Tô Tử Mạch vừa nhẹ nhàng vuốt bụng vừa nhíu mày nói: “Bảo bối à, bây giờ mẫu thân có chuyện rất quan trọng phải làm, trước mắt con hãy ngoan ngoãn một chút, đừng hành hạ tra tấn mẫu thân được sao”
Tô Tử Mạch còn chưa nói dứt câu thì đứa trẻ trong bụng lại càng làm ầm ĩ hơn cả lúc nãy nữa.
Cho dù bây giờ Tô Tử Mạch đã là một linh thánh rồi thì khi gặp phải tình huống này cũng vẫn đau đớn đến mức sắc mặt tái nhợt, mồ hôi đầy đầu.
Lúc này những người qua đường gần đó cũng nhận thấy Tô Tử Mạch biểu hiện khác thường, bọn họ vội vàng tiến tới dò hỏi tình hình.
“Cô nương, ngươi không sao chứ, chẳng lẽ là sắp sinh rồi sao, trước mặt không xa chính là Vĩnh Hưng thành, ngươi nhanh chóng vào thành tìm bà đỡ xem giúp đi”
Tô Tử Mạch vốn là muốn đến thủ đô của nước Chu Tước nhưng với tình huống hiện tại thì hiển nhiên là không có cách nào lặn lội đường xa nữa, chỉ có thể nghe lời chỉ dẫn của người qua đường, nàng quyết định vào Vĩnh Hưng thành trước.
Tô Tử Mạch sau khi vào thành thì việc đầu tiên nàng làm chính là đi tìm một khách điếm để nghỉ ngơi trước, Tô Tử Mạch thấy trời cũng đã sắp tối nên định tìm chỗ nghỉ tạm trước, lại đột nhiên nghe thấy bên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ.
Tô Tử Mạch nhíu mày, trong lòng cũng lập tức đề phòng, khi cô vào khách điếm này thuê phòng thì cũng đã phát hiện trong này không có quá nhiều khách, giờ này lại là nửa đêm đột nhiên ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân như vậy thật sự là quá kỳ quặc rồi.
Điều khiến cho Tô Tử Mạch cảnh giác chính là này tiếng bước chân này rất nhỏ, hiển nhiên là người đó rất cẩn trọng, có chủ đích không để phát ra tiếng động, nếu là tu vi của Tô Tử Mạch thấp hơn một chút thì chưa chắc nàng đã nghe được tiếng động này.
Nếu là khách bình thường trong khách điếm đi ngang qua thì hoàn toàn không cần thiết phải cố tình đi không phát ra tiếng động như vậy, xem ra đối phương hiển nhiên đã có mưu đồ từ trước.
Quả nhiên tiếng bước chân đó dừng lại trước cửa phòng của Tô Tử Mạch, điều này càng khiến cho Tô Tử Mạch khẳng định đối phương cố tình nhắm vào mình mới đến đây.
Ngay sau khi Tô Tử Mạch nhảy xuống giường đến trốn sau cánh cửa phòng thì cánh cửa đã bị ai đó nhẹ nhàng đẩy ra, một người mặc áo đen nhanh chóng tiến vào.
Này hắc ảnh ở vào nhà lúc sau liền trực tiếp múa may khởi trong tay trường đao đối với trên giường một trận mãnh chém, Tô Tử Mạch tránh ở phía sau cửa đem một màn này xem đến rõ ràng.
Nếu như vừa mới nãy Tô Tử Mạch không phát hiện mà vẫn nằm trên giường như trước thì khi bị tấn công bất ngờ như vậy, chỉ sợ nàng đã sớm bị chặt thành mấy khúc rồi.
Sau khi chém vài đao thì hắc y nhân kia đã phát hiện ra có chỗ bất thường, đao chặt vào tấm chăn mềm như bông, căn bản không giống như khi chặt vào cơ thể con người.
Hắc y nhân vội vàng xốc tấm chăn lên thì thấy phía dưới chỉ có một gối đầu, không hề có bóng dáng của Tô Tử Mạch.
Hắc y nhân thấy thế thì lập tức biến sắc, hắn biết lần ám sát này của bản thân đã thất bại rồi, đang chuẩn bị xông ra cửa chạy trốn thì Tô Tử Mạch lập tức đứng dậy chặn đường lui của hắc y nhân.
“Hừ, ngươi xuống tay cũng đủ tàn nhẫn đấy, bổn tiểu thư rốt cuộc có thâm cừu đại hận gì với người mà ngươi lại dùng thủ đoạn tàn nhẫn như vậy để đối phó với ta”
Ánh mắt Tô Tử Mạch sáng quắc nhìn chằm chằm hắc y nhân chất vấn hắn nàng chỉ mới vừa đến Vĩnh Hưng thành này, nhưng ngay đêm đầu tiên ở đây đã gặp thích khách, hơn nữa còn ra tay tàn nhẫn như vậy.
Trong lòng Tô Tử Mạch ngoại trừ oán trách ra thì còn rất nghi hoặc nữa, rốt cuộc là người nào mà hận nàng sâu sắc như vậy chứ.
Hắc y nhân không trả lời thắc mắc của Tô Tử Mạch, khi Tô Tử Mạch đang muốn mở miệng hỏi lại lần nữa thì đột nhiên ánh mắt của hắc y nhân lại loé lên vẻ tàn nhẫn, ngay sau đó thì giờ thanh đao lên chém về phía Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch thấy hắc y nhân này sau khi bị nàng bắt được còn dám động thủ tiếp thì cũng rất bực bội, lập tức đánh trả chiêu thức của hắc y nhân.
Tuy thanh đao trong tay hắc y nhân rất sắc bén, nhưng khi Tô Tử Mạch tiến lên tiếp chiêu của hắc y nhân thì lại khiến hắn không đủ khoảng cách để hạ đao.
Thanh đao dài này có ưu thế lớn nhất là tấn công ở khoảng cách xa, nhưng bây giờ Tô Tử Mạch lại chủ động kéo gần khoảng cách, ngược lại khiến cho binh khí trên tay hắc y nhân không phát huy được ưu thế của nó.
Hắc y nhân phản ứng cũng rất nhanh, khi nhìn thấy Tô Tử Mạch đến gần thì lập tức ném thanh đao xuống, đồng thời nắm tay thành quyền, đánh mạnh về phía bụng của Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch thấy thế thì nhíu chặt mày, bây giờ nàng đang mang thai, đối phương lại dứt khoát tấn công vào bụng của nàng, lòng dạ của người này quả thực quá sức hiểm ác.
Ngay lúc hắc y nhân sắp đánh trúng bụng của Tô Tử Mạch thì Tô Tử Mạch đột nhiên duỗi ra tay bắt được nắm đấm của hắc y nhân.
Lúc này nắm tay của hắc y nhân nắm chỉ cách bụng của Tô Tử Mạch khoảng vài cm thôi, nhưng hắc y nhân lại cảm thấy nắm tay mình như bị kìm sắt kẹp chặt vậy, cho dù nàng ta có cố đến mức nào cũng không thể di chuyển được nữa.
Lúc này, Tô Tử Mạch nhìn chằm chằm hắc y nhân, cười lạnh nói: “Bổn tiểu thư nói chuyện đàng hoàng thì ngươi không chịu nói, nếu như vậy thì đừng trách bổn tiểu thư tàn nhẫn độc ác, bổn tiểu thư tự nhiên có thủ đoạn bức ngươi nói ra người đứng đằng sau”
“Răng rắc”
Tô Tử Mạch nói dứt lời thì tay của nàng lại bóp mạnh hơn, sau đó thì một tiếng gãy xương vang lên, Tô Tử Mạch đã bẻ gãy tay của hắc y nhân rồi.
Hắc y nhân chịu đau đớn như vậy nhưng vẫn không kêu rên một tiếng, Tô Tử Mạch cũng không bỏ qua dễ dàng như vậy, lập tức điểm vài ***** ** trên người hắc y nhân.
“Kinh mạch trên người của ngươi đã bị ta phong bế, ngươi đã không còn cách nào vận linh lực trong cơ thể được nữa, chắc bây giờ chúng ta đã có thể bình tĩnh nói chuyện rồi nhỉ”
Sau khi Tô Tử Mạch chế phục được hắc y nhân thì nàng mới lộ ra một nụ cười nhạt, Tô Tử Mạch còn rất nhiều chuyện mới biết được đáp án từ miệng của hắc y nhân này lắm.
Hắc y nhân lúc này cũng ý thức được bản thân đã thành tù nhân của Tô Tử Mạch, nghe giọng nói của Tô Tử Mạch thì cũng đoán được nàng sắp dùng rất nhiều thủ đoạn tra hình bức cung.
“Câu hỏi thứ nhất, ai đã phái ngươi đến ám sát bổn tiểu thư”
Hắc y nhân nghe câu hỏi của Tô Tử Mạch nhưng đột nhiên lại nở nụ cười, Tô Tử Mạch thấy thế thì hơi sửng sốt, nhưng sau đó nàng lập tức nghĩ đến một chuyện.
Tô Tử Mạch nhanh chóng nắm chặt lấy miệng của hắc y nhân nhưng chỉ tiếc Tô Tử Mạch vẫn chậm mất một bước rồi.
Trước khi Tô Tử Mạch bóp chặt miệng của hắc y nhân thì khóe miệng của nàng ta đột nhiên chảy ra máu đen, chỉ một lát sau thì toàn thân cứng đờ ngã xuống đất, thân thể cũng đã không còn hơi thở.
Tô Tử Mạch thấy thế thì lộ vẻ ảo não nói: “Ài, vừa rồi chỉ lo phong bế linh lực của hắn nhưng lại quên mất hắn ta sẽ tự sát, thật là đáng tiếc”
Vừa rồi Tô Tử Mạch nhìn ra được trong ánh mắt của hắc y nhân đã có ý định muốn chết, nàng đã đoán được hắc y nhân có thể sẽ tự sát nhưng cuối cùng vẫn chậm một bước.
Hắc y nhân kia cũng đã tự sát, manh mối cũng đã đứt đoạn, Tô Tử Mạch đi đến bên cạnh hắc y nhân, tháo khăn che mặt của hắn ra.
Điều khiến cho Tô Tử Mạch cảm thấy kinh ngạc chính là khuôn mặt đằng sau tấm khăn che mặt lại là một nữ nhân.
Một sát thủ tàn nhẫn như vậy lại là một nữ nhân, Tô Tử Mạch đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, nàng lập tức cẩn thận tìm kiếm thứ gì đó trên người hắc y nhân, không lâu sau thì Tô Tử Mạch đã tìm thấy một tấm lệnh bài.
Trên lệnh bài có khắc hình một con Chu Tước sinh động như thật, khi Tô Tử Mạch nhìn thấy tấm lệnh bài này thì ánh mắt của nàng lập tức sáng rực lên.