Xếp hàng vốn phải là một quá trình rất khô khan, nhưng trong tiết trời tuyết bay ngập tràn không trung, dựa vào lòng người mình thích, cảm nhận sự ấm áp và yêu thương cảu đối phương thì sự buồn tẻ này sẽ biến thành một sự ấm áp. Khi cả hàng người đang vô thức tiến về phía trước, cuối cùng cũng đã đến lượt hai người họ thì Vu Miểu Miểu thậm chí cảm thấy thời gian trôi qua có hơi nhanh.
“Đến lượt chúng ta rồi.” Quý Lãng vỗ vỗ người trong lòng nói.
Vu Miểu Miểu ừ một tiếng, quay người đi vào trong khoang hành khách của vòng đu quay, Quý Lãng đi theo ngay phía sau. Đợi hai người đi vào rồi, nhân viên liền lập tức đóng cửa khoang hành khách lại một lần nữa. Trong toàn bộ quá trình này vòng đu quay vẫn đang thong thả di chuyển, vì vậy khi hai người vào chỗ không được bao lâu, khoanh hành khách liền theo sự di chuyển của đu quay mà chầm chậm đi lên.
“Tướng công, bên kia chính là chợ đêm mà lần trước chúng ta đi kìa.” Khi khoang hành khách lên đến giữa không trung, Vu Miểu Miểu chỉ vào một bên khác của bờ sông rồi nói.
Quý Lãng theo lời nói của cô mà nhìn lại. Phía bờ sông bên kia có một dàn ánh đèn không lớn không nhỏ đang vây xung quanh bờ sông rồi trải rộng ra. Chính là bờ sông mà hơn một tháng trước anh và Vu Miểu Miểu đã đến đó. Nhìn thấy bờ sông kia, Quý Lãng không khỏi nghĩ đến câu nói mà ngày đó Vu Miểu Miểu từng nói với anh.
“Em sẽ luôn ở bên cạnh anh, vậy nên nếu như tướng công mất kiểm soát thì người đầu tiên anh giết chính là em.”
“Tướng công đừng sợ, em sẽ bảo vệ anh.”
Một cảm giác ấm ác bất giác tuôn ra từ đáy lòng hóa thành ý cười nơi đáy mắt: “Ừ, là ở đó.”
“Chúng ta đã lên đến rất cao rồi.” Vu Miểu Miểu nhìn những bóng người càng ngày càng nhỏ ở dưới đất, có chút hưng phấn mà nói: “Hi vọng lúc mười hai giờ chúng ta có thể chạm đến nơi cao nhất.”
“Còn năm mươi giây nữa.” Quý Lãng nhìn qua đồng hồ một cái rồi chỉ ra phía bên ngoài: “Pháo hoa sẽ bắn ở bên đó.”
Vu Miểu Miểu lập tức quay người sang bên đó, cô muốn căn thời gian thật chuẩn, muốn đúng vào lúc mười hai giờ, tại khoảnh khắc chào đón năm mới cùng với lúc pháo hoa bay lên có một nụ hôn năm mới nồng nhiệt với tướng công của mình. Bạn cùng phòng nói với cô, trong mỗi khoang hành khách của vòng đu quay đều chứa đầy hạnh phúc, nếu như có thể hôn nhau với người mình yêu tại điểm cao nhất ở nơi này thì có thể hạnh phúc dài lâu. Là một nhân sĩ giới Huyền Học hàng thật giá thật, là vu sư của nhân gian, Vu Miểu Miểu hiểu rất rõ đầy chỉ là những lời đồn nhảm, nhưng cô vẫn muốn làm như vậy.
Có lẽ đại đa số mọi người đều hiểu rằng cách nói này là giả, chỉ là vỏ bọc lãng mạn mà thương nhân làm ra với vòng đu quay. Nhưng bọn họ vẫn lựa chọn tin tưởng, đồng thời còn thi nhau chạy theo chỉ vì một ngụ ý tốt đẹp.
Chúng ta đều không biết liệu rằng mình có thể cùng người yêu hiện tại hạnh phúc lâu dài hay không, nhưng chúng ta đều hi vọng rằng có thể lâu dài.
Tại biệt thự.
Vì có âm khí bay lên nên ánh trăng trong trẻo bị một lớp bóng đen nhàn nhạt bao phủ. Bóng đen này người bình thường không thấy được, nhưng đối với những sinh vật không phải loài người trong biệt thự này lại thấy vô cùng rõ ràng. Ánh trăng đẹp đẽ như vậy lại bị âm khí che mất, quỷ công tử cũng mất hết hứng thú, nhìn kiểu ánh trăng này còn không bằng đi xuống dưới xem chương trình chào năm mới.
“Chúng ta xuống dưới xem chương trình đón năm mới đi.” Quỷ công tử đề nghị.
“Được.” Liễu Mị Nhi khẽ gật đầu, dùng một cái nắp bịt kín nắp đèn cồn lại,tắt đèn đi.
“Oa Oa, thu dọn bàn cờ đi.” Quỷ công tử lại nói với Oa Oa.
Ở đây chỉ có sức lực của cơ thể Oa Oa là lớn nhất, trước đó cũng là Oa Oa mang bàn cờ lên đây, hiện tại đương nhiên cũng là nó mang xuống dưới.
“Ừ.” Búp bê ngoan ngoãn đồng ý, hai bàn tay nhỏ nhắn nhanh chóng gạt những quân cờ trên bàn cờ xuống, đồng thời tỉ mỉ chia quân đen và quân trắng ra, cất từng con cờ vào trong hộp.
“Sắp đến năm mới rồi.” Quỷ công tử cảm thán.
“Còn không đến một phút nữa.” Liễu Mị Nhi nhìn qua điện thoại báo giờ.
“Oa Oa, năm mới đến em lại nhiều thêm một tuổi rồi.” Quỷ công tử cười đùa với Oa Oa.
Oa Oa đang thu dọn bàn cờ nghe vậy thì dừng lại một chút, dường như là nghĩ đến điều gì. Bỗng nhiên bỏ quân cờ trong tay ra, hai tay trống không duỗi ra phía trước, bàn tay hướng lên trên, làm ra một bộ dạng đòi hỏi, giọng nói giòn giã: “Ca ca, năm mới, tiền lì xì.”
Trong đầu quỷ công tử bỗng nhiên hiện ra một hồi ức ấm áp từ rất lâu, một cô bé mỗi khi đến năm mới sẽ mặc quần áo đỏ rực rỡ, sáng sớm luôn đến gõ cửa thư phòng của anh ta, vẻ mặt đáng yêu đưa hai bàn tay nhỏ nhắn ra đòi tiền lì xì.
Đứa trẻ còn nhỏ thực ra cũng không hiểu giá trị của tiền bạc cho lắm. Mỗi lần em gái đến anh ta cũng chỉ cho một đồng tiền. Nhưng mỗi lần em gái nhận được đều sẽ vui vẻ đến mức nhảy tới nhảy lui rồi mới nói một câu chúc phúc với anh:
“Chúc ca ca cơ thể khỏe mạnh.”
Sau đó anh ta sẽ nhéo nhéo khuôn mặt phúng phính nhỏ nhắn của em gái, sửa chửa lại cho cô bé: “Cơ thể khỏe mạnh là để chúc những trưởng bối như phụ thân mẫu thân, tổ phụ và tổ mẫu, nếu nói với ca ca thì phải chúc rằng ca ca việc học tiến bộ.”
“Cơ thể khỏe mạnh.” Em gái lại cố chấp không chịu thay đổi.
Quỷ công tử cười khẽ một tiếng, lấy lại tinh thần. Oa Oa trước mặt vẫn cố chấp đưa hai tay ra,một bộ dạng không cầm được tiền mừng tuổi thì nhất quyết không bỏ qua. Nhưng năm mới này cũng không phải năm mới được nhận tiền mừng tuổi, có điều đạo lý này vẫn có chút phức tạp với tàn hồn búp bê, vì vậy quỷ công tử liền tiện tay lấy ra một quân cờ trên bàn cờ đặt vào tay Oa Oa: “Hôm nay cho em cái này trước, đợi đến tết rồi thì sẽ bù lại một hồng bao thật sự cho em.”
Oa Oa nhận được ‘tiền mừng tuổi’ liền lập tức vui vẻ nhét vào trong túi áo mình. Quần áo mà Dịch Quan đặt may riêng cho Oa Oa thực sự rất tinh xảo, đừng nói là túi áo, cho dù là mũ, giày, khăn quàng để phối đồ cũng đều có đủ cả.
Oa Oa nhận lấy ‘tiền mừng tuổi’ một cách trân trọng, rồi mới chắp tay nói với quỷ công tử chúc phúc: “Chúc ca ca cơ thể khỏe mạnh.”
Lần này quỷ công tử không có ý định để Oa Oa thay đổi lời chúc. Cho đến hiện giờ, trải qua mọi điều của đời người thì anh ta cuối cùng mới hiểu được cái gì mà việc học, tiền tài, danh lợi tất cả đều không sánh bằng một câu cơ thể khỏe mạnh.
“Oa Oa cũng vậy, cơ thể khỏe mạnh.” Quỷ công tử cười trả lời.
Lúc này một cơn gió đêm thổi lên, hòa với sự lạnh lẽo của mùa đông mà tập kích đến.
Lạnh lẽo?
Quỷ công tử bỗng nhiên bừng tỉnh, anh ta như có cảm giác mà nhìn đến nơi phát ra khí lạnh, trong nháy mắt sắc mặt liền thay đổi: “Đại Hổ, đưa Oa Oa đi.”
Bên ngoài biệt thự, năm luồng âm khí mạnh mẽ đang xông đến, trong nháy mắt đã đi đến bên ngoài kết giới, hóa thành năm con lệ quỷ. Bọn chúng tạo thành tư thế vây quanh treo trên không trung, lạnh lùng nhìn về phía bọn họ trong kết giới.
Chỉ nhìn qua một cái quỷ công tử đã biết rằng trong năm con lệ quỷ này mỗi một con đều có tu vi sáu trăm năm trở lên, thực lực cũng không thấp hơn anh ta là bao. Anh ta có thể ngăn cản một hai con nhưng chắc chắn sẽ không ngăn được năm con.
Không có hơi sức để nghĩ đến việc năm con lệ quỷ này đến biệt thự để làm gì nữa, anh ta theo bản năng chỉ muốn để mèo mun mang Oa Oa đi. Chỉ cần chúng nó đều rời đi rồi thì bản thân anh ta muốn thoát thân cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đại Hổ sớm đã đứng dậy, trong cổ họng thỉnh thoảng lại phát ra âm thanh gầm gừ uy hiếp, phía sau là Liễu Mị Nhi đã bị dọa đến mức không nói nên lời.
Oa Oa đứng bên cạnh quỷ công tử, vẻ mặt ngây thơ nhìn ra bên ngoài, cũng không hiểu rằng chuyện gì đang xảy ra. Quỷ công tử trong nháy mắt đã từ trong mô hình manga lao ra, hồn thể khổng lồ đứng chắn trước người Oa Oa và Đại Hổ.
Nhưng đối phương cũng không cho nhóm quỷ công tử có thời gian phản ứng, trong nháy mắt đã hóa ra thân hình, ba trong năm con lệ quỷ cùng nhau ra tay, công kích về phía kết giới. Kết giới yếu ớt căn bản không chịu được sự tấn công đồng thời của ba vị vạn phu trưởng, trong nháy mắt liền vỡ vụn.
Sắc mặt quỷ công tử đại biến, lách mình lên trên. Cũng trong khoảnh khắc quỷ công tử bay lên, một trong hai con lệ quỷ chưa ra tay còn lại cũng đột nhiên phi thân nghênh đón. Hai quỷ va chạm nhau giữa không trung, trong nháy mắt đã giao nhau vài chiêu. Quỷ khí bốn phía, âm phong từng trận.
“Ca ca.” Oa Oa thấy ‘ca ca’ của mình đánh nhau với quỷ lập tức đã hiểu là có chuyện gì. Kẻ tới đây là quỷ xấu xa, đôi chân nhỏ liền bước đến muốn hỗ trợ.
“Đi! Oa Oa, theo Đại Hổ đi tìm Vu sư.” Năm con lệ quỷ này là có chuẩn bị mà đến. Tuy rằng Oa Oa lợi hại, nhưng trí thông minh của nó lại không đủ. Hơn nữa hiện giờ Vu sư không ở đây, nếu như Oa Oa hấp thụ quá nhiều quỷ khí thì cũng sẽ có tổn thương với cơ thể của nó. Vì vậy quỷ công tử cũng chỉ có thể để Oa Oa đi. Với khả năng chiến đấu của Oa Oa mang theo mèo mun đi cùng có lẽ sẽ không có vấn đề lớn.
“Meo?” Đúng lúc này, mèo mun bỗng nhảy đến trước mặt Oa Oa, hướng về phía không trung kêu đến khản giọng.
Quỷ công tử ngước mắt nhìn lại, chỉ thấy con lệ quỷ duy nhất vẫn chưa ra tay chẳng biết từ bao giờ đã lấy ra một cái cung tên, kéo căng dây cung, trên cung đang mắc một mũi tên màu đỏ như máu, đầu mũi tên đang hướng về phía Oa Oa.
Đó là Phong hồn tiễn?
“Oa Oa, né mau!” Quỷ công tử đồng thời hô lên, bất chấp tất cả xông về phía Oa Oa.
Đồng thời, một tiếng ‘vụt’ vang lên. Mũi tên đã bắn ra.
Sau khi Oa Oa nghe được tiếng hô của quỷ công tử đang lách mình muốn né tránh thì lúc này ba con lệ quỷ đã phá kết giới bỗng nhiên cùng nhau đánh về phía Oa Oa. Quỷ khí khồng lồ hóa thành một màn chắn vô hình đem Oa Oa nhét vào giữa.
Cơ thể của Oa Oa bị quỷ khí khống chế nên không thể động đậy, mà mũi tên đỏ như huyết sắc kia như ánh điện mà phóng đến, dán vào đầu ngón tay ngăn cản của quỷ công tử xâm nhập được vào cơ thể của Oa Oa. Trong khoảnh khắc đầu mũi tên xâm nhập vào được, đôi mắt sáng ngời của Oa Oa bỗng nhiên tối sầm lại, giống như một cỗ máy hết điện xụi lơ ngã xuống mặt đất.
Năm con lệ quỷ này phối hợp ăn ý, ngay từ đầu chính là muốn đối phó với Oa Oa.
Trong khoảnh khắc kết giới bị phá vỡ, trên vòng đu quay đang dịch chuyển, Vu Miểu Miểu bỗng nhiên cảm thấy tim đập nhanh.
“Kết giới, kết giới của biệt thự bị phá rồi.” Vu Miểu Miểu sợ hãi quay người lại.
“Đừng nôn nóng, có quỷ công tử ở đó mà. Gọi điện thoại hỏi một chút trước đã.” Quý Lãng nói.
Vu Miểu Miểu và Quý Lãng vẫn yên tâm với thực lực của quỷ công tử. Trừ khi quỷ tướng đích thân đến thì những ma quỷ bình thường đều không đụng đến quỷ công tử được. Huống chi, Oa Oa cũng không chịu ngồi yên.
Nghĩ đến đây, Vu Miểu Miểu trấn định hơn một chút, đang chuẩn bị gọi điện cho Liễu Mị Nhi hỏi thăm tình hình. Chỉ có điều điện thoại vừa lấy ra, còn chưa kịp mở khóa đau đớn sắc bén bỗng nhiên đánh tới, tựa như bị người ta bắn thẳng một mũi tên vào trước ngực. Sắc mặt Vu Miểu Miểu trong nháy mắt liền trắng bệch, điện thoại trong tay rơi xuống, một ngụm máu tươi bỗng nhiên từ trong miệng phun ra.
“Miểu Miểu.” Quý Lãng kinh ngạc biến sắc.
“Oa Oa... Oa Oa xảy ra chuyện rồi.” Vu Miểu Miểu nói xong hai mắt liền tối lại, rơi vào hôn mê.
Vu cổ búp bê là pháp khí của Vu sư, trước khi nuôi dưỡng thành công và tách nhau ra thì búp bê và Vu sư là cùng một thể. Trong lúc này nếu như búp bê bị thương thì Vu Miểu Miểu cũng sẽ bị trọng thương.
“Miểu Miểu, Miểu Miểu.” Quý Lãng không còn để tâm đến búp bê nữa, trước mắt anh chỉ còn dáng vẻ nôn ra máu của Vu Miểu Miểu.
Chuyện gì thế này, sao bỗng nhiên lại nôn ra máu? Hơi thở của Miểu Miểu sao bỗng nhiên càng ngày lại càng yếu như vậy?
“Oanh!” Một âm thanh vang lên, trong đám đông phát ra một âm thanh kinh hãi, trên bầu trời có một mảng pháo hoa lớn nổ tung. Đồng thời trong âm thanh ầm ầm nổ vang đó còn có khoang hành khách của Vu Miểu Miểu và Quý Lãng.
Một lực va đập cực kỳ khổng lồ va chạm đến khoang hành khách đang ở trên không trung của hai người khiến nó lay động kịch liệt. Quý Lãng ôm thật chặt lấy Vu Miểu Miểu, dùng thân thể của mình bảo vệ người trong ngực. Đồng thời ngước mắt nhìn lên, nhìn về phía hai bóng dáng bỗng nhiên xuất hiện trong khoang hành khách.
Một bé gái mặc trang phục cổ đại cùng một người đàn ông trung niên ăn mặc như thị vệ. Hai người này đều là hồn thể.
“Các người...” Quý Lãng hơi híp mắt lại, anh phát hiện ra quỷ khí trên người bé gái này vậy mà lại mạnh mẽ hơn rất nhiều so với quỷ công tử: “Quỷ tướng?”
“Nếu đã biết ta là quỷ tướng thì đừng làm ra những phản kháng không biết sợ nữa. Đưa người trong lòng của ngươi cho ta.” Bé gái cười hì hì nói.
Năng lực Mộng Yểm xung quanh cơ thể Quý Lãng đột nhiên nổ tung, sức mạnh cường đại bức ép thị vệ bên cạnh bé gái không tự chủ mà lui về sau một bước. Nhưng bé gái là quỷ tướng kia dường như lại không cảm nhận được gì, vẫn cười khanh khách đứng tại chỗ như cũ.
“Nếu như ngươi ở trong trạng thái thức tỉnh thì ta thực sự sẽ sợ ngươi vài phần. Nhưng sức mạnh của ngươi bây giờ cũng không làm hại được ta.” Bé gái nói xong lại tiến thêm về phía hai người vài bước.
Quý Lãng theo bản năng muốn kéo rộng khoảng cách, nhưng phía sau anh đã là cửa của khoang hành khách, không thể lùi được nữa.
“Vu sư này có vẻ ngoài không tệ, tuổi tác cũng phù hợp. A, vậy mà lại là một cơ thể không trong sạch nữa?” Bé gái có chút ghét bỏ mà cau mày: “Được rồi, tuy rằng có chút tì vết nhưng miễn cưỡng cũng có thể làm cơ thể của ta.”
Nói rồi, bé gái đưa tay muốn chạm vào mi tâm của Vu Miểu Miểu.
“Cút ra.” Quý Lãng giận tím mặt, vung tay lên hung hăng đánh về phía bàn tay đang đưa đến của bé gái.
Một tiếng ‘bốp’ vang lên, tay của bé gái bị đánh ra ngoài.
Bé gái có hơi sửng sốt, hiển nhiên là không ngờ rằng lại có người có thể dùng trạng thái của thực thể để chạm vào cô ta.
“Mộng Yểm? Quả nhiên là có chút thú vị.” Bé gái cười cười đánh giá Quý Lãng một chút, bỗng nhiên nói: “Cô ta đã ngủ cùng với ngươi chưa? Ngươi là phu quân của cô ta? Như vậy nhé, đợi đến khi ta chiếm được cơ thể của cô ta thì ta vẫn sẽ là nương tử của ngươi. Như vậy thì ngươi sẽ không bị thiệt nữa.”
Trả lời cô ta là sức mạnh Mộng Yểm mãnh liệt lao đến. Quý Lãng vẫn luôn căm ghét năng lực của mình, cũng vì không mất đi khống chế mà cố gắng áp chế. Nhưng giờ phút này đối mặt với quỷ tướng, thứ duy nhất có thể bảo vệ anh và Miểu Miểu cũng chí có sức mạnh mà anh căm ghét này.
Lúc này anh đã buông ra toàn bộ sự áp chế của bản thân. Thực ra anh cũng không am hiểu việc điều khiển năng lực Mộng Yểm, nhưng trong đầu anh chỉ có một suy nghĩ đó chính là đuổi hai con quỷ trước mặt này đi.
Trong khoảnh khắc năng lực Mộng Yểm đánh tới, trong mắt của bé gái bỗng lóe lên một ánh sáng màu vàng, một màn chắn xuất hiện ngăn cản năng lực Mộng Yểm. Nhưng con quỷ đứng phía sau cô ta lại không có bản lĩnh này, có chút không chống đỡ được sức ép của năng lực Mộng Yểm nên hồn thể đã bị đẩy ra một nửa khỏi khoang hành khách.
“Cút!” Quý Lãng gầm lên, phía sau anh là sức mạnh Mộng Yểm không ngừng tản ra, sức mạnh đó trong nháy mắt đã lan ra toàn bộ khoang hành khách của hai người. Người bên trong vì chịu năng lực Mộng Yểm xâm nhập nên lập tức lâm vào trạng thái ngủ say. Mà năng lực Mộng Yểm vẫn không dừng lại, vẫn không ngừng khuếch tán ra bên ngoài. Tiếp đến là khoanh hành khách thứ hai, thứ ba. Những người trong đó liên tục rơi vào giấc ngủ, đồng thời phản hồi ra càng nhiều sức mạnh.
Bé gái tấm tắc lấy làm lạ nhìn một màn trước mắt này: “ Hóa ra năng lực Mộng Yểm chính là như vậy, có thể khiến người đang sống sờ sờ lâm vào Mộng Yểm rồi lại rút ra từ trong đó càng nhiều sức mạnh hơn để cho ngươi sử dụng. Khó trách những người trong hiệp hội kia lại muốn giết ngươi, nếu như cứ để mặc cho ngươi phát triển tiếp như vậy chẳng phải ngươi có thể khiến cho toàn bộ thế gian này rơi vào trạng thái ngủ say sao? Chỉ có điều, người trong lòng ngươi hình như cũng đang gặp Mộng Yểm.”
Quý Lãng bỗng giật mình một cái, nhìn về phía người trong lòng. Mà cũng cùng lúc đó, bé gái bỗng nhiên ra tay đánh một chưởng về phía cửa sắt mà Quý Lãng đang dựa vào phía sau.
Bỗng nhiên mất đi chỗ dựa, gió mạnh từ bên ngoài thổi đến. Quý Lãng đành phải để trống một cánh tay bám thật chặt lấy ghế ngồi bên trong khoang hành khách, tuyệt đối không để mình rơi xuống. Mà điều bé gái chờ đợi chính là khoảnh khắc khi anh buông tay, cô ta bỗng tiến lại gần, bắt lấy Vu Miểu Miểu đang hôn mê bỗng nhiên dùng sức một cái, đem người ném ra ngoài cửa sổ.
“Miểu Miểu!”
Quý Lãng gào lên một tiếng, sau đó gần như không suy nghĩ gì mà nhảy xuống theo.
Lúc này vòng đu quay đang ở ngay giữa không trung, cách mặt đất chừng 200m. Cơ thể của hai người dưới tác dụng của vạn vật hấp dẫn mà nhanh chóng rơi xuống. Nhưng cho dù Quý Lãng cố gắng đưa tay ra như thế nào cũng không thể chạm đến Vu Miểu Miểu đã rơi xuống trước anh một bước.
“Miểu Miểu.” Quý Lãng không ngừng hô lên. Nhưng Vu Miểu Miểu đã rơi vào hôn mê không thể nào đáp lại được, một đường lao về phía dòng sông đen kịt kia.
Bên kia bờ sông chính là nơi mà Vu Miểu Miểu từng nói sẽ bảo vệ anh, cũng là nơi anh quyết tâm vì không để cho người đầu tiên mà mình giết sau khi mất đi khống chế là Vu Miểu Miểu mà thề nhất định không thể mất đi khống chế.
“Tướng công đừng sợ, em sẽ bảo vệ anh.”
Anh cũng sẽ bảo vệ em.
Mắt của Quý Lãng lập tức đỏ lên.
“A a a..” Quý Lãng hét to lên. Lấy anh làm trung tâm, năng lực Mộng Yểm đang khuếch tán ra bốn phía đột nhiên thu chặt lại biến thành hai bàn tay lớn, hướng về phía dưới bao bọc lấy cơ thể của Vu Miểu Miểu, hóa giải sự rơi tự do của cô. Cho đến khi cơ thể của Quý Lãng rơi xuống, ôm người vào trong ngực. Trong khoảnh khắc ôm lấy Vu Miểu Miểu này, cả người Quý Lãng đều đang run rẩy. Nhưng anh còn chưa kịp cảm nhận chút cảm giác an tâm này thì sự lãnh lẽo và hắc ám vô tận liền lao đến.
Hai người cùng rơi vào dòng nước sông lạnh lẽo thấu xương.
“A...vậy mà lại cùng nhau nhảy xuống, không thèm do dự lấy một chút.” Trên không trung bé gái vẫn đang tấm tắc lấy làm lạ nhìn một màn này.
“Tiểu thư, người của hiệp hội đến.” Thị vệ trung niên nhắc nhở.
“Xí, còn tưởng lần này có thể đem Vu sư đó ngã xuống sông sống dở chết dở, xem ra chỉ có thể tìm một cơ hội khác. Đi.” Bé gái quay người biến thành một luồng khí đen rồi biến mất không còn tung tích.
Thị vệ trung niên cũng dùng cách tương tự để biến mất.
Mà lúc này, dường như cũng đã có người nhận ra vòng đu quay có điều không đúng, hoảng sợ hét lên một tiếng thảm thiết.
“A a a... Hình như có người từ trên vòng đu quay rơi xuống dưới rồi.”