/Vì bên hệ thống phải thu thập đủ nhiều lõi Tình nên không thể quy chụp lại chắc tình cảm gia đình một chắc được nên mọi quý vị thông cảm/
“Hạ Hạ à, em không biết đâu hiện tại trên mạng có rất nhiều người đang mắng chửi cái tên đã chiếm cơ thể em đấy. Mà tên đó quả là không ra gì, nghĩ tới thôi mà chị còn ớn. Nếu không phải đó là cơ thể và khuôn mặt của em thì chắc chị đấm cho nó mấy phát rồi.”-Thảo Anh
“vâng, em hiểu ạ. Nhưng hiện tại linh hồn của cậu ta đã được tách ra khỏi cơ thể em rồi ạ. Có đều cậu ta vẫn sẽ sống tiếp như bình thường, chỉ là sẽ không dính dáng gì đến chúng ta nữa. Về khuôn mặt thì khi nhìn thoáng qua thì chắc sẽ có nét giống em nhiều chút”-Mộc Hạ
“Ây da, thật tệ mà”-Hải Đường
“Không sao đâu em, chúng ta sẽ giúp đỡ Hạ Hạ nhà mình bước lên đỉnh cao của giới giải trí. Con của chúng ta giỏi như vậy có khi lại sớm ẵm cả đống giải thưởng lớn ấy chứ”-Bắc Hải
“Ba nói đúng đấy mẹ, Hạ Hạ nhà chúng ta là giỏi nhất có ai sánh bằng được em ấy đâu. Giờ những người kia cũng biết em ấy quay về rồi nên không sớm hay muộn mọi thứ lại đâu vào đấy thôi.”-Trí Khanh
/Nếu đã vậy thì mời chủ nhân nhanh chóng tiến vào được giới giải trí nha, em off trước đây ạ. Do em có hẹn bạn đi xem phim mới rồi ạ, hehe/<code> Nói rồi hệ thống để Mộc Hạ tự lên kế hoạch dấn thân vào con đường tư bản, lúc nó rời đi thì có vài người đã đến nhà tìm cậu. Và như ban nãy cậu phải giải thích cho mọi người hiểu, một số chuyện của cậu đã được chia sẻ lại với bên chính phủ. Quốc Gia papa nghe xong cũng ban lệnh xuống những người đáng tin cậy trong bộ máy hệ thống của mình tiến hành nghiên cứu bộ đề án đầu tiên Mộc Hạ cung cấp khi quay trở về. Trò chuyện một lúc lâu thì Mộc Hạ tiễn các vị sư phụ, và các anh chị trong Thiên Phạt ra về. Lúc này cậu uể oải nằm dài trên ghế sofa, mẹ Đường và Ba Hải đã cùng nhau đi chợ để mua đồ về nấu một bữa thịnh soạn mừng cậu trở về nhà. Nên giờ trong nhà chỉ còn lại ba anh em. </code>“Giờ em tính sao?”-Thảo Anh
“Em chưa biết nữa ạ, giờ ảnh hưởng của tên kia trên mạng vẫn còn. Nên không biết em có bước nổi vào giới giải trí không nữa, do bước vào con đường đó thì sẽ dễ dàng có được năng lượng Tình hơn”-Mộc Hạ
“Mà em nói với đám nhóc kia chưa”-Trí Khanh
“Dạ, tranh thủ trong lúc cả nhà nói chuyện với sư phụ và các anh chị thì em có gửi tin nhắn giải thích rồi ạ. Chỉ còn Hàn Phong là chưa thấy gì thôi ạ”-Mộc Hạ
" Không sao đâu, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Giờ trước mắt bọn chị sẽ giúp em có cơ hội bước vào giới giải trí "-Thảo Anh
“Không cần đâu ạ, em cảm ơn anh chị ạ. Em rất vui khi được mọi người quan tâm và giúp đỡ, nhưng em muốn tự chính mình làm nên mọi thứ. Không phải em suy nghĩ nhiều đâu ạ, em thích cảm giác tự mình chinh phục ạ. Hai anh chị yên tâm nếu gặp phải rắc rối thì em sẽ nhờ mọi người giúp em ngay ạ.”-Mộc Hạ
“Bảo bối cưng à, em luôn là niềm tự hào của gia đình này. Mọi việc em làm cả nhà sẽ luôn ở bên cạnh ủng hộ em, nhưng nếu em làm điều gì sai trái thì thôi nha em. Nhân quả báo ứng nên anh chị bó tay.”-Trí Khanh
“Vâng vâng, em biết rồi ạ. Cảm ơn anh chị rất nhiều”<code> Mộc Hạ mỉm cười thật ngọt, Trí Khanh và Thảo Anh thấy vậy cũng mỉm cười theo. Ngồi thêm chút nữa thì cậu cũng xin phép về phòng tắm rửa. Bước lên cầu thang về phía căn phòng đã để trống hơn hai năm trời mà lòng Mộc Hạ thật bồi hồi, nói là gần hơn hai năm nhưng thực chất đây đã là năm thứ ba rồi. Mộc Hạ trở về cũng đang là lúc bắt đầu mùa hè, hoài niệm thật. Mở cánh cửa phòng mình ra, Mộc Hạ chợt đứng khựng lại ở cửa. </code>“Căn phòng vậy mà…”<code> Mộc Hạ bất ngờ không thốt nên lời, mọi thứ bên trong căn phòng vẫn như cũ. Gọn gàng và ngăn nắ</code>