Sau khi đọc truyện đến hai ba giờ sáng Phương Uyên đi vào giấc ngủ. Khi cô mơ màng mở mắt ra lại nhìn thấy một nam nhân đang đứng gần giường cô nằm, nhìn cô chằm chằm.
" Mơ lạ quá " Phương Uyên lầm bầm nói, lại
nhắm đôi mắt vào ngủ tiếp. Trước giờ cô có mơ thấy con trai lại còn lạ mặt như thế này bao việc đâu nhỉ.
Chỉ là một câu nói rất nhỏ vậy thôi mà nam nhân kia lại nghe thấy được. Hắn mất kiên nhẫn nói :
" Cô dậy đi tôi có việc cần nói "
Nghe thấy tiếng nói xa lạ vang lên Phương Uyên lúc này mới biết đó không phải là mơ cô bàng hoàng mở mắt ra. Đập vào mắt cô là một nam nhân hoàn toàn xa lạ.
Nam nhân kia khuôn mặt tuấn tú, dáng người chuẩn, ánh mắt lạnh lùng, ghét bỏ, thậm chí là chán ghét nhìn cô.
"A...anh là ai sao lại trong phòng tôi"
Phương Uyên sợ hãi hét lên. Sao lại có nam nhân xa lạ trong phòng của cô. Thiết nghĩ là người xấu nên không chờ người kia nói gì cô dùng tốc độ nhanh nhất mà chạy ra cửa.
Bàn tay cô đã chạm đến cửa nhưng chưa kịp mở ra thì bàn tay kia của cô đã bị nam nhân kia cầm lấy kéo lại.
"A " vì không kịp giữ thăng bằng nên cô đã rơi vào lồng ngực cứng rắn của anh ta. Cô ngẩng mặt lên bây giờ khuôn mặt cô và nam nhân kia chỉ cách nhau mấy xăng ti mét.
Vì ở cự li gần nên cô nhìn càng rõ hơn khuôn mặt của nam nhân này nước da hơi ngăm, sống mũi cao thẳng tắp, đặc biệt là đôi mắt rất đẹp.
kết hợp lại trông tổng thể khuôn mặt lại càng đẹp hơn.
Nam nhân kia đầu cũng hơi cúi xuống nhìn cô
" Cô " lời trong miệng vẫn chưa nói hết hắn đã bị cô đấm cho một phát.
Không ngờ rằng mình sẽ bị đấm nam nhân khuôn mặt lạnh lùng giờ đây đầy hoang mang khó hiểu, sắc mặt khó coi, tức giận nhìn đôi mắt hắn như sắp giết người.
Phương Uyên liền trong lúc hắn đang buông lỏng mở cửa chạy thoát ra ngoài.
Cửa phòng vừa mở ra cô liền chạy theo hành lang đi ra nhưng đập vào mắt cô không phải là phòng khách quen thuộc nhỏ bé đơn điệu của cô mà một phòng khách rộng rãi được thiết kế theo phong cách sang trọng, được trang trí bằng món đồ tinh xảo, đắt tiền mà trước kia cô còn chưa được thấy bao giờ.
Bất ngờ hơn là khi cô nhìn thấy gương mặt của bản thân mình phản chiếu qua chiếc ti vi lớn. Mặc dù nhìn không rõ lắm nhưng từ bao giờ bản thân cô lại trở nên béo như vậy chứ, sao tóc cô lại dài vậy. Mới qua một đêm sao cân nặng và mái tóc lại có thể biến đổi thành như vậy chứ .
Trong khi cô vẫn đang chưa hiểu chuyện này rốt cuộc là sao thì giọng nói như của nam nhân vừa nãy vang lên.
" Phương Tiểu Uyên cô chuẩn bị đi, Phong Lãnh tôi bây giờ sẽ cùng cô đi ly hôn "
" Ly hôn? Phong Lãnh? Phương Tiểu Uyên tên mình là Phương Uyên chứ...?????" Trong đầu cô bây giờ đầy dấu hỏi chấm.
" Chẳng lẽ ...mình xuyên không rồi. Nếu đúng như tên kia nói thì mình còn xuyên vào cuốn tiểu thuyết tối qua mình đọc nữa.Mà quan trọng là bây giờ mình đang trong vai nữ phụ có kết cục rất thảm tên kia là nam chính " Sau mấy chục giây suy nghĩ cô đưa ra được kết luận mà cô thấy vô lí hết sức.
"Anh bảo ly hôn á ?"Phương Uyên lên tiếng hỏi.
" Đúng vậy, cho dù cô không muốn thì cô cũng phải đồng ý, nếu cô đồng ý thì tôi sẽ chia cho cô một số tiền lớn và mấy căn nhà tùy cô chọn, nhưng nếu không thì tôi không chắc..."
"Tôi đồng ý" Hắn còn chưa nói hết câu cô có thể sống qua đêm nay không thì lại nghe được lời đồng ý của cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!