Cửu Vương gia vỗ ngực nói: "Không vấn đề gì, dưa của kẻ mạnh không ngọt, bổn vương hiểu đạo lý này, cô nương cứ việc yên tâm."
Thấy Cửu Vương gia đáp ứng sảng khoái như thế, Tô Tử mạch mới gật đầu nói: "Được, điều kiện thứ ba của ta chính là, sau khi ta cùng ngươi trở về, ngươi nhất định phải đảm bảo an toàn cho ta và nhi tử của ta."
Cửu Vương gia nghe thấy vậy bèn không nhịn được mỉm cười: "Cô nương, ngươi vẫn chưa biết thân phận của bổn vương sao? Ta chính là Cửu Vương gia của Dạ Lan Quốc, là người được đương kim hoàng đế bệ hạ tín nhiệm nhất, trừ hoàng cung ra thì Vương phủ của bổn vương có thể nói chính là nơi an toàn nhất, loại chuyện vừa rồi tuyệt đối sẽ không xảy ra trong phủ của ta, người có thể yên tâm được rồi."
Tô Tử Mạch thấy giọng điệu Cửu Vương gia chắc chắn như vậy, lại thêm thái độ cung kính của mấy người kia đối với hắn ta thì mới tin tưởng bảy tám phần.
Nếu Cửu Vương gia đã đáp ứng điều kiện của nàng, vậy thì Tô Tử Mạch cũng đồng ý theo hắn ta về Vương phủ.
Đoàn người vừa về đến Vương phủ thì đã có mấy a hoàn và hạ nhân chạy ra nghênh đón.
"Cung nghênh Vương gia hồi phủ."
Nhìn qua thì thấy có khoảng hơn bảy tám hạ nhân, bọn họ đều đi tới trước mặt Cửu Vương gia, khom mình hành lễ.
Dường như Cửu Vương gia đã quen với mấy điều này, hắn ta chỉ khoát tay rồi nói: "Đứng dậy hết đi, hôm nay bổn vương đưa về một vị khách quý, các ngươi lập tức đi sắp xếp cho ta một gian phòng khách, còn nữa, dặn phòng bếp chuẩn bị một bữa tối thật ngon, bổn vương muốn chiêu đãi khách quý."
Cửu Vương gia vừa hạ lệnh, đám hạ nhân đã nhanh chóng đứng cả dậy, lúc này Cửu Vương gia mới xoay người mỉm cười nói với Tô Tử Mạch: "Tô cô nương, sau này ngươi cứ coi Vương phủ của bổn vương là nhà của mình, có thể tùy ý sai bảo hạ nhân, nếu có kẻ không nghe lời ngươi thì cứ nói thẳng với bổn vương, bổn vương lập tức giáo huấn lại kẻ đó thay ngươi."
Thấy Cửu Vương gia đối xử ân cần với mình như vậy, Tô Tử Mạch không khỏi nở nụ cười, nói: "Vương gia khách khí quá rồi, ngươi đối xử với ta tốt như vậy, ta biết lấy gì báo đáp đây."
Cửu Vương gia nghe vậy thì mỉm cười gian xảo: "Nếu Tô cô nương thật sự muốn báo đáp bổn vương thì cũng không phải không có cách, bổn vương khá có hứng thú với bột độc của ngươi, không biết Tô cô nương có thể chỉ cho ta một ít không?"
Tô Tử Mạch đã sớm đoán ra dụng ý của Cửu Vương gia, nhưng thấy cách hắn ta đối xử với mình khách khí quá, thôi thì tiện làm một chút bột độc cho hắn ta trong Thương Hải Châu cũng không vấn đề gì.
Nghĩ thế Tô Tử Mạch bèn mở miệng nói: "Nếu Vương gia đã có lòng chiêu đãi, ta cũng vừa may vẫn còn một ít bột độc có thể đem tặng cho ngươi."
Vừa nói, Tô Tử Mạch vừa định lấy bột độc ra, đột nhiên Cửu Vương gia lại ngăn nàng lại, hắn ta nhìn xung quanh rồi mới thấp giọng nói: "Trước đây bổn vương đã từng thấy qua tính mạnh trong bột độc của Tô cô nương, thứ đồ này không tiện lấy ra ở đây, chi bằng Tô cô nương cùng ta đi về phòng rồi đưa nó cho ta."
Tô Tử Mạch không ngờ rằng vị Cửu Vương gia này ngay cả ở trong chính Vương phủ của mình mà vẫn cẩn thận như vậy, xem ra hắn ta là một người tinh tế chu toàn, không như vẻ bề ngoài.
Tô Tử Mạch không suy nghĩ nhiều lập tức cùng Cửu Vương gia trở về phòng, cảnh tượng này đều bị mấy hạ nhân trong phủ nhìn thấy hết.
"Các ngươi đều thấy cả rồi chứ, lần này Vương gia nhà chúng ta không chỉ dẫn theo một nữ nhân về phủ, ban nãy ngài ấy còn đưa nàng ta về phòng kìa."
"Trước đây Vương gia chưa từng đưa nữ nhân về nhà, nữ nhân kia còn mang theo cả đứa con, chẳng có lẽ đó là con riêng của Vương gia nhà chúng ta ư?"
Chẳng mấy chốc trong phủ đã dấy lên tin đồn, có điều Tô Tử Mạch đối với mấy lời này đều chẳng suy nghĩ gì, với tính cách của nàng, cho dù có nghe thấy mấy lời bóng gió như thế thì nàng cũng chẳng bao giờ để tâm đến.
Sau khi nhận được ít bột độc từ tay Tô Tử Mạch, tâm trạng Cửu Vương gia tốt hẳn lên, đợi cơm tối được chuẩn bị xong xuôi còn đích thân mời Tô Tử Mạch ngồi vào bàn.
Ngồi cùng bàn tiệc còn có không ít người, những người này xem ra đều là môn khách của Cửu Vương gia, trong số đó cũng không thiếu những người có tu vi cao cường.
"Tô cô nương, bồn vương kính ngươi một ly."
Cửu Vương gia kính rượu Tô Tử Mạch trước mặt mọi người, đám người chứng kiến được cảnh này thì không khỏi kinh ngạc.
Những kẻ là môn khách của Cửu Vương gia đều biết hắn ta rất quý trọng người tài, nhưng số người có thể khiến hắn ta đích thân kính rượu lại chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Cái này khiến bọn họ vừa kinh ngạc vừa thấy có chút ghen tị, một nữ lưu như Tô Tử Mạch lại có thể nhận được sự tán dương của Cửu Vương gia, chuyện này khiến không ít kẻ cảm thấy không phục trong lòng.
Một lão giả mặc đạo đào lên tiếng trước: "Cửu Vương gia, ngài còn chưa giới thiệu với bọn ta cô nương này là ai, có thể khiến Cửu Vương gia xem trọng như thế chắc hẳn phải là một người vô cùng đặc biệt."
Cửu Vương gia nghe lão giả kia nói thế thì vỗ đầu một cái, đáp: "Ha ha, là do bổn vương kích động quá quên cả giới thiệu với các ngươi, Tô cô nương đây là một thầy chế thuốc, nàng đích thân chế ra một loại bột độc có công dụng rất hiệu quả, bổn vương đã từng tận mắt chứng kiến sự lợi hại của bột độc này, Thiên Linh đạo trưởng, ông cũng là thầy chế thuốc, sau này ông nên giao lưu với Tô cô nương nhiều hơn."
Nghe vậy, Tô Tử Mạch bèn liếc vị Thiên Linh đạo trưởng kia một cái, ông ta lại chỉ dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn lại nàng.
Chỉ thấy Thiên Linh đạo trưởng cười nhạt với Tô Tử Mạch: "Tô cô nương, ngươi cũng là thầy chế thuốc, chẳng hay giờ đang ở cấp độ thứ mấy? Thấy ngươi có vẻ trẻ tuổi, chắc là vẫn đang ở trung cấp đúng không?"
Tô Tử Mạch nghe ra lời vừa rồi của Thiên Linh đạo trưởng kia là cố ý thì lập tức lắc đầu: "Ngài là Thiên Linh đạo trưởng phải không? Chỉ e ngài nhìn lầm mất rồi, ta không phải thầy chế thuốc trung cấp."
"Ồ, không phải trung cấp, chẳng lẽ ngươi đã đạt được cao cấp rồi?"
Thấy Tô Tử Mạch phủ nhận, sắc mặt Thiên Linh đạo trưởng lập tức nghiêm trọng hẳn đi, hiện giờ ông ta mới đạt tới cao cấp, chẳng lẽ trình độ chế thuốc của Tô Tử Mạch còn siêu hơn cả ông ta ư?
Thiên Linh đạo trưởng nói xong, đám người còn lại bao gồm cả Cửu Vương gia cũng bày ra vẻ mặt hiếu kỳ nhìn sang Tô Tử Mạch, bọn họ cũng muốn biết rốt cuộc trình độ luyện chế thuốc của Tô Tử Mạch đã đến bậc nào rồi.
Trước sự chú ý đổ dồn của mọi người, Tô Tử Mạch chỉ nhàn nhạt nói: "Cách đây không lâu ta vừa mới thăng lên trình độ siêu cấp, nhưng cũng mới chỉ miễn cưỡng luyện ra được nhất phẩm siêu cấp Tụ Linh Đan, thật là khiến mọi người chê cười rồi."
Trông thấy bộ dạng khiêm tốn của Tô Tử Mạch, khóe miệng Thiên Linh đạo trưởng không khỏi giật giật hai cái.
Ông ta cực khổ cả đời, hiện giờ mới miễn cưỡng luyện ra bát phẩm cao cấp Tụ Linh Đan, rõ ràng Tô Tử Mạch giỏi hơn ông ta nhiều mà nàng còn khiêm tốn.
Xui một cái là vừa nãy ông ta còn biểu hiện rõ rệt khinh thường Tô Tử Mạch, hiện giờ xem ra người giỏi còn có người giỏi hơn, ông ta hận một nỗi không thể đập đầu một phát chết luôn cho rồi.
Cửu Vương gia thấy vậy thì càng kinh ngạc hơn: "Tô cô nương, ngươi đúng là giỏi giấu nghề, tuổi còn trẻ mà đã trở thành thầy chế thuốc siêu cấp, chắc hẳn là theo học một đại sư chế thuốc nào đó rất lợi hại đúng không?"