Trận khế ước không chỉ trao đổi vật phẩm, còn có tác dụng của vật phẩm. Lấy ví dụ, một người bị mù nếu thông qua trận khế ước đổi được đôi mắt, thứ có được là đôi mắt có thể trực tiếp quan sát sự vật, mà không phải chỉ là bản thân đôi mắt. Ấn quỷ vương là ngưng kết sức mạnh của quỷ vương, tác dụng chủ yếu của nó là ổn định sức mạnh quỷ vương, giúp quỷ vương có thể tự do điều khiển sức mạnh của mình mà không bị mất khống chế. Cho nên sau khi ấn quỷ vương dưới tác dụng của khế ước trao đổi cho Quý Lãng, tác dụng của ấn quỷ vương cũng bắt đầu được phát huy.
Ấn quỷ vương mặc nhận Quý Lãng là chủ nhân của mình, lúc cảm giác được sức mạnh của chủ nhân hỗn loạn, bắt đầu theo bản năng khống chế sức mạnh, mà hiệu quả của nó rất rõ rệt, Quý Lãng đã bắt đầu ma hóa, dưới tác dụng của ấn quỷ vương, cơ thể lại lần nữa ngưng thực trở lại. Cùng với sự hồi phục của cơ thể Quý Lãng, sức mạnh mộng yểm bạo động xung quanh, cũng bắt đầu có dấu hiệu ổn định.
Có hiệu quả!
Chính vào lúc Vu Miểu Miểu vui mừng vì tác dụng của ấn quỷ vương, dị biến đột ngột xuất hiện, ấn quỷ vương muốn ổn định sức mạnh mộng yểm đột nhiên chấn động kịch liệt, sau đó luồng sáng năng lượng màu vàng bộc phát, trên ấn quỷ vương, vậy mà nứt ra một khe hở, trong khe hở, sức mạnh mộng yểm bị trấn áp đến cực điểm, bắt đầu muốn tràn ra ngoài.
“Chuyện gì vậy?” Vu Miểu Miểu sốt ruột nhìn về phía quỷ vương: “Sao ấn quỷ vương lại bị nứt?”
Quỷ vương đã đạt thành hiệp nghị với Vu Miểu Miểu, vì con gái, ông ta nhất định phải giúp Vu Miểu Miểu và mộng yểm vượt qua cửa ải trước mắt. Bây giờ tuy ông ta không còn liên hệ với ấn quỷ vương nữa, nhưng đây là thứ đã theo ông ta ngàn năm, nói về hiểu biết, không ai có thể so với ông ta.
Quỷ vương quan sát một lúc, nói: “Ấn quỷ vương đang dị biến. Sức mạnh mộng yểm cao hơn quỷ khí của quỷ vương một bậc, ấn quỷ vương vì muốn áp chế sức mạnh này, đang tự mình dị biến, nếu dị biến không thành công, sẽ vỡ nát. Từ tình huống trước mắt xem xét, ấn quỷ vương có chút không chịu nổi sức mạnh mộng yểm.”
“Có cách nào không?” Vu Miểu Miểu sốt ruột.
“Trừ phi có thứ gì đó có thể tạm thời áp chế sức mạnh mộng yểm, cho ấn quỷ vương đủ thời gian để dần dần thăng cấp, chỉ khi ấn quỷ vương hoàn toàn chịu được sức mạnh mộng yểm, thăng cấp thành ấn ma, mới coi như thành công.” Mộng ma là ma, có thể áp chế sức mạnh mộng yểm cũng chỉ có ấn ma.
Áp chế?
Vu Miểu Miểu suy nghĩ, đột nhiên nghĩ đến một thứ, cô vội vàng lấy chiếc lọ thủy tinh từ trong túi xách của mình ra, nhìn một lúc, chuyển tay đưa cho Hoắc Minh Tri.
Hoắc Minh Tri thấy Vu Miểu Miểu đưa đồ cho mình, là một ống nghiệm thủy tinh, bên trong có mấy ml chất lỏng màu đỏ sậm: “Đây là thứ gì?”
“Máu của anh.” Vu Miểu Miểu nói.
“Cái gì của tôi?!” Hoắc Minh Tri kinh ngạc thốt lên, sau đó dường như nhớ lại gì đó, nhìn vết thương tay phải còn chưa lành của mình: “Đây chẳng phải là lúc chiều...khi đó...”
“Đúng vậy, chính là lúc đó. Tôi biết anh có rất nhiều nghi vấn, trở về tôi sẽ từ từ giải thích cho anh, bây giờ anh cầm máu qua đó, nhỏ máu lên ấn quỷ vương.” Suy nghĩ của Vu Miểu Miểu rất đơn giản, nếu trên sách cổ đã ghi chép, chính khí trời đất có thể phong ấn sức mạnh mộng yểm, vậy chính khí nhất định có tác dụng áp chế nhất định với sức mạnh mộng yểm.
“Tôi...”
“Đi đi.” Vu Miểu Miểu sốt ruột đẩy Hoắc Minh Tri ra ngoài, nếu không phải hơi thở bên ngoài còn chưa hoàn toàn ổn định lại, cô đã tự mình chạy qua đó.
Vừa rồi Hoắc Minh Tri cũng nghe rất rõ ràng, Quý Lãng là sự tồn tại còn khủng khiếp hơn cả quỷ vương, nếu anh không thể tỉnh lại, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Cho nên tuy không biết máu của mình rốt cuộc có tác dụng gì, anh ta vẫn lựa chọn tin tưởng Vu Miểu Miểu, nhanh chóng chạy về phía Quý Lãng.
Lúc này Quý Lãng đang ở trong một loại cân bằng vi diệu, bản năng của mộng yểm muốn phá hoại và nuốt chửng, mà ấn quỷ vương đang đối kháng với sự nuốt chửng này. Cho nên khi Hoắc Minh Tri đến gần, Quý Lãng không hề tấn công anh ta.
“Nhỏ máu lên ấn ma?” Hoắc Minh Tri ngẩng đầu, nhìn ấn quỷ vương đang bay lơ lửng cách đầu Quý Lãng một thước, vươn tay lên, không với tới.
Phải tìm đồ lót chân.
May mà trước khi chiến đấu, quỷ vương cuốn vào không ít đất đá, Hoắc Minh Tri rất nhanh tìm được hòn đá có kích cỡ phù hợp cách đó không xa, anh ta dời hòn đá qua, lót dưới chân đứng lên, thuận lợi với tới độ cao của ấn quỷ vương.
Hoắc Minh Tri cũng không chậm trễ, mở nắp ống, đổ máu bên trong ra. Huyết dịch đỏ sậm vừa rơi một giọt vào trong ấn quỷ vương, ấn quỷ vương lại run lên, giống như chịu tổn thương nào đó cực lớn, sức mạnh mộng yểm lớn mạnh chấn động, trực tiếp đánh bay Hoắc Minh Tri ra ngoài.
Ánh sáng vàng đỏ trên người Hoắc Minh Tri lóe lên, ngăn cản hơn phân nửa công kích của sức mạnh mộng yểm, nhưng cơ thể Hoắc Minh Tri vẫn bay ra ngoài bốn năm mét, mới miễn cưỡng dừng lại. Anh ta không để ý mình suýt nữa đã gãy lưng, bò dậy quan sát phản ứng của Quý Lãng, nhìn một lúc, anh ta không hề phát hiện Quý Lãng có thay đổi gì, chỉ đành quay đầu nhìn Vu Miểu Miểu cách đó không xa.
“Thế nào, có hiệu quả không?”
Vu Miểu Miểu cũng đang cẩn thận quan sát Quý Lãng, vừa nãy khi Hoắc Minh Tri nhỏ máu vào, phạm vi chấn động của ấn quỷ vương đã nhỏ hơn chút, tuy không rõ ràng, nhưng quả thật đã nhỏ hơn.
“Có, nhưng không đủ.” Vu Miểu Miểu lập tức phán đoán.
“Vậy tôi thêm chút máu.” Hoắc Minh Tri bò dậy muốn đi về phía Quý Lãng.
“Không phải vấn đề về máu.” Vu Miểu Miểu gọi Hoắc Minh Tri lại.
Máu của Hoắc Minh Tri tuy có ẩn chứa chính khí, nhưng chính khí của một mình anh ta sao có thể áp chế được sức mạnh mộng yểm, cho dù rút cạn máu của anh ta cũng không làm được.
“Vậy phải làm sao?” Hoắc Minh Tri hỏi.
“Dẫn chính khí trời đất phong ấn mộng yểm.” Vu Miểu Miểu nhớ lại câu nói trong sách cổ: “Nhất định phải dẫn dắt chính khí trời đất.”
“Đội trưởng Hoắc, anh lên đi, dùng tay tiếp xúc ấn quỷ vương, đừng buông ra. Đợi khi nào tôi bảo anh buông, thì anh hãy buông tay.” Vu Miểu Miểu nói.
Tiếp xúc? Vừa nãy anh ta chỉ nhỏ một giọt máu thôi, suýt nữa đã bị sức mạnh chấn động đến chết, giờ phải làm sao để không buông tay?
Hoắc Minh Tri cắn răng, lần nữa trở lại bên cạnh Quý Lãng, anh ta bước lên đá đệm, một tay nắm chặt vai Quý Lãng, tay kia mạnh mẽ siết chặt ấn quỷ vương.
Hoắc Minh Tri chỉ vừa chạm vào ấn quỷ vương, ấn quỷ vương lại lần nữa phản kháng kịch liệt, sức mạnh mộng yểm, cùng quỷ khí chưa chuyển hóa hoàn toàn, toàn bộ tấn công về phía Hoắc Minh Tri, muốn đẩy người ra. Ánh sáng vàng đỏ trên người Hoắc Minh Tri tăng mạnh, cả người dường như hóa thành quả cầu ánh sáng, nhưng vẫn liều chết nắm chặt ấn quỷ vương không buông.
Không thể buông ra, buông ra anh ta và Quý Lãng đều phải chết, Hoắc Minh Tri cắn răng cố gắng chống đỡ.
Đại trận phòng vệ do hiệp hội bố trí cũng chấn động kịch liệt vào lúc này, mười mấy cột sáng bộc phát ra ánh sáng trước nay chưa từng có, sức mạnh kết giới phát huy đến cực hạn.
“Đến rồi.” Vu Miểu Miểu ngẩng đầu, nhìn lên bầu trời.
“Đó là gì?” Quỷ công tử cũng phát giác không ổn, dường như ban nãy khi ánh sáng của mười mấy cột sáng tăng mạnh, giữa trời đất đã xảy ra thay đổi gì đó.
“Chính khí trời đất.” Sau khi Vu Miểu Miểu dứt lời, một luồng ánh sáng vàng đỏ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi trên người Quý Lãng. Không, nói chính xác, là rơi xuống người Hoắc Minh Tri bên cạnh Quý Lãng. Quý Lãng vì ở bên trong, cũng bị chính khí bao phủ trong đó.
Ánh mắt Vu Miểu Miểu nhìn chằm chằm sự thay đổi của ấn quỷ vương, dưới ánh sáng màu vàng đỏ, hơi thở của ấn quỷ vương càng lúc càng yếu, chính khí trời đất không chỉ áp chế sức mạnh mộng yểm, đồng thời cũng áp chế ấn quỷ vương. Vốn dĩ hai loại sức mạnh đang đối kháng, dưới tác dụng của chính khí trời đất, bắt đầu nhất trí đối ngoại, vậy mà lại kì dị dung hợp với nhau.
“Cứ tiếp tục như vậy, anh Quý sẽ bị phong ấn sao?” Quỷ công tử có chút lo lắng.
“Chỉ cần Hoắc Minh Tri kịp thời buông tay, sẽ không.” Vu Miểu Miểu lắc đầu.
Chính khí trời đất này, là Hoắc Minh Tri mượn đại trận hiệp hội dẫn dắt đến, chỉ cần Hoắc Minh Tri buông tay, không bị ấn quỷ vương tấn công, chính khí trời đất sẽ tự nhiên tan biến.
Lúc này, ngoài kết giới, nhóm người hiệp hội vẫn luôn quan sát tình hình chiến đấu cũng đang thảo luận chuyện này.
“Bây giờ quỷ vương đã bị đoạt ấn quỷ, nếu thuận lợi phong ấn mộng yểm nữa, hai mối họa lớn có thể diệt trừ cùng một lúc.” Có người cảm thấy đây là cơ hội tốt ngàn năm hiếm có.
“Người bên trong là cảnh sát của đội cảnh sát hình sự, hội trưởng, chúng ta có thể liên lạc các bộ phận có liên quan, bảo họ ra lệnh, chỉ cần người đó không buông tay, mộng yểm sẽ có thể bị phong ấn triệt để.”
“Hội trưởng.” Hứa đại sư phản đối nói: “Nếu mộng yểm có thể tự khống chế, chúng ta không cần thiết phải làm vậy. Bất kể nói thế nào, quỷ vương là do mộng yểm và vu sư cùng giúp chúng ta tiêu diệt, họ cũng coi như bảo vệ nhân gian.”
“Hứa đại sư, ông đừng có mềm yếu như phụ nữ. Hôm nay mộng yểm không chết, sau này nếu mộng yểm diệt thế, chúng ta sẽ không còn cách nào áp chế cậu ấy nữa.”
“Sẽ không, ông chủ sẽ không diệt thế.” Lúc này, Đông Vĩnh Nguyên lảo đảo chạy đến. Lúc trước khi Hoắc Minh Tri một mình đi vào kết giới, Đông Vĩnh Nguyên không hề rời khỏi, mà chạy đến nơi tập trung của hiệp hội.
“Vĩnh Nguyên?” Hứa đại sư nhìn thấy học trò của mình, rất kinh ngạc: “Sao con lại đến đây?”
“Con đến cùng đội trưởng Hoắc, sư phụ, hội trưởng, các vị tiền bối.” Đông Vĩnh Nguyên vội vàng nói: “Mọi người tuyệt đối không thể làm vậy, cẩn thận phản tác dụng.”
“Có ý gì?” Hội trưởng hiệp hội Cư Hùng kì lạ nhìn về phía Đông Vĩnh Nguyên.
“Hội trưởng, tôi đã nằm vùng ở phòng làm việc của mộng yểm suốt ba năm, tôi hiểu con người của mộng yểm nhất. Cuộc đời anh ấy gặp nạn, mọi người cũng biết, nếu đổi lại là tôi, chắc đã biến thành nhân cách phản xã hội từ sớm, nhưng ông chủ của chúng tôi không chỉ không như vậy, còn cố gắng kiếm tiền, nhiệt tình làm từ thiện, thậm chí còn lợi dụng sức mạnh mộng yểm giúp cảnh sát bắt không ít phần tử tội phảm cực kì hung ác, là một người tốt sống sờ sờ.”
“Trước đây anh ấy đã như vậy, bây giờ vợ và con cũng có rồi, chính là lúc bắt đầu cuộc sống tốt đẹp, sao có thể diệt thế được. Hơn nữa, cảnh sát trong đó, ông biết tại sao anh ta lại đến đây không? Anh ta nghe nói ông chủ chúng tôi gặp nguy hiểm, mới chạy đến giúp đỡ. Anh ta và ông chủ chúng tôi, là quan hệ bạn bè cực kì thân thiết, ông bảo anh ta giúp đỡ phong ấn ông chủ, ông cảm thấy anh ta có đồng ý không?”
Nghe thấy cảnh sát kia và mộng yểm là bạn, Cư Hùng và một vài người có ý định nhân cơ hội này phong ấn mộng yểm, sắc mặt đều thay đổi.
“Còn Nguyên Bạch, chính là sứ giả quỷ giới lần này, anh ta cũng là bạn của ông chủ, còn là anh của búp bê vu cổ. Địa phủ biết rõ quan hệ giữa anh ta và ông chủ, còn để anh ta làm sứ giả, điều này cho thấy rõ thái độ của địa phủ. Địa phủ cũng không có ý định phong ấn ông chủ, nếu chúng ta làm vậy, có phải ngay cả địa phủ cũng đắc tội không?” Đông Vĩnh Nguyên nói tiếp.
Lúc Vu Miểu Miểu và quỷ công tử cùng nhau xuất hiện, trong lòng Cư Hùng đã có dự cảm không tốt, lúc này nghe chính miệng Đông Vĩnh Nguyên chứng thực, bọn họ quả nhiên là cùng một phe, tâm trạng phải nói là cực kì phức tạp. Ông ta thậm chí lập tức phản ứng lại, lần hành động vây bắt quỷ vương khi trước, chính là quỷ công tử cố ý quạt gió thổi lửa.
Đông Vĩnh Nguyên thấy cũng gần được rồi, thêm một mồi lửa cuối cùng: “Hội trưởng, phong ấn này bất kể có thành công hay không, hiệp hội chúng ta cũng không có chỗ nào tốt. Nếu phong ấn không thành công, ông chủ biết mọi người muốn giết anh ấy, sau này nhất định sẽ không tha cho hiệp hội, đến khi đó anh ấy có diệt thế hay không thì không biết, hiệp hội của chúng ta nhất định sẽ bị tiêu diệt. Nếu phong ấn thành công, vậy thì càng thảm hơn.”
“Phong ấn thành công sao lại càng thảm hơn?” Có người cảm thấy Đông Vĩnh Nguyên cố ý dọa dẫm.
“Trận pháp của bà chủ chúng tôi, mọi người không hiểu đúng không, đó gọi là trận khế ước.” Đông Vĩnh Nguyên khoa trương nói: “Quỷ vương giao ấn quỷ vương cho ông chủ chúng tôi, đây là một trong những điều kiện để đạt thành khế ước. Mà một khi ông chủ bị phong ấn, có thể bà chủ dưới sự phẫn nộ sẽ hủy đi khế ước, khế ước hết hiệu lực, điều kiện khi trước đạt thành của trận khế ước trực tiếp vô hiệu, sự vật sẽ trở về trạng thái nguyên thủy trước khi đạt thành khế ước. Cũng tức là, đến khi đó quỷ vương sẽ sống lại, ông chủ cũng sẽ tỉnh lại lần nữa. Ông cảm thấy khi đó, họ còn cho chúng ta cơ hội này hay không?”
“Cậu ăn nói lung tung, quỷ vương không còn ấn quỷ vương nữa, trực tiếp hồn phi phách tán, sao có thể sống lại.” Phương trưởng lão không tin.
“Bây giờ quỷ vương còn chưa biến mất mà, bà chủ bất kì lúc nào cũng có thể hủy khế ước.” Đông Vĩnh Nguyên nói: “Hội trưởng, tôi thật sự vì muốn tốt cho hiệp hội.”
Cư Hùng trầm ngâm một lúc, nhìn Tang Thiên: “Tang Thiên, cậu từng thấy khế ước của vu sư, là như vậy sao?”
Tang Thiên đáp: “Vu sư có quyền hủy bỏ giao dịch.”
Có điều, lúc này ấn quỷ vương đã xảy ra dị biến, liệu có thể quay lại cơ thể quỷ vương hay không, cũng chưa biết được. Câu này, Tang Thiên không nói.
“Ý kiến của cậu là không phong ấn mộng yểm?” Cư Hùng hỏi.
“Xem xét tình hình lúc này, Quý Lãng quả thật có thể nhờ ấn quỷ vương tự khống chế, nếu cậu ấy có thể tự khống chế, chúng ta không có lý do gì nhắm vào cậu ấy.” Tang Thiên nói.
“Bỏ đi, tương lai hiệp hội sẽ là thiên hạ của nhóm người trẻ tuổi các cậu.”
Cư Hùng vừa nói xong câu này, Đông Vĩnh Nguyên lập tức thở phào, chân anh ta mềm nhũn suýt nữa ngã xuống. Hứa Uy thấy vậy, bước về trước, đỡ lưng anh ta.
“Đứng vững.” Hứa Uy thấp giọng nói.
Đông Vĩnh Nguyên biết, lúc này anh ta tuyệt đối không thể để những người lớn tuổi của hiệp hội, nhìn ra anh ta đang chột dạ.
Trong kết giới.
Sau khi sức mạnh mộng yểm và ấn quỷ vương dưới sự áp chế của chính khí trời đất về cơ bản đã dung hợp với nhau, Vu Miểu Miểu lập tức hét lên với Hoắc Minh Tri: “Đội trưởng Hoắc, buông tay.”
Hoắc Minh Tri đã sớm không chống đỡ nổi, nghe vậy, lập tức buông tay, cả người lại lần nữa bị ấn quỷ vương hất bay ra ngoài.
Chính khí trời đất vì sự rời khỏi của Hoắc Minh Tri mà tan biến, lúc này ấn quỷ vương và sức mạnh mộng yểm đã hoàn toàn dung hợp, lột xác thay đổi thành một ấn ký mới trong sắc đen mang theo màu đỏ, trên ấn mới giăng đầy hoa văn phức tạp, đang hấp thu sức mạnh mộng yểm trong kết giới, sửa lại vết nứt của mình, chỉ chốc lát, đã sửa xong. Mà khoảnh khắc khi ấn mới tu sửa xong, sắc đen trong đáy mắt của Quý Lãng bắt đầu rút lui, khôi phục lại thần thái.
Tròng mắt trắng đen rõ ràng, chớp mắt, chỉ nhìn ấn ma có liên hệ mật thiết với anh một lúc, liền xoay nửa người lại, nhìn về phía Vu Miểu Miểu đang đứng.
“Tướng công.” Vu Miểu miểu tung người nhảy ra khỏi kết giới, nhanh chóng chạy về phía Quý Lãng.
Lúc này trong kết giới, lưỡi gió hình thành từ quỷ khí và sức mạnh mộng yểm chưa rút lui hoàn toàn, nhưng nơi Vu Miểu Miểu đến, lưỡi gió như có ý thức tự mình tránh ra, nhường một con đường thông thoáng không chướng ngại cho cô.
Quý Lãng mở hai tay ra, đợi cô gái chạy về phía anh, sau đó ôm cô vào lòng.
“Tướng công, chúng ta thành công rồi.” Vu Miểu Miểu kích động nói.
“Ừm.” Quý Lãng mỉm cười gật đầu.
Chúng ta thành công rồi, anh khống chế được sức mạnh của mình, sẽ không mất khống chế nữa, cũng không cần sợ hãi một ngày nào đó tự tay tổn thương em.
“Có thể thực hiện ước mơ thứ ba và thứ tư của em rồi.” Quý Lãng lại nói.