Nãy đến giờ, Tư Niên chỉ ngồi yên một chỗ nghe Anzasil nói, đến khi hắn dặn cậu đừng quên hắn, cậu mới nghiêm túc trả lời:
" Em là tinh thú của anh mà, sao có thể quên anh được."
Anzasil vẫn còn đang vuốt tóc cậu, nói:
" Ngốc quá! nói nhiều thế mà em chẳng hiểu gì sao? em là huyền thú, em có quyền sống như một công dân, em không cần thuộc về bất kỳ ai cả."
Tư Niên cũng muốn khóc rồi:
" Vậy anh tính đuổi em đi sao? "
Anzasil liền trả lời:
" Cho đến lúc em muốn rời đi thì hãy ở lại đây đi."
Không đợi Tư Niên trả lời hắn liền dụ dỗ:
" Bên ngoài nguy hiểm lắm, em còn nhỏ lại đáng yêu thế này, em đừng đi. Sau này em lớn lên chúng ta sẽ tính tiếp có được không?"
Tư Niên dựa vào lòng Anzasil:
" Em không đi đâu. Em không làm tinh thú của anh, em sẽ làm cộng sự, làm bạn bè của anh."
Anzasil vui vẻ nói:
" Tốt! Vậy chúng ta chính là anh em tốt, phúc họa cùng hưởng. "
Anzasil lại đổi giọng trêu đùa:
" Anh em tốt của anh có phải đói bụng rồi không? Hôm qua còn đòi ăn cá mật đấy"
Tư Niên chẳng nhớ mình đòi ăn cá mật khi nào, nhưng cậu quả thật rất đói bụng nên nói:
" Em đói thật rồi. Chúng mình ăn gì đó có được không?"
Lúc này Anzasil mới nhớ đến Tư Niên không còn là hải cẩu không thể ăn cá sống nữa:
" Em không biến về thành hải cẩu được đâu đúng không? Anh đi mua dịch dinh dưỡng cho em nhé! Em xem tivi nhiều, có thích dịch dinh dưỡng vị gì không?"
Tư Niên nghĩ nghĩ một hồi lâu liền nói:
" Em cảm thấy mình có thể biến lại thành hải cẩu được, em ăn cá được rồi. Nhưng mà chúng ta có thể mua một ít đồ dùng trong bếp không anh?, lần sau em muốn tự nấu ăn, em cảm thấy nếu lâu dài tự nấu ăn vẫn tiết kiệm hơn đi"
Anzasil cũng nghĩ một lúc mới trả lời:
" Đồ dùng trong bếp là mấy thứ dùng để nấu nướng đấy à? Cái đấy có thể mua, nhưng anh nghĩ nếu em không thích cá sống nữa vẫn có thể dùng dịch dưỡng mà, mấy đồ tự nhiên đó không dễ ăn tí nào, em đừng tiếc tiền, anh sẽ nhận thêm mấy nhiệm vụ cao cấp hơn là được."
Tư Niên lại không đồng ý:
" Em biết nấu nướng, em cảm thấy mình nấu nướng không thua dịch dinh dưỡng chút nào."
Anzasil cũng không hỏi tại sao cậu biết nấu nướng, chỉ gật đầu đồng ý, lòng thầm nghĩ, mai sẽ dẫn cậu đi ăn đồ tự nhiên trước, tin chắc cậu sẽ từ bỏ thôi. Tư Niên lại vui vẻ nghĩ, mai nấu đồ ăn cho Anzasil, hắn sẽ bất ngờ cho xem.
Cả hai mang tâm tư khác nhau, dùng bữa tối, trước khi biến lại thành hải cẩu, Tư Niên còn trịnh trọng nói với Anzasil tên của mình.
Anzasil cũng tự nhẩm lại hai chữ " Tư Niên" mấy lần, sau đó nhìn Tư Niên:
" Tư Niên nghe thật hay đấy! Hay hơn Tiểu Tuyết nhiều".
Tư Niên đang ăn cá, liền quăng cho hắn một ánh mắt xem thường, ' cái này còn cần anh phải nói à? ".
Hôm sau, Tư Niên thức rất sớm, sớm như cái hôm cậu muốn đòi đi ra ngoài cùng Anzasil thế.
Tư Niên thức, Anzasil vẫn còn ngủ rất say, Tư Niên biết tối hôm trước Anzasil đã rất mệt, nên cũng không đánh thức hắn dậy. Bây giờ cậu vẫn còn trong hình dạng hải cẩu, ngủ cùng giường với Anzasil nên cậu không muốn biến về.
Nằm nhìn Anzasil một lúc, ấy thế mà cậu lại ngủ quên mất. Lần nữa tỉnh lại, thì đã bị Anzasil bỏ vào trong nước.
Tư Niên ngại ngùng lắm.
Thấy cậu tỉnh lại, Anzasil cười cười, vuốt vuốt lông cậu:
" Hải cẩu lười cuối cùng cũng chịu thức rồi"
Tư Niên tức giận, rõ ràng cậu mới là người thức sớm, giờ thì trăm miệng cũng khó cãi mà.
Tư Niên vẫn bình tĩnh tắm cùng Anzasil, đó giờ đều tắm chung, giờ lại không chịu thì không phải trở thành huyền thú liền kiêu ngạo à.
Dùng bữa sáng xong, Tư Niên đã bắt đầu hối thúc Anzasil ra ngoài, cậu vẫn mặc quần áo hôm qua Anzasil đưa.
Đầu tiên Anzasil dẫn cậu đi mua quần áo và đồ dùng cá nhân, Tư Niên không thích lựa chọn lắm nên cứ tùy Anzasil quyết định.
Đến khi thanh toán cậu mới phát hiện đa số đều có hình hải cẩu, hoặc không thì sẽ màu trắng, Tư Niên cũng không có ý kiến gì, nhưng trong lòng lại trộm vui vẻ, cậu rất thích nha.
Anzasil lại dẫn Tư Niên đến một quán ăn, tuy không lớn nhưng cũng sạch sẽ, khách ở quán này khá đông, nhưng không chờ lâu thì cũng đã có chỗ ngồi.
Sau đó, phải chọn món tự động trên bàn, Tư Niên nhìn thấy giá liền bất ngờ, cậu cảm thấy những món ăn ở nơi này quá đắc, nhưng dù sao cũng đã vào rồi cậu gọi một phần rẻ nhất.
Anzasil lại không đồng ý, hắn chỉ chỉ vào hai món giá khá cao:
" Hai món này khá nổi tiếng này, hay em chọn phần này đi"
Tuy hắn muốn Tư Niên biết khó mà lui nhưng cũng không nỡ để cậu dùng đồ quá khó ăn.
Tư Niên đắn đo một lúc, vẫn quyết định gọi hai phần Anzasil chỉ.
Khoảng mười lăm phút sao, món ăn được đem lên.
Món đầu tiên là thịt thổ sa nướng. Món thứ hai là cá băng hấp.
Hai món siêu đơn giản này gần sáu mươi nguyên tinh. Tư Niên cảm giác chắc chắn phải có ẩn tình gì, không thể đơn giản như thế được.
Nhưng khi nếm miếng đầu tiên, Tư Niên liền thất vọng. Thịt thổ sa giống như lợn núi, nướng lên với một ít muối và rau mùi, khá nhạt nhẽo lại còn hơi nặng mùi lợn, nhưng kỹ thuật nướng rất tốt nên vẫn tạm chấp nhận được. Cá băng hấp thật sự là cá băng hấp, không hơn không kém, Tư Niên cảm thấy cá băng sống vẫn ngon hơn.
Thấy vẻ mặt Tư Niên thất vọng, Anzasil an ủi:
" Em đừng buồn, đồ ăn tự nhiên vốn như thế mà, đây là một tiệm được đánh giá cao rồi đấy"
Tư Niên bỗng nhận ra vấn đề, nguyên liệu nấu ăn cơ bản của trái đất, nơi này chưa chắc đã có, cậu ngẩn mặt nhìn Anzasil:
" Em nghĩ quá đơn giản đi. Dụng cụ nhà bếp mình đừng mua vội, những lần sau anh đi làm nhiệm vụ có thể dẫn em theo không? Em muốn tìm một số loại cây. "
Anzasil không nghĩ liền đồng ý:
" Đi theo thì được thôi, nhưng em phải chú ý an toàn, đừng đi xa anh quá. Mà em muốn tìm loại cây gì? "
Tư Niên định nói tên vài loài cây ở trái đất, nhưng lại nhớ ở đây chúng không được gọi như vậy, nên sửa lời:
" Anh biết địa cầu cổ đúng không? Em định tìm vài loại cây có nguồn gốc từ đấy"
Anzasil cũng không hỏi cậu muốn làm gì, chỉ nói:
" Vậy để anh dẫn em đến cửa hàng Ngọc Thảo xem trước đi, ở đó có rất nhiều loại, có vài loài có nguồn gốc từ địa cầu cổ. "
Lúc này, lại là Tư Niên bất ngờ, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy hợp lý, cậu thấy rất nhiều loài sinh vật giống địa cầu:
" Cami và địa cầu có mối quan hệ nào sao? "
Anzasil vừa ăn, vừa giảng lại cho Tư Niên lười biếng không chịu nghe kỹ kiến thức lịch sử hắn từng dạy.
Tư Niên hiểu là, tóm lại trước đây Cami là một hành tinh tươi đẹp, khí hậu gần giống với trái đất nhưng chỉ toàn mùa xuân, là một trong các hành tinh hàng đầu được con người lựa chọn gieo trồng thực vật của trái đất. Người ta chỉ chờ một ngày nào đó cải tạo được trái đất sẽ đem các loài thực động vật về lại "nhà", nhưng nghiệp lớn chưa thành, Cami lại đi lệch quỹ đạo, mặc dù con người đã có khả năng " chỉnh" quỹ đạo cho Cami nhưng cuối cùng người ta vẫn tôn trong quy tắc của tự nhiên, trong đó bao gồm cả vũ trụ.
Bữa trưa cuối cùng cũng xong, Tư Niên được Anzasil dẫn đi cửa hàng thức vật.
Ở đây, Tư Niên thật sự có thể tìm được vài loại gia vị. Nhưng cũng không đủ, Tư Niên trên đường trở về không biết thế nào liền lỡ miệng nói với Anzasil:
" Anh có cảm thấy em vô dụng quá không? Chỉ giỏi kiếm chuyện làm phiền phức anh. Thật ra, em không muốn thế đâu, em muốn làm mình có tác dụng hơn, nên mới cố chấp làm vài chuyện ngu ngốc thế. Anh có thể đừng trách em không? "
Anzasil đang đi thì dừng lại nghiêm túc nhìn Tư Niên một lúc, lại phát hiện ra mình không biết phải nói gì, hắn lại nắm tay Tư Niên dắt đi. Đến đoạn đường vắng, Anzasil bỗng nhiên mở miệng:
" Anh không trách em bất cứ đều gì, thứ anh cùng em làm đều nằm trong tầm kiểm soát và điều kiện của anh. Anh đã sống một mình từ khi còn rất nhỏ, anh biết quản lý cuộc sống và giới hạn các hành động của mình. Anh không hiểu em muốn làm gì, nên anh chỉ có thể nhắc nhở cho em. Nếu em thích thì cứ tiếp tục, đến lúc nào ấy, anh cảm thấy nó đi qua giới hạn an toàn thì chúng ta sẽ cùng nhau bàn luận lại. Lúc còn trong viện mồ côi, anh chưa có dị năng, nhưng hằng ngày anh đều cố rèn luyện thể chất, và mỗi tối đều dành thời gian đọc những cuốn sách về dị năng. Nếu lúc sau, anh không có dị năng thì anh vẫn có một sức khỏe tốt, có những am hiểu về dị năng giả, khả năng đọc của anh cũng tốt hơn mấy đứa trẻ trong viện mồ côi rất nhiều đấy. Em cũng thế, đừng sợ bản thân làm việc gì vô dụng, thứ em cần sợ là mình vô dụng khi đã không làm gì. "
Tư Niên nghe xong Anzasil nói, như tìm ra được chân lý mới. Bao nhiêu vờ vực trong lòng liền biến mất, nhìn chàng trai bên cạnh bỗng thấy yên tâm lạ thường. Đi được thêm đoạn ngắn, Tư Niên mới hỏi:
" Khi em thật sự làm những chuyện anh cảm thấy không thích hợp, anh sẽ ngăn em lại sao? "
Anzasil không chút do dự trả lời:
" Điều đó là tất nhiên rồi, nếu em đòi biến thành hải cẩu ở đây, anh chắc chắn sẽ không đồng ý. "
Tư Niên lại gan dạ hỏi thêm:
" Vậy về kinh tế thì sao? "
Anzasil nghĩ nghĩ một lúc mới cẩn thận trả lời:
"Anh thật ra cũng được xem như có điều kiện ở Cami rồi, có những thứ anh không chi vì anh cảm thấy không quan trọng, hoặc anh nghĩ một khi rời khỏi đây, anh cũng không thể mang theo. Anh không định sống lâu dài ở đây, anh định để lại nhiều nguyên tinh một chút, khi đến nơi anh muốn định cư và phát triển thì sẽ dễ dàng sống hơn."
Anzasil dừng lại một chút:
"Anh xem em như người nhà vậy. Nếu em muốn mua gì anh cũng rất sẵn sàng, bất quá nhận thêm vài nhiệm vụ thôi, dù sao thì dị năng của anh ở Cami đã không dễ dàng thăng cấp nữa rồi, anh cũng nghĩ mình nên giảm thời gian rèn luyện lại để đi săn nhiệm vụ còn hơn. Chỉ cần em không muốn mua mấy cái quá đáng, thì những thứ bình thường anh vẫn mua được, cái quá đắc thì em phải chờ rồi."
Tư Niên tò mò:
"Dị năng của anh làm sao thăng cấp?"
Câu trả lời lại ngoài hiểu biết của Tư Niên:
" Anh cần đi đến những vùng đất mới, đất mỗi nơi đều khác biệt, anh cần tiếp xúc với thật nhiều loại đất, phần còn lại dài lắm, anh nghĩ em không muốn nghe đâu"
Tư Niên vẫn tò mò:
" Dị năng phong của anh cũng thế hả, chẳng lẽ còn có nhiều loại gió"
Anzasil phì cười:
" Em lại lòi đuôi không tập trung nghe giảng rồi. Dị năng hệ phong là thuộc hệ biến dị cơ bản mà, cách thăng cấp cũng khác nhưng anh chưa đọc được cách nào thăng cấp phù hợp với anh, thật ra anh cũng chỉ muốn tập trung vào hệ thổ thôi".