Rất nhanh chóng, mọi người đã đổ dồn sự chú ý lên người Tô Tử Mạch, ngay cả Nhược Hư phương trượng cũng không nhịn được mà hỏi: "Tô tông chủ, pho tượng đó là bảo vật được lưu truyền bao nhiêu đời của Thiên Long Tự ta, mong ngươi có thể để vật về với chủ cũ."
Tô Tử Mạch nghe xong cũng không lấy pho tượng ra luôn mà lại mỉm cười rồi nói với Nhược Hư phương trượng: "Nhược Hư phương trượng, ông không cần sốt ruột như thế, nói mới nhớ vừa nãy trong bí cảnh ta còn phát hiện ra vài thứ, nhưng mà chuyện này không tiện để kẻ khác biết, Nhược Hư phương trượng có thể nói chuyện riêng với ta một lát được không?"
Tô Tử Mạch vừa dứt lời, không ít người nghe thấy thế thì vô cùng oán giận, còn Nhược Hư phương trượng cũng vì muốn nhanh chóng lấy lại pho tượng nên lập tức gật đầu đáp: "Tô tông chủ, mời đi theo lão nạp."
Nói xong, Nhược Hư phương trượng đi đằng trước, Tô Tử Mạch thấy thế bèn quay lại nháy mắt ra hiệu cho Mạnh Lương và Tiểu Mục, sau đó nàng mới đi theo ông ta.
Một lúc sau Nhược Hư phương trượng đã dẫn Tô Tử Mạch đi tới một tòa thiền điện, chỗ này quả thực không có ai khác ngoài Tô Tử Mạch và ông ta.
"Tô tông chủ, ở đây không có người ngoài, không biết Tô tông chủ muốn nói với ta chuyện gì?"
Đột nhiên Tô Tử Mạch cười lạnh một tiếng: "Nhược Hư phương trượng, ông nói pho tượng kia là bảo vật của Thiên Long Tự các ông, nhưng hết lần này tới lần khác để nó lạc mất trong bí cảnh, nếu ta đoán không nhầm thì Thiên Long Tự các ông đã sớm phái người vào bí cảnh tìm nó rồi đúng không?"
Nghe Tô Tử Mạch nói thế, Nhược Hư phương trượng nhất thời lặng người đi, sau đó mới gật đầu đáp: "Không sai, Thiên Long Tự bọn ta đã từng phái người vào trong bí cảnh tìm kiếm, đáng tiếc là không tìm được pho tượng đó."
"Nhược Hư phương trượng, theo ta thấy thì không phải các người không tìm được pho tượng mà là do không có cách nào đối phó được con trâu đen kia, cho nên mới cố ý làm ra thử thách trong bí cảnh, mượn tay những môn phái khác để lấy lại pho tượng đó."
Lúc Tô Tử Mạch nhìn thấy con trâu đen trong bí cảnh, nàng đã bắt đầu nghi ngờ, bây giờ đối mặt với Nhược Hư phương trượng, nàng bèn trực tiếp nói ra những điểm đáng nghi trong lòng.
Sắc mặt Nhược Hư phương trượng hơi biến đổi, một lúc sau ông ta mới gật đầu nói: "Người xuất gia không nói dối, những gì Tô tông chủ vừa nói đều là sự thật, hồi trước đã có rất nhiều đồ đệ Thiên Long Tự của bọn ta chết khi giao đấu với con trâu đen đó, cho nên ta chỉ đành ra hạ sách này, mượn sức mạnh của các môn phái lớn nhằm giành lại pho tượng, đó cũng là do bất đắc dĩ mà thôi."
Thấy Nhược Hư phương trượng thản nhiên như vậy, Tô Tử Mạch bèn gật đầu rồi nói: "Được, nếu Nhược Hư phương trượng đã thẳng thắn thừa nhận như vậy thì bổn tông chủ cũng không vòng vo với ông nữa, bổn tông chủ có thể đưa pho tượng kia cho ông nhưng trước hết ông phải đáp ứng hai điều kiện của ta."
Nhược Hư phương trượng nghe xong thì không khỏi cau mày: "Tô tông chủ, ngươi đây là đang uy hiếp lão nạp?"
Bị ông ta chất vấn, Tô Tử Mạch chỉ bày ra vẻ mặt bình thản đáp: "Nhược Hư phương trượng, ông hiểu như thế cũng được, hiện giờ người của các môn phái lớn vẫn còn đang đợi ngoài kia, nếu bọn họ biết được thử thách trong bí cảnh lần này đều do một tay ông dựng nên, mục đích là muốn mượn tay bọn họ để lấy lại pho tượng, ông thử nói xem bọn họ sẽ phản ứng như thế nào?"
Tô Tử Mạch vừa dứt lời, sắc mặt Nhược Hư phương trượng càng trở nên khó coi hơn, mặc dù trong số những môn phái lớn, Thiên Long Tự thuộc loại có danh tiếng nhất, cũng cường mạnh nhất, nhưng rủi những môn phái kia liên hợp lại với nhau thì tất Thiên Long Tự không thể đủ khả năng chống lại được.
Sau khi do dự một lúc thì cuối cùng Nhược Hư phương trượng cũng mỉm cười nói: "Tô tông chủ, quả nhiên ngươi tuổi trẻ tài cao, ngươi thử nói điều kiện của mình đi."
Thấy ông ta thỏa hiệp, Tô Tử Mạch mới cười đáp: "Nhược Hư phương trượng, ông yên tâm, điều kiện của ta không có gì quá đáng, đầu tiên dựa theo quy tắc lúc trước đã thống nhất, pho tượng kia là do Ngự Thú Tông bọn ta tìm ra được nên đương nhiên thứ hạng của môn phái bọn ta phải được tiến cử lên cao, có điều Ngự Thú Tông bọn ta cũng không có dã tâm gì ghê gớm, gần mấy trăm môn phái lớn nhỏ, Ngự Thú Tông bọn ta chỉ cần được xếp trong vòng năm mươi môn phái đầu tiên là đủ rồi."
Nhược Hư phương trượng nghe xong bèn gật đầu: "Cái này không vấn đề gì, lão nạp lập tức đồng ý với điều kiện này của ngươi, còn điều kiện còn lại?"
Tô Tử Mạch trầm ngâm giây lát rồi nói tiếp: "Điều kiện thứ hai này rất đơn giản, lúc trước Ngự Thú Tông bọn ta luôn phải chịu sự ức hiếp của những môn phái khác, không ít môn phái còn rình rập Ngự Thú Tông bọn ta như hổ đói, trong lòng bọn họ đầy rẫy rắp tâm xấu xa, ta hi vọng Thiên Long Tự các ông sau này có thể chiếu cố đến Ngự Thú Tông nhiều hơn, nếu Ngự Thú Tông gặp hoạn nạn thì các ông nhất định phải kịp thời ra tay tương trợ, chuyện này chắc là không quá khó chứ?"
"Được, lão nạp đồng ý, Tô tông chủ còn điều kiện gì khác cứ việc nói thẳng."
Tô Tử Mạch thấy Nhược Hư phương trượng có vẻ không còn kiên nhẫn nữa, đương nhiên nàng hiểu đạo lý được lợi phải biết điểm dừng, thế là nàng lắc đầu đáp: "Hết rồi, bổn tông chủ chỉ yêu cầu hai chuyện đó."
Nghe vậy, Nhược Hư phương trượng lập tức nói nhanh: "Nếu đã như vậy thì mong Tô tông chủ trả lại pho tượng cho ta."
Bị ông ta thúc giục, Tô Tử Mạch cũng không vội giao pho tượng ra, ngược lại nàng còn mỉm cười gian mãnh đáp: "Nhược Hư phương trượng, mặc dù ông đã đáp ứng hai điều kiện của ta, nhưng bổn tông chủ đâu có chắc sau này ông có đổi ý hay không, chi bằng để bổn tông chủ tạm thời thay ông cất giữ pho tượng kia cái đã, ba năm sau bổn tông chủ nhất định tự tay dâng trả lại cho ông, ông thấy thế nào?"
Nhược Hư phương trượng không ngờ Tô Tử Mạch lại khôn ngoan như vậy, sắc mặt ông ta không khỏi sa sầm: "Tô tông chủ, ngươi thế này cũng có hơi quá đáng rồi, lão nạp thành tâm muốn hợp tác với ngươi, cũng đã đồng ý với điều kiện của ngươi, tại sao ngươi có thể lật lọng không trả pho tượng lại cho lão nạp?"
Tô Tử Mạch nghe xong bèn vừa cười vừa nói: "Nhược Hư phương trượng, lời này của ông lại sai rồi, Thiên Long Tự các ông có thể nghĩ ra một kế cao minh như vậy, khiến người của những môn phải khác bị xoay mòng mòng trong bí cảnh mệt bở hơi tai, bổn tông chủ cũng nên góp vui một cái mới phải chứ, đương nhiên nếu ông không đồng ý với chuyện này thì ta cũng không miễn cưỡng, pho tượng kia nhìn cũng không tệ, bán đi chắc cũng phải được ối tiền."
Dứt lời, Tô Tử Mạch còn cố ý cười khiêu khích với Nhược Hư phương trượng, ông ta tức giận đến mức chòm râu không ngừng run rẩy.
Một lúc sau Nhược Hư phương trượng mới cắn răng đáp lại: "Được rồi được rồi, lão nạp sẽ đợi ba năm, ta đã đồng ý với hai điều kiện trước của ngươi, hy vọng ba năm sau Tô tông chủ cũng không quên trả lại pho tượng cho bọn ta."
"Nhược Hư phương trượng cứ việc yên tâm, bổn tông chủ không phải loại người nói lời không giữ lời, chúng ta cũng nên nhanh chóng trở ra nói rõ với mọi người đi thôi, chắc bọn họ chờ cũng lâu rồi."
Mặc dù trong lòng Nhược Hư phương trượng cảm thấy vô cùng khó chịu nhưng ông ta cũng chẳng còn cách nào khác, chỉ đành cùng Tô Tử Mạch trở ra gặp mọi người.
Thấy Tô Tử Mạch và Nhược Hư phương trượng đi ra cùng nhau, mọi người ai nấy đều rất tò mò, bọn họ đều muốn biết rốt cuộc vừa nãy hai người đã nói chuyện gì với nhau.
Lúc này Nhược Hư phương trượng mới mỉm cười hòa nhã nói với mọi người: "Các vị, ban nãy Tô tông chủ đây đã giao pho tượng kia lại cho lão nạp, dựa theo quy tắc đã định, lần này Ngự Thú Tông đã biểu hiện xuất sắc nhất trong thử thách bí cảnh, cho nên đương nhiên thứ hạng của bọn họ cũng sẽ tăng lên, theo đánh giá của lão nạp, hiện giờ Ngự Thú Tông vô cùng xứng đáng để xếp vị trí thứ bốn mươi sáu trong danh sách các môn phái."