"Lần này thật sự phải đa tạ cô nương, thái độ trước đó của lão phu đối với cô nương không tốt, cô nương đừng để bụng, nhưng rõ ràng vừa rồi cô nương đã rời đi, tại sao lại quay lại đây rồi?"
Hạ Ứng lúc này tươi cười tỏ vẻ áy náy với Tô Tử Mạch, Tô Tử Mạch vẫn chưa kịp mở lời, Hạ Doãn bên cạnh đã giành nói trước: "Gia gia, con bảo vị cô nương này đợi ở ngoài đó, ban đầu con định khuyên người cho nàng ấy một cơ hội, nào ngờ xảy ra chuyện thế này, vừa rồi thật sự may mà có nàng ấy."
Nghe thấy Hạ Doãn nói vậy Hạ Ứng vỗ đầu một cái nói: "Ôi xem ra ta lại ngớ ngẩn rồi, tuy Công Tôn Ngạn đó có ân oán với ta, nhưng cũng không nên liên lụy đến người khác, nếu bây giờ chỉ còn lại một mình ngươi, vậy lão phu sẽ tặng khí hồn này cho ngươi."
Tô Tử Mạch nghe xong lập tức vui mừng, cười nói với Hạ Ứng: "Vậy ta cảm ơn tiền bối trước, nhưng ta có một chuyện thắc mắc, chính là khí hồn tiền bối chuẩn bị tặng ta có tính cách như thế nào? Nếu như thuộc tính không hợp chỉ sợ chưa chắc sẽ thích hợp với ta."
Hạ Ứng nghe Tô Tử Mạch nói xong không khỏi kinh ngạc đáp: "Ồ, ngươi còn biết khí hồn có tính cách riêng sao, hẳn là ngươi cũng biết luyện khí."
Tô Tử Mạch nghe xong vội khiêm tốn nói: "Chẳng qua chỉ biết sơ sơ thôi, trước đây ta từng nghe người ta nói cho nên mới biết một chút."
"Thì ra là vậy, vậy ngươi cứ yên tâm đi, khí hồn lão phu chuẩn bị cho ngươi là loại bình thường nhất, tính cách khí hồn này càng có uy lực vượt trội thì càng dũng mãnh, đương nhiên với điều kiện là phải phù hợp với tính cách của người sử dụng, bây giờ nếu lão phu đã mang khí hồn tặng cho người ta thì đương nhiên phải chuẩn bị loại tính cách kém nhất, tuy uy lực hơi kém nhưng cũng đủ để khiến một pháp bảo siêu cấp chất lượng bước lên hàng ngũ thần khí rồi."
Sau khi nghe Hạ Ứng giải thích xong Tô Tử Mạch bèn gật đầu, trong lòng lại bắt đầu âm thầm tính toán.
Theo như cách nói của Hạ Ứng, khí hồn ông ta chuẩn bị dường như có chất lượng rất bình thường, cơ hội tăng thuộc tính khí hồn này thường chỉ có một lần, tuy sau này cũng có thể thay đổi khí hồn lại nhưng độ khó rất cao, vì vậy Tô Tử Mạch rất xem trọng cơ hội lần này.
Sau khi chần chừ một lúc, Tô Tử Mạch cuối cùng vẫn mở lời: "Tiền bối, ta còn một thắc mắc nữa, nếu như bây giờ ta có một thần khí, tiền bối có thể di chuyển khí hồn trong thần khí này sang pháp bảo khác không?"
Đối mặt với câu hỏi của Tô Tử Mạch, Hạ Ứng gật đầu đáp: "Chuyện này đương nhiên không thành vấn đề rồi, chẳng qua là sau khi rút khí hồn ra ngoài, chất lượng của pháp bảo ban đầu sẽ chịu tổn hại rất lớn, thậm chí không thể nào tăng thuộc tính khí hồn thêm lần nữa, lẽ nào trong tay cô nương đã có thần khí rồi sao?"
Tô Tử Mạch suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đáp: "Đúng vậy, trong tay ta vừa có một thần khí, ta muốn nhờ tiền bối giúp ta di chuyển khí hồn trong thần khí này đến một binh khí khác."
Tô Tử Mạch vừa nói xong Hạ Ứng đã lập tức thích thú nói: "Vậy sao? Vậy cô nương mau lấy thần khí ra, lão phu cũng muốn chiêm ngưỡng một chút."
Là một đại sư luyện khí, Hạ Ứng rất có hứng thú với thần khí Tô Tử Mạch nói.
Tô Tử Mạch nghe xong cũng lấy chủy thủ nàng có được lúc trước ra, Hạ Ứng vừa nhìn thấy chủy thủ trong tay Tô Tử Mạch, vẻ mặt ông ta không khỏi thay đổi nói: "Tà khí mạnh quá, đây không phải là đồ tốt đâu cô nương!"
Hạ Ứng bỗng chốc cảm nhận được hơi thở nham hiểm độc ác trong thanh chủy thủ này, Tô Tử Mạch thấy vậy gật đầu đáp: "Tiền bối người nói đúng lắm, nhưng theo như những gì ngài vừa nói, tuy khí hồn này gian ác nhưng uy lực cũng rất mạnh, ta muốn nhờ ngài di chuyển khí hồn của thanh chủy thủ này sang thanh trường kiếm này của ta."
Giọng điệu Tô Tử Mạch nói rất kiên quyết, lúc này nàng đã đưa ra quyết định sẵn trong lòng, tuy khí hồn này gian ác nhưng nàng nắm chắc có thể tiến hành khắc chế nó, vì để có được một thần khí đủ mạnh mẽ, mạo hiểm một chút cũng đáng.
Chỉ là Hạ Ứng lại lắc đầu nói: "Không được đâu cô nương, xin thứ lỗi cho lão phu không thể đồng ý với cô nương được, quả thật khí hồn này quá hung ác, nếu lão phu làm như vậy chính là đang hại ngươi, trừ khi ngươi có thể thuần hóa thu phục khí hồn này, nếu không thì lão phu nhất định không thể giúp ngươi được."
Thấy Hạ Ứng từ chối dứt khoát như vậy, Tô Tử Mạch không khỏi cau mày, nhưng Hạ Ứng cũng không phải nói chắc nịch sẽ khống giúp nàng, nếu đã như vậy thì bây giờ nàng cứ chế ngự khí hồn này là xong.
Nghĩ đến đây Tô Tử Mạch trực tiếp ngồi xếp bằng dưới đất, sau đó đặt thanh chủy thủ ở trước mặt, Hạ Ứng và Hạ Doãn thấy hành động của Tô Tử Mạch chợt thay đổi sắc mặt, hai người cũng đoán được ý định của Tô Tử Mạch.
Hạ Doãn muốn tiến lên ngăn cản nhưng lại bị Hạ Ứng ngăn lại nói: "Khoan đã, trông nàng ấy tràn đầy tự tin như vậy cứ để nàng ấy thử đi, nếu như có nguy hiểm thì chúng ta lại ra tay cũng không muộn."
Hạ Doãn nghe xong chỉ đành gật đầu đồng ý, mà lúc này từng luồng khí đen trong chủy thủ bỗng nhiên bốc lên, khí hồn đó lại xuất hiện lần nữa, sau đó chui vào trong đầu Tô Tử Mạch.
Lúc này Tô Tử Mạch đang nhắm chặt hai mắt, tất cả ý thức đều đang tập trung vào trong hồn hải, quả nhiên một lát sau Tô Tử Mạch lại nhìn thấy bóng đen đó nữa.
Tô Tử Mạch biết bóng đen trước mắt chính là khí hồn trong chủy thủ, mà khí hồn này cũng là vật có linh hồn, nghĩ đến đây Tô Tử Mạch trực tiếp quở trách bóng đen đó: "Bổn tiểu thư biết ngươi nghe hiểu lời ta nói, nể tình thực lực của ngươi cũng khá nên bổn tiểu thư chuẩn bị cho ngươi trở thành khí hồn của ta, nếu ngươi biết thức thời, sau này mọi người sẽ chung sống hòa bình, nếu không thì bây giờ bổn tiểu thư sẽ hủy hoại ngươi."
Đối mặt với sự uy hiếp của Tô Tử Mạch, bóng đen đó lập tức bắt đầu run lên, trông có vẻ rất tức giận, sau đó nó trực tiếp xông về phía Tô Tử Mạch.
Tô Tử Mạch thấy vậy không khỏi cười khẩy khinh thường, có kinh nghiệm từ lần trước, lần này Tô Tử Mạch không lo sợ chút nào.
Quả nhiên sau khi bóng đen đó xông đến trước mặt Tô Tử Mạch, lại có một tia ánh sáng vàng lóe lên, bóng đen bị đánh bay thẳng ra ngoài, những hơi thở màu đen xung quanh cũng vì thế mà giảm đi rất nhiều.
Bóng đen nhận ra tình hình không ổn, đang chuẩn bị rút lui Tô Tử Mạch bỗng nhiên lại quát: "Ngươi tưởng hồn hải của bổn tiểu thư là hậu hoa viên nhà ngươi, muốn đến thì đến muốn đi là đi sao? Chưa có sự cho phép của bổn tiểu thư ngươi đừng hòng rời đi."
Tô Tử Mạch vừa dứt lời, xung quanh bóng đen bỗng nhiên xuất hiện từng vách tường cao, bao vây bóng đen đó bên trong.
Bóng đen thấy vậy bèn chạy loạn khắp nơi nhưng thế nào cũng không thể thoát khỏi, Tô Tử Mạch thấy vậy vẻ mặt nàng đắc ý nói: "Đây chính là hồn hải của bổn tiểu thư, mọi thứ đều do bổn tiểu thư quyết định, ngươi không biết điều lại còn dám chủ động xông đến, bây giờ ngươi vẫn là khí hồn, nếu như ở bên ngoài quá lâu sẽ không thể trở về trong chủy thủ được nữa, chẳng bao lâu nữa ngươi sẽ hồn bay phách lạc, ngay cả tư cách làm khí hồn cũng không có."
Dưới sự uy hiếp của Tô Tử Mạch, bóng đen đó cuối cùng cũng sợ rồi, chẳng bao lâu sau khí đen xung quanh bóng đen đó đã tan hết sạch, bên trong lại xuất hiện một tiểu lão đầu gầy gò thấp bé.
"Cô nương tha mạng, xin người thả tiểu nhân về đi!"
Tô Tử Mạch nhìn thấy diện mạo thật của khí hồn không khỏi kinh ngạc, không ngờ bản thể của khí hồn này lại là một tiểu lão đầu trông hiền lành như vậy.