn nhạt.

Đó là ảnh chụp chung của Diệp lạc ô đề cùng Mộ Nha trong game, trong ảnh La Khanh mặc kiện y phục mà Tạ Phi đã làm cho anh, đang đứng kề vai sát cánh bên cạnh Mộ Nha.

Buổi tối La Khanh đem Tạ Phi ôm vào trong lòng, hai người cùng nhau chơi game. Bời vì Tạ Phi không mang theo thẻ game cho nên chỉ có một mình acc Diệp lạc ô đề online. Người bang Nhược thủy tam thiên vừa thấy đại thần giá lâm, lại thấy thần phu đại nhân đã vài ngày nay không có onl liền lần lượt xếp hàng quan tâm chuyện tình cảm của đại thần cùng với thần phu đại nhân. Đúng kiểu bộ dáng nhiệt huyết quá đầu, ngươi nói bọn họ thực ra là mấy thím già trong khu hay là đám chị gái tri kỉ chứ, hình như cũng không giống lắm. Khả năng nhiều là bị hôn lễ của Phong hạc cô nương và Đại thần kích thích tới, chuyện kết duyên của các đôi trong Cổ Vực giống như măng mọc sau cơn mưa rào, từng đôi lại từng đôi đâm chồi nảy nở.

Lần này ngay cả Cúc hoa cô nương cũng có người thu về tay rồi, có còn đường sống cho đám chó độc thân bọn họ sao?

Vì thuận theo trào lưu của thời đại, kênh thế giới của Cổ Vực mỗi ngày đều diễn ra một màn như sau --

(Thế giới) Thử địa vô dâm: Đợi tóc em dài ngang eo, anh đến lấy em được không /(tot)/~~

(Thế giới) Phản điền na cá thì: Đợi tóc em dài ngang eo, anh gả cho em được chăng ~

(Thế giới) Cảnh sát thúc thúc chính là người đó: Đợi tóc mái em xõa ngang vai, anh đi chết là vừa đẹp ~

(Thế giới) Thiết bản na cá chước: Đợi tấm sắt lớn biến thành chiếc thìa nhỏ, em đặc biệt 'cong' một cái có được không ~

Khắp thế giới đều là Sadako, trái tim của mỗi người đều có một Sadako, người bang Nhược thủy tam thiên biểu thị: Đợi tóc em dài ngang eo, mau tới tìm anh diễn Sadako nào!!! Tivi nhà nào còn chỗ trống, cho tôi thuê một đêm, giá phòng 998 có được không!

Sau đó làn sóng tóc dài ngang eo còn chưa qua đi, có lẽ nhà phát hành Cổ Vực suy nghĩ tới mấy vấn đề gần đây trong trò chơi đều quá không thuần khiết, lại ném ra một quả bom mới. Cái ghi chú Tăng thành 'Sắp mở' trên trang chủ rốt cuộc cũng đã thay đổi trạng thái.

Mới đầu đa số người chơi đều không quá tin, dù nhà web đã đưa ra thông báo chính thức. Với tính cách của nhà phát hành game, bọn họ như một thợ cắt tóc vĩnh viễn cũng không hiểu cắt ngắn một chút xíu là cần ngắn bao nhiêu, cái gọi là sắp mở, một ngày cũng là sắp, một tháng cũng là sắp, một năm cũng là sắp. Cho nên đến tận lúc mười hai giờ đêm hôm đó sever tiến hành bảo trì, người chơi mới có cảm giác chân thực.

Trong bản giới thiệu của Cổ Vực, Côn Lôn có Tăng thành Cửu Trọng, thành mới Cửu trọng Tăng thành một tầng so với một tầng cao, tổng chiều cao là một vạn một ngàn một trăm mười bốn bước hai thước sáu tấc, là đô thành của Thiên đế tại nhân gian, là nơi tiên nhân thần tử nghỉ chân lại nhân gian.

Chỉ cần người chơi đi qua núi Côn Lôn đều có thể ngắm nhìn cảnh thành đô đèn đuốc sáng trưng, như ảo như mộng đó. Nó đẹp như một bức tranh, là nơi bồng lai tiên cảnh, nhìn thấy được nhưng không chạm tới được. Không có bất cứ con đường nào có thể đi tới nơi đó, nhân viên thiết kế Cổ Vực đem hình ảnh nó đặt nơi nào vậy nhỉ, chỉ biết kích thích người chơi kiểu đó, thực là quá thất đức.

Mà lần này cùng với chuyện mở thêm Tăng thành, còn mở thêm hệ thống hoa viên. Cũng chính là nói, thiên đô của Tăng thành chính là tiền đề để mở hệ thống gia viên cho người chơi. Trên trang web chính thông báo còn khoảng nửa tiếng đồng hồ nữa sẽ cập nhập thêm một số thông tin chi tiết của Tăng thành, bao gồm cảnh đẹp; phương thức nhận được phòng ốc cùng với những điểm tốt mà hoa viên có thể mang lại cho người chơi vv.

Điều này làm đám người chơi bị thuyết phục triệt để, Tăng thành thực sự được mở ra rồi. Mà thông tin vừa được công bố khoảng nửa tiếng càng làm tính tích cực của người chơi được kích ra hoàn toàn, từng người xoay tay xoa chân, chuẩn bị đi tranh giành lấy một mảnh đất riêng, làm một cái phú ông giàu có, sống cùng tiên tử một phòng để lây nhiễm chút tiên khí.

Bảy giờ tối ngày tiếp theo, Tăng thành đúng giờ được kích hoạt, trăm ngàn người chơi chỉnh tề xông về phía núi Côn Lôn, tập trung tại khu vực quảng trường phía trước cung điện Dao Trì. Trong khoảng thời gian update game hình như sever cũng được bảo trì khá tốt, nhiều người đồng thời chạy tới một cái bản đồ như vậy mà cũng không xuất hiện tình trạng lag.

Bốn phía xung quanh quảng trường chỉ có sườn phía Tây có một con đường có thể trực tiếp đi lên tới đỉnh núi, đó là con đường tồn tại vì cái nhiệm vụ liên hoàn Ly Hận Thiên kia. Có điều hôm nay bên sườn Đông lại nhiều hơn một con đường, con đường đó mới đầu còn cực kì mơ hồ, sương khói mù mịt, nhưng vừa tới bảy giờ tối, sương mù bắt đầu tan dần hết, lộ ra một con đường lát đá. Những viên đá to rộng, sạch sẽ, chỉnh tề. Cuối con đường dù vẫn ẩn hiện trong sương mù, nhưng cho người ta cảm giác tiền đồ tươi sáng. Không hổ là nơi để tiên nhân cư trú, coi như có chút thưởng thức cơ bản, không giống cái con đường phía Tây kia, leo núi thôi cũng có đủ kiểu tự tìm chết rồi, mệt tới không muốn yêu đương gì hết.

Nhưng có một điểm không tốt đó là, con đường đá này vậy mà cấm người chơi sử dụng khinh công a! Ông nội mi, bố khỉ, tiên nhân không phải đều là cưỡi mây đạp gió mà qua sao? Ai về nhà còn muốn đi bộ chứ! đến ngay cả con ngựa cũng không được cưỡi có được không.....

Quân đoàn người chơi một bên chửi rủa một bên bắt đầu cần cù chăm chỉ bước từng bước. Khoảng ba phút sau, thiên đô lộng lẫy rốt cuộc hiện ra trước mắt. Chiến địa kí giả oa cáp cáp xông lên nhanh nhất, cái gọi là chim ngoan dậy sớm có côn trùng để ăn chính là động tác phải nhanh mới có thể nắm bắt được nguồn tư liệu mới nhất!

Nhưng rất nhanh cô nàng phát hiện bản thân bị hệ thống chơi khăm rồi.

Trước cánh cửa lớn cao gần mười mấy mét của Tăng thành có hai người gác cửa mặc bộ trường bào màu xanh đứng canh giữ ở đó. Bạn chỉ cần tiếp cận cửa lớn trong khoảng 3m bọn họ sẽ chủ động tìm bạn nói chuyện, sau đó nói cho bạn biết bạn có hai lựa chọn: một là tiến vào thăm quan, đồng thời có thể tiếp nhận một số nhiệm vụ thường ngày, nếu lựa chọn cái này sẽ được cho trực tiếp đi vào bằng cửa lớn: Hai là muốn làm hộ khẩu ở lại Tăng thành, nếu chọn lựa chọn này thì bạn phải tiếp nhận sự khảo nghiệm đến từ sứ giả của thiên đế.

Sứ giả của thiên đế? Này lại là cái gì chứ?

Có người hiếu kì chọn vào nó liền phát hiện bản thân bị truyền tống đến trước một cánh cửa khác, ừm, hình như là một cái phó bản độc lập. Tăng thành mang danh có bốn trăm bốn mươi cửa, người chơi lựa chọn tiếp nhận khiêu chiến sẽ bị truyền tống tới phía trước bốn trăm bốn mươi cánh cửa này và phải tiếp nhận những khảo nghiệm khác nhau. Tất nhiên trong game sẽ không có khả năng thiết kế nhiều phó bản độc lập đến vậy, nhưng trị số chân thực thì lại chỉ có đám nhân viên thiết kế kia biết được.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều phát hiện bản thân bị hệ thống đùa giỡn.

Mẹ nó, nội dung khiêu chiến là kêu anh đây quét lá rụng có được không?! Cái đám lá đó bay theo gió thay đổi vị trí liên tùng tục có được không?!

Anh đây vừa quét nó qua, nó liền kiêu ngạo bay trở lại có được không?! mất gần mười phút anh đây mới quét được có bảy chiếc lá có được không?! anh đây cảm thấy ông cụ quét nhà kia đang nhìn anh đây bằng ánh mắt khinh bỉ có! được! không! nhưng cuối cùng hệ thống vẫn cấp cho anh đây một căn nhà, vậy nên anh đây cảm thấy rất vui vẻ. Nhưng sau khi hưng phấn chạy qua nhìn căn nhà của mình, trong lòng anh đây chính là trăm ngàn vạn con cừu nhỏ chạy điên cuồng qua, nước mắt đầy mặt a!

Này là một cái phòng nhỏ còn nhỏ hơn cả cái toilet a! treo thêm cái bảng tên nữa là có thể làm phòng tạm giam rồi có được không! tiên nhân nào sẽ ở trong một cái phòng như này hả? là tiên nhân nhà Vượng tài sao? Không, chính là Vượng tài đi?! một con Vượng tài biết quét nhà!

Bên trên là bài viết chứa đựng tình cảm dạt dào, kèm biểu cảm khóc lóc kể lể của một người chơi trên diễn đàn game, vị người chơi đó đến từ bang Nhược thủy tam thiên, id là Yêu nghiệt khán tiện. Vậy lên là một quần chúng của bang hội yêu và hòa bình, quần chúng Nhược thủy bên dưới liên tiếp hiện ra những dòng bình luận với biểu tượng 'đập bàn cười điên dại', giống như vậy nè ——o(*≧▽≦)ツ┏━┓

Mà thói đời tạo nghiệt sao thì dễ bị nghiệt quật như ấy.

Rất nhiều người chơi của Nhược thủy đều gặp phải những phó bản khiêu chiến đặc biệt quỷ dị, bị hệ thống đùa giỡn một cách vô cùng tinh tế.

(Bang hội) Nhược nữ tử: Ta đây đường đường là hội trưởng một công hội, nhiều năm nay lập được bao nhiêu công lao to lớn. Mà trong thời khắc quan trọng này, ta dĩ nhiên... đang nghiên cứu vấn đề gà thỏ cùng một lồng, mi nha ăn no rồi một hồi đứng một chân một hồi đứng bằng hai chân chống đỡ ở đó chi vậy.... có giáo viên toán học nào còn mạnh khỏe đến đây cho nhờ một cái nào!

(Bang hội) Cúc phân thiên hạ: Muahhhaaaaaaaa tôi đây là cái nhiệm vụ đánh quái thực bình thường, ừm... rất bình thường... boss là một tên địa chủ nói muốn kết giao bạn bè với tôi nè! làm sao bây giờ làm sao bấy giờ ~(≧▽≦)/~

(Bang hội) Kiệt xuất đích tiểu nhị bức: Tiểu Minh có hai anh trai, anh lớn tên là Đại mao, anh hai tên là Nhị mao, hỏi đứa con thứ ba của Ba Tiểu Minh tên là gì. Đáp án: Tiểu Minh. Trả lời không chính xác. Tại sao lại sai chứ? bởi vì Tiểu Minh là đứa thứ tư, anh ba của cậu ta là Tam mao. Cái quần què gì vậy chứ. (╯‵□′)╯︵┻━┻

............

(Bang hội) Cúc phân thiên hạ: (╯‵□′)╯︵┻━┻ Địa chủ cầm ra một cây kiếm, nói hắn không cần bạn bè, sau đó đem chị đây chém chết luôn rồi. Địa chủ mi không sao chứ? thay chị đây hỏi thăm bác sĩ chính của nhà mi a!

(Bang hội) Cà sa như hỏa: Những ngày tháng như thế này làm sao mà sống đây, triệu hồi đại thần!

(Bang hội) Đại thấp huynh: Cùng cầu đại thần, bọn tôi chỉ cần một cái phòng hướng biển thôi.....

(Bang hội) Thiên triều nữ hán tử: /(tot)/~~ đại thần có ở đây không?

(Bang hội) Diệp lạc ô đề: Vừa tới. Nhưng phu nhân không cho tôi đi, cậu ấy nói cậu ấy xây nhà nuôi tôi (*^_^*)

(Bang hội) Cúc phân thiên hạ: Khinh bỉ nhà mi.

(Bang hội) Yêu nghiệt khán tiện: Phỉ nhổ nhà mi.

(Bang hội) Cà sa như hỏa: Lão nạp siêu độ cho ngài.

Hai người đã về tới thành phố b, La Khanh lười biếng ở trong nhà phu nhân nhà mình nhìn một dãy khinh bỉ cùng phỉ nhổ trên màn hình chỉ có thể bất lực lắc đầu. Con người hiện tại đúng thực là, chính là nhìn không nổi người khác tốt đây mà. Em nói có đúng không, phu nhân?

Tạ Phi vừa tiến nhập vào phó bản rảnh mắt liếc một cái động tĩnh trên kênh bang hội, trên mặt mặt ngay lập tức xuất hiện một đoàn vạch đen thẳng tắp, cậu quay qua nhìn anh một cái,

"Em chỉ là ghét bỏ cái bàn tay thối của anh, sợ bị phân phối cho vào phó bản không tốt, như thế nào đã biến thành muốn bao nuôi anh rồi?"

"Phu nhân à, không phải em có suy nghĩ như vậy sao?"

La Khanh tươi cười sáp lại gần, từ phía sau ôm lấy Tạ Phi, đem đầu gác lên vai cậu, ánh mắt đen nhánh sáng lập lòe.

Tạ Phi vừa thao tác vừa nghiêm túc nghĩ nghĩ,

"Được rồi, em nuôi anh."

La Khanh kinh ngạc hỏi,

"Phu nhân em nói thật hả?"

"Thật."

Tạ Phi mỉm cười gật đầu xác nhận, nụ cười đó dưới ánh đèn càng thêm dịu dàng ấm áp,

"Cho nên vì muốn dỗ dành tốt kim chủ của mình, anh mau đem cái đầu với bộ móng vuốt của mình rời đi ngay đi, em còn phải kiếm tiền xây nhà mua đất cho anh nữa.

Người dịch: Hana_Nguyen
Danh sách truyện HOT