Lọc Truyện

Xuyên Không: Cha Con Tôi Đâu Rồi?

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Không hiểu sao, lúc nhìn thấy Cố Tại Ngôn Quách Tế Chung cảm thấy có chút quen thuộc, giống như là đã gặp ở đâu đó rồi, thực tế ánh mắt Cố Tại Ngôn quét về phía hắn làm hắn không hiểu sao có cảm giác áp bức.

Nhưng mà chỉ thoáng qua, loại cảm giác áp bức này đã biến mất, làm Quách Tế Chung nhất thời có chút ngây người.

“Phu quân?” Nhiêu Thanh Nhã thấy Quách Tế Chung nửa ngày không nhúc nhích, không khỏi lên tiếng hỏi thăm.

Quách Tế Chung hoàn hồn, trên mặt có chút xấu hổ khó nén, làm một động tác mời với Cố Tại Ngôn: “Cố huynh đi theo ta đi.”

Cố Tại Ngôn biết giữa nữ nhân tất nhiên là có chuyện nói không hết, chỉ nhìn liếc qua Lưu Ly, rồi nhấc chân rời đi theo Quách Tế Chung.

Bình Bình và Yên Yên cùng đi theo Lưu Ly, đi theo Nhiêu Thanh Nhã đến hậu viện thăm cặp song sinh Gia Thiên và Gia Hạ.

Lúc này Gia Thiên và Gia Hạ đang được vú nuôi bế, Quách Bình Sương cùng ở bên cạnh chơi với hai người em trai, Bình Bình Yên Yên đến, làm Quách Bình Sương rất vui, mấy đứa nhỏ chơi cùng nhau.

Chính xác mà nói Bình Bình và Yên Yên thêm Quách Bình Sương, vô cùng hứng thú với cặp song sinh, cho nên ba đứa bé lớn cùng nhau trêu đùa hai đứa bé nhỏ.

Thấy mấy đứa nhỏ ở chung hòa hợp, Lưu Ly và Nhiêu Thanh Nhã đi sang một bên nói chuyện.

Lưu Ly lấy quà cô đã chuẩn bị cho Nhiêu Thanh Nhã ra, là mỹ phẩm dưỡng da và trang điểm bán chạy nhất trong tiệm của cô, một bộ hoàn chỉnh.

Lúc Nhiêu Thanh Nhã thấy Lưu Ly lấy mỹ phẩm dưỡng da ra thì vẻ mặt có chút khác thường, nhưng nhanh chóng thu lại, cũng không nói gì, chỉ vui mừng cảm ơn: “Đã sớm nghe nói Mộc Sương Các muội mở làm ăn náo nhiệt, những thứ này sợ là người ngoài muốn mua cũng mua không được, thật sự là cảm ơn muội muội.”

Sau đó Nhiêu Thanh Nhã chỉ vào đồ trang điểm: “Chỉ là tay nghề nha hoàn ta kém cỏi, sợ là không biết dùng thứ này.”

Lời tuy là nói vậy, nhưng nhìn vẻ mặt Nhiêu Thanh Nhã, cũng biết kỳ thật nàng ta vô cùng hứng thú với đồ trang điểm này.

Chút khác thường lóe lên trước đó của Nhiêu Thanh Nhã Lưu Ly cũng nhìn vào trong mắt, mặc dù có chút nghi ngờ, những mà cũng không nghĩ nhiều, càng không hỏi nhiều, thấy Nhiêu Thanh Nhã có hứng thú với đồ trang điểm, dù sao bây giờ cũng có thời gian, cô cũng gấp về, cho nên nói: “Không bằng ta dạy nha hoàn của tỷ cách dùng đi.”

Nhiêu Thanh Nhã lập tức vui mừng.

Hai người dẫn theo nha hoàn Nhiêu Thanh Nhã vào trong nhà, Nhiêu Thanh Nhã ngồi trước bàn trang điểm, Lưu Ly trước để nha hoàn rửa mặt cho Nhiêu Thanh Nhã, sau đó lại dạy nha hoàn sử dụng mấy thứ kem dưỡng kia.

Đợi sau khi đã làm sạch mặt, Lưu Ly bắt đầu trang điểm cho Nhiêu Thanh Nhã.

Căn bản của Nhiêu Thanh Nhã rất tốt, người cũng thuộc về loại khí chất, Lưu Ly không có trang điểm đậm cho nàng ta, mà là trang điểm phù hợp với khí chất thanh tao của nàng ta.

Đợi sau khi trang điểm xong, Nhiêu Thanh Nhã có chút không dám tin nhìn mình trong gương, vuốt mặt mình: “Đây…thật sự là ta?”

Kỳ thật trong gương nàng ta cũng không có biến hóa quá lớn, vẫn là nàng ta, nhưng mà lại giống như không phải nàng ta.

So với bình thường nàng ta càng thêm ưu nhã, càng trẻ tuổi một chút, làm nàng ta cảm thấy mình như quay về lúc mười mấy tuổi.

Không có cô gái nào không yêu cái đẹp, Nhiêu Thanh Nhã cũng vậy, nhìn bản thân trong gương, Nhiêu Thanh Nhã vô cùng vui mừng lại dường như tự tin hơn mấy phần.

“Không phải Thanh Nhã tỷ thì có thể là ai?” Lưu Ly không khỏi buồn cười.

Kỳ thật một màn này cô cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, Mộc Sương Các có cho thử trang điểm, các nhân viên cửa tiệm được cô bổ túc qua tay nghề, phàm là người bước vào dùng thử, không ai là không có vẻ mặt như Nhiêu Thanh Nhã vậy.

Nhiêu Thanh Nhã cũng cười, ánh mắt chuyển từ chính mình trong gương sang nhìn Lưu Ly: “Cũng là muội lợi hại, một đôi tay khéo dường như có thể sáng tạo ra rất nhiều thứ, sau khi quen biết muội, ta đột nhiên cảm thấy càng không bằng ai rồi.”

Lưu Ly: “Mỗi người đều có am hiểu của riêng mình, muốn nói mấy thứ cầm kỳ thi họa này, ta lại không hề biết gì, dốt đặc cán mai rồi.”

Nhiêu Thanh Nhã buồn cười nhìn Lưu Ly, trêu ghẹo nói: “Thế mà không biết cái miệng này của muội lại biết nói chuyện như vậy.”

Nói xong, Nhiêu Thanh Nhã đứng dậy, lấy một cái hộp từ ngăn kéo nhỏ trong bàn trang điểm ra đưa cho Lưu Ly.

Lưu Ly nghi hoặc, Nhiêu Thanh Nhã liền nói: “Muội mở ra nhìn một cái trước đi.”

Lưu Ly nghe theo mở ta, thấy bên trong hộp đúng là mỹ phẩm dưỡng da của cửa hàng cô.

Lúc trước khi khai trương quả thật cô có cho người đưa mỹ phẩm dưỡng da qua cho Nhiêu Thanh Nhã, nhưng mà lâu như vậy rồi, không thể nào chưa mở ra.

Huống hồ cái hộp này, rõ ràng có khác biệt.

Lưu Ly lập tức nghĩ đến tiệm bán son phấn Chu gia.

Quả nhiên, chợt nghe Nhiêu Thanh Nhã nói: “Đây là Chu gia đưa đến, lúc trước ta nghe nói trong tiệm son phấn Chu gia bán đồ của Mộc Sương Các muội, nhưng ta nghĩ muội và Chu gia hẳn là không có gì liên quan, nên để đó không dám dùng.”

“Ta có thể mở ra nhìn một cái?” Lưu Ly hỏi.

Nhiêu Thanh Nhã đương nhiên không có gì không được, vì vậy gật đầu.

Lưu Ly mở từng món mỹ phẩm dưỡng da này ra, kiểm tra thành phần bên trong, cuối cùng có được kết quả là: Hàng chuẩn.

Như thế thì kỳ quái rồi.

Cô mua được rõ ràng là hàng giả.

Nghĩ đến đây, Lưu Ly lại nói với Nhiêu Thanh Nhã: “Có thể nhờ Thanh Nhã tỷ giúp một việc không?”

“Muội khách khí với ta như vậy làm gì? Có gì thì nói thẳng là được.”

Lưu Ly cũng không vòng vo với Nhiêu Thanh Nhã, đưa ra yêu cầu để nha hoàn bên cạnh Nhiêu Thanh Nhã đến tiệm bán son phấn Chu gia mua mỹ phẩm dưỡng da, hơn nữa trực tiếp nhắc đến muốn nha hoàn kia dùng danh nghĩ của Nhiêu Thanh Nhã đi.

Nhiêu Thanh Nhã vừa nghe yêu cầu như vậy, trực tiếp phân phó nha hoàn đi làm.

Trong lúc đó Nhiêu Thanh Nhã cũng không hỏi nhiều, hai người lại nói ít chuyện khác.

Đại khái sau gần nửa canh giờ, nha hoàn cầm đồ quay về, Lưu Ly mở ra nhìn xem, vẫn là hàng chuẩn, hỏi về giá cả, cũng là giá cô mua hôm qua, gần như gấp đôi giá của Mộc Sương Các.

Như vậy, trong lòng Lưu Ly nhiều hơn một suy đoán.

Tiệm bán son phấn Chu gia không chỉ sản xuất hàng giả, mà còn bán cả hàng chuẩn.

Vậy hàng chuẩn này từ đâu đấy.

Hoặc là hàng từ kho hàng của cô tuồn ra ngoài, hoặc là chính Chu gia phái người đến Mộc Sương Các mua.

Mua lại từ Mộc Sương Các, lại quay về bán giá gấp đôi, đương nhiên cũng không lỗ.

Mà nếu cô không đoán sai, có lẽ tiệm bán son phấn Chu gia nhìn người mà đưa hàng, đối với người quyền thế không thể đắc tội được thì bán là hàng chuẩn, mà với người tầm thường lại có thể mua phải hàng giả, tính mặt trái mặt phải.

Cô không sợ có người lấy đồ của Mộc Sương Các ra ngoài đầu cơ trục lợi, dù sao dù thời kỳ nào cũng đều xảy ra chuyện đầu cơ trục lợi.

Nhưng nếu đầu cơ trục lợi còn bán hàng giả, này làm cô rất bị động.

Hoặc là, cô làm thành một nhãn hiệu độc nhất vô nhị mới được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT