Sau trận tuyết lớn ở thành phố Y, khí hậu khác thường dường như không hề kết thúc, trong mấy ngày sau đó, tuyết lần lượt rơi xuống vài thành phố, tuy tuyết không lớn như thành phố Y, nhưng cũng rất đột ngột. Căn cứ đo lường của cục khí tượng, ngày tuyết rơi, lẽ ra phải là ngày nắng ở mấy thành phố kia mới đúng.
“Gần đây nhiều thành phố phía nam đột nhiên có tuyết rơi, cục khí tượng cũng không tìm ra nguyên nhân dị thường...xem xét từ vị trí địa lý của những thành phố này, luồng không khí lạnh, lấy thành phố Y làm khởi điểm, đi về phía khu vực trung bộ, theo tốc độ này, rất có thể nơi kế tiếp có tuyết rơi là thành phố C. Đợt khí hậu dị thường này, khiến mọi người phải suy nghĩ lại về môi trường tự nhiên...bây giờ các cư dân mạng đều đang suy đoán, thành phố nào sẽ cản bước chân của luồng khí lạnh này...”
Người dẫn chương trình tin tức vẫn còn đang giới thiệu, Quý Lãng ngồi trước ti vi nhìn bản đồ Hoa Hạ hiển thị bên trong, ánh mắt rơi vào vị trí thành phố Hải.
Nếu điểm cuối là thành phố Hải, theo tốc độ này, qua hai ngày nữa sẽ đến.
Sẽ là ba của cô bé kia sao?
Sức mạnh mộng yểm trên người Quý Lãng bỗng nhiên xao động, kinh động đến búp bê đang nằm trên thảm, nó theo bản năng há miệng nuốt mấy lần, rất nhanh đã không ăn nổi nữa.
Búp bê có chút mất mát, nó đã không thể nuốt hết năng lượng màu đen trên người phụ thân đại nhân nữa sao.
Phát hiện điểm này không chỉ có Quý Lãng, người của hiệp hội cũng nhận ra, hoặc là nói họ mới là người phát hiện sớm nhất.
Lúc thành phố Y đột nhiên có tuyết rơi, hiệp hội giới Huyền học ở nơi đó đã phát giác một luồng quỷ khí cực kì khủng khiếp. Nhưng thành phố Y chỉ là một thành phố nhỏ ở Hoa Hạ, thành viên hiệp hội nơi đó chẳng qua cũng chỉ có mười mấy người, hơn nữa hình thuật không cao, cho nên tuy họ cảm ứng được quỷ khí, lại không có dũng khí để đối kháng, chỉ đành báo chuyện này lên tổng bộ hiệp hội, xin chi viện.
Nhưng khi nhân viên được tổng bộ hiệp hội phái đến chi viện qua đó, luồng quỷ khí cực lớn kia đã tan biến khỏi thành phố Y, hai ngày tiếp theo, thành phố Z kế bên cũng có tuyết rơi. Người của hiệp hội lập tức hiểu ra, chủ nhân quỷ khí đang di chuyển.
Vì không biết ông ta sẽ đi đâu, không thể xác định quỹ tích di chuyển, người của hiệp hội không thể ngăn cản trước, chỉ đành căn cứ sự dị thường của khí hậu đuổi theo sau mông, cứ như vậy liên tục truy đuổi ba ngày, đi qua bốn năm thành phố, người của hiệp hội cuối cùng đã nhìn ra quỹ tích đại khái của đối phương trên bản đồ.
“Theo quỹ tích hành động này, nếu ông ta không dừng lại, qua hai ngày nữa sẽ đến thành phố Hải.” Hội trưởng hiệp hội thành phố Hải Tề Tu Nhiên dùng bút lông đỏ vẽ một mũi tên dài trên bản đồ, chỉ vào vị trí của thành phố Hải.
“Xác định là thứ gì chưa?” Hứa đại sư hỏi.
“Chưa có ai đánh chính diện với ông ta, nhưng từ quỷ khí còn sót lại ở thành phố Y, cùng với tuyết lớn cả đêm, rất có thể là...quỷ vương.” Khi Tề Tu Nhiên nói ra hai chữ quỷ vương, cả phòng họp lập tức yên tĩnh, sắc mặt mọi người tràn ngập kinh hãi.
“Ông ta đi qua mấy thành phố, tuy gây ra khí hậu bất thường, nhưng không làm chuyện gì khác, dường như chỉ đi ngang qua thôi.” Có người hỏi: “Đích đến của ông ta rốt cuộc là chỗ nào?”
“Không biết, nhưng chúng ta nhất định phải nghĩ cách ứng phó, từ quỹ tích hành động trước mắt của ông ta xem xét, mỗi một thành phố trên tuyến đường thẳng này đều có thể là đích đến của ông ta.” Tề Tu Nhiên nói.
“Cho dù thành phố Hải không phải đích đến của ông ta, chúng ta cũng phải nghĩ cách ngăn cản ông ta.” Hứa đại sư nói: “Quỷ vương không nên tồn tại trên đời, cho dù ông ta không làm gì cả, chỉ đứng ở đó, cũng sẽ gây ảnh hưởng xung quanh.”
“Đúng vậy.” Tề Tu Nhiên tán thành nói: “Mấy thành phố ông ta đi qua, căn cứ báo cáo hiệp hội nơi đó, chỉ trong một đêm, số lượng lệ quỷ đã tăng gấp bội. Nếu còn để ông ta tiếp tục di chuyển, tất cả vong linh, đều sẽ biến thành lệ quỷ, lưu lại nhân gian.”
“Quỷ vương xuất thế, địa phủ hẳn sẽ ra tay.” Hứa Uy hỏi: “Chúng ta có cần xin chỉ thị của thành hoàng không.”
“Không đến mức vạn bất đắc dĩ, địa phủ sẽ không ra tay.” Hứa đại sư lắc đầu nói: “Muốn thi triển hết sức, địa phủ và nhân gian nhất định phải liên kết, đến khi đó nếu đại chiến, nhân gian và địa phủ đều chấn động. Oan hồn bị diệt, người sống bỏ mạng, sách sinh tử sẽ loạn.”
Một khi loạn sẽ là đại loạn.
“Không còn cách khác sao?” Hứa Uy hỏi.
“Có.” Hứa đại sư nói: “Khi linh khí trời đất tăng vọt, địa phủ có thể liên kết với nhân gian trong thời gian ngắn, lại không ảnh hưởng cân bằng nhân gian.”
“Bây giờ linh khí trời đất mỏng như vậy, sao có thể tăng vọt.”
“Trong thời gian ngắn, người sở hữu linh lực lớn chết đi, sau khi chết sức mạnh của họ sẽ trở về đất trời.”
Hứa đại sư vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đều trắng bệch, ai nấy đều nín thở. Người sở hữu linh lực là ai? Là những tu sĩ giới Huyền học bọn họ, cho nên ý của Hứa đại sư muốn nói, chỉ khi giới Huyền học diệt môn, địa phủ mới liên kết với nhân gian.
“Trong lịch sử có ghi chép quỷ vương từng xuất hiện chưa?” Có người nhỏ tiếng hỏi.
“Đúng vậy, chúng ta có thể tham khảo lịch sử, xem có cách nào đối phó được quỷ vương không.” Mọi người lần lượt phụ họa.
“Không có.” Tề Tu Nhiên lắc đầu than thở, nếu có, ông ta đã nói ra từ đầu.
“Sao chuyện gì cũng phải để chúng ta làm vậy, một mình mộng yểm thôi cả ngày phải lo lắng đề phòng, giờ lại thêm một quỷ vương.”
“Trong lịch sử không ghi chép, không có nghĩa là quỷ vương chưa từng xuất hiện. Cũng có thể khi quỷ vương xuất hiện, người của giới Huyền học đã chết hết, cho nên mới không để lại ghi chép.” Hứa đại sư nói.
“Hứa trưởng lão, suy đoán này của ông cũng quá kinh khủng rồi.” Có người nghe thấy không thoải mái.
“Tôi chỉ đang trình bày một loại khả năng thôi, đương nhiên, cũng có thể từng xuất hiện quỷ vương, có điều niên đại quá lâu, ghi chép đã mất.”
“Sư phụ, suy đoán của thầy sẽ dọa chết người đấy.” Hứa Uy có chút chịu không nổi.
Hứa đại sư cười hai tiếng, không nói gì nữa.
“Tóm lại khoảng thời gian này, mọi người đề cao cảnh giác, trước khi chưa nghĩ ra cách đối phó quỷ vương, ít nhất phải bảo vệ được người dân bình thường trong thành phố.” Tề Tu Nhiên nói: “Bắt đầu từ ngày mai, mỗi một bệnh viện thành phố Hải đều phải sắp xếp hai thành viên hiệp hội, chỉ cần phát hiện vong linh bình thường, lập tức siêu độ đến địa phủ.”
“Vâng.”
Hiệp hội thành phố Hải sẽ sắp xếp đầy đủ, nhưng trong lòng họ vẫn hi vọng quỷ vương đừng đến thành phố Hải, nhưng cuối cùng cũng chỉ là hi vọng thôi, trong một buổi tối hai ngày sau, nhiệt độ thành phố Hải giảm xuống.
Thoáng chốc khi nhiệt độ giảm xuống, Vu Miểu Miểu tỉnh lại từ trong mộng, cô ngồi dậy đi ra ban công, phát hiện Quý Lãng đã đứng bên ngoài.
“Tướng công, anh cũng cảm nhận được sao.” Sắc mặt Vu Miểu Miểu ngưng trọng nhìn bầu trời.
“Có thứ gì đó đang đến gần.” Quý Lãng gật đầu.
“Là thứ đến từ thành phố Y.” Lần đầu nhìn thấy tin tức thành phố Y có tuyết rơi, Vu Miểu Miểu không hề nghĩ đến khía cạnh tà ma xuất thế, nhưng sau mấy ngày liên tục khí hậu khác thường, trong lòng cô thực ra cũng mơ hồ đoán được.
“Chỉ là không biết ông ta đi ngang qua, hay là muốn làm gì đó.” Vu Miểu Miểu nói.
“E rằng không phải đi ngang qua.” Quý Lãng lắc đầu: “Có thể là nhắm vào chúng ta.”
“Chúng ta?” Vu Miểu Miểu đầu tiên là sửng sốt, sau đó bắt đầu nhớ lại khả năng mình có liên quan đến thứ đó: “Là cô bé kia?”
Quý Lãng gật đầu: “Trước khi quỷ công tử đi có nói với anh, cô bé kia hình như còn một người ba đang ngủ say.”
Vu Miểu Miểu cũng nhớ ra: “Khi đó cô bé kia được một luồng sáng vàng kim cứu đi, em từng nghĩ có thể còn một quỷ tướng khác tồn tại, nhưng không ngờ...” Lại là sự tồn tại như vậy.
Lúc đầu khi cô bé kia được cứu đi Vu Miểu Miểu không hề kinh hoảng, vì theo linh hồn búp bê thành hình, sức mạnh của cô cũng gia tăng, cho dù có thêm một quỷ tướng như cô bé xuất hiện, cũng không làm gì được cô. Nhưng Vu Miểu Miểu làm sao cũng không ngờ, người trợ giúp này, vậy mà lại là sự tồn tại cấp bậc quỷ vương.
Chính vào lúc này, một bông hoa tuyết trắng xóa từ trên trời rơi xuống, sau đó là cái thứ hai, thứ ba...
Vu Miểu Miểu vươn tay chạm vào một cái trong đó, khoảnh khắc khi bông tuyết tan ra, một chút âm khí yếu ớt lập tức lan tỏa.
“Tướng công, chúng ta ra khỏi thành phố đi.” Vu Miểu Miểu nói.
Nếu quỷ vương thật sự nhắm vào họ mà đến, đánh nhau ở đây, người bị thường xung quanh nhất định sẽ gặp xui xẻo.
“Đi đâu?” Quý Lãng không hỏi nguyên nhân, chỉ hỏi nơi đến.
“Biệt thự Ly Sơn.” Nơi đó cách thành phố Hải hai tiếng đi xe, đồng thời không có nhiều người.
Hai người trở về phòng, nhanh chóng thay đồ, mang theo búp bê gương mặt vui vẻ lái xe rời đi.
Búp bê không cần ngủ, nhưng Vu Miểu Miểu cần ngủ, cho nên vừa đến tối, búp bê sẽ cảm thấy buồn chán, vì không có ai chơi với nó. Cũng vì vậy, với việc được ra ngoài tối nay, nó mới biểu hiện hưng phấn như thế.
Buổi tối ít xe, Quý Lãng lái nhanh, rất nhanh đã đi được nửa thành phố, khi sắp lái ra khỏi thành phố Hải, Quý Lãng đột nhiên dừng xe.
“Không đuổi qua đây.” Quý Lãng nghi ngờ nhìn ra ngoài cửa xe, tuyết ngoài cửa sổ dần dần lớn hơn, hai bên đường đã có lớp tuyết trắng mỏng, nhưng luồng quỷ khí âm hàn kia lại không đến gần. Có thể nói, từ mười phút trước, ông ta đã dừng lại tại nơi nào đó không di chuyển nữa.
“Lẽ nào đã đoán sai, không phải đến tìm chúng ta?” Vu Miểu Miểu kì lạ nói.
Quý Lãng lắc đầu, bày tỏ mình cũng không biết.
Vu Miểu Miểu mím môi, để búp bê trên xe, còn mình thì mở cửa xuống xe, tìm kiếm xung quanh, rất nhanh đã nhìn thấy một con lệ quỷ cách đó không xa. Lệ quỷ kia đang vươn hai tay hứng lấy bông tuyết từ trên trời rơi xuống, mà sau khi mỗi bông tuyết xuyên qua cơ thể gã, đều sẽ để lại một ít sức mạnh nuôi dưỡng hồn thể gã.
“Hahaha, nhiều sức mạnh quá, nhiều sức mạnh quá.” Lệ quỷ hưng phấn cười lớn.
Vu Miểu Miểu quan sát suốt năm phút, phát hiện lệ quỷ kia tuy đang hấp thu âm khí, nhưng lại không có dị thường khác, thần trí gã tỉnh táo, không xuất hiện trạng thái khát máu hoặc cuồng bạo.
“Em phát hiện được gì rồi?” Quý Lãng đi đến trước người Vu Miểu Miểu, cùng nhìn về phía lệ quỷ không ngừng cười điên cuồng cách đó không xa.
Búp bê cũng theo Quý Lãng xuống xe, đầu tiên nó chạy một trận trong tuyết, nhìn dấu chân mình để lại haha cười lớn, sau đó phát hiện lệ quỷ cách đó không xa, rồi trực tiếp chạy về phía lệ quỷ. Búp bê chạy đến bên cạnh lệ quỷ, mở miệng, một ngụm nuốt chửng lệ quỷ đang hạnh phúc hấp thu âm khí.
Nuốt xong, nó haha cười lớn lại chạy về, vẻ mặt cầu khen ngợi nhìn hai người.
“Chẳng phải đã nói với em, không được ăn đồ lung tung sao, em còn ăn nữa trí tuệ sẽ chậm phát triển đấy.” Vu Miểu Miểu nhấc búp bê lên: “Nhả ra.”
Búp bê tủi thân há miệng, nhả ra linh hồn.
Quý Lãng thấy vậy, vươn tay nhận lấy, sức mạnh mộng yểm lập tức che phủ khối cầu linh hồn, một lúc sau, chờ sức mạnh mộng yểm tan đi, bên trong chỉ còn lại một thể năng lượng màu đỏ to cỡ ngón tay cái.
Búp bê lại há miệng lần nữa, nuốt năng lượng màu đỏ kia. Sau khi nuốt nguồn năng lượng đó, búp bê đột nhiên lại trở nên cực kỳ vui vẻ.
“Hahaha, nhiều sức mạnh quá, nhiều sức mạnh quá.”
Vu Miểu Miểu không quản búp bê nữa, mà nói với Quý Lãng: “Lệ quỷ hấp thu sức mạnh này, nhưng không hề mất đi lý trí, điều nay cho thấy rõ quỷ vương đang khắc chế sức mạnh của mình, ông ta không có ý định phá hoại phạm vi lớn.”
“Không muốn phá hoại, chính là muốn bàn điều kiện.” Quý Lãng nói với Vu Miểu Miểu: “Chúng ta trở về trước.”
“Vâng.” Vu Miểu Miểu gật đầu, ôm búp bê vẫn đang cười lớn, gào thét nhiều sức mạnh quá, cùng Quý Lãng trở về nhà.