Lâm Y Y mang món sườn sang, hơn nữa còn mấy món đã chuẩn bị xong trước, xem như đều bày lên bàn ăn.
Tuy rằng lúc nãy vừa làm món này vừa livestream trên mạng, nhưng cũng không mất đi hương vị thơm ngon tiêu chuẩn, vẫn là rất ngon miệng.
Hai đứa nhãi con đều không khách khí.
Mạnh Dục Nhiên thấy món sườn kia nhanh chóng bị tiêu diệt, ngẩng đầu lên nhìn em gái, lại bất động thanh sắc cúi đầu xuống nhìn con mèo ngu xuẩn dưới chân con bé, kêu, "San San".
Mạnh San San mờ mịt ngẩng đầu, nhìn về phía anh trai ngồi ở đối diện.
"Không được cho con chó ngốc đó ăn."
Giọng thiếu niên lạnh lùng, cảnh cáo con bé.
Mạnh San San kinh ngạc: "Sao anh biết được?"
Lâm Y Y nghe thấy, cũng cúi đầu nhìn con mèo ham ăn đang quơ bốn chân ôm xương sườn gặm, nhanh chóng quyết định giơ tay giật lấy cục xương sườn từ trong miệng nó.
"San San, mèo không thể ăn thịt của người ăn nha."
Con bé còn nhỏ, nói đạo lý lớn chưa chắc nó đã hiểu, Lâm Y Y liền lựa lời nói chuyện dễ hiểu một chút: "Món thịt cho người ăn mà để cho động vật nhỏ ăn vào sẽ có độc, chó ngốc ăn xong sẽ sinh bệnh đó."
Cái tên hơi kỳ cục nhưng mỗi ngày cứ nghe chó ngốc, chó ngốc riết cô cũng gọi quen luôn.
Cô bé nhỏ tuy rằng cũng không hiểu rõ lắm nguyên nhân, nhưng vừa nghe nói bé mèo sẽ sinh bệnh, lập tức không dám cho nó ăn nữa.
Chó ngốc cũng nhìn ra này ở chỗ cô bé nhỏ này chắc không kiếm được miếng nước luộc nào, vỗ vỗ mông quay đầu liền đi.
Đi tới bên chân Mạnh Dục Nhiên liền lay ống quần nó, cọ tới cọ lui.
Mạnh San San đột nhiên cảm thấy có chút ủy khuất.
Nó đối với chó ngốc tốt như vậy, mà chó ngốc lại chỉ thích anh trai thôi......
Ghét anh !
Ngày hôm sau, Lâm Y Y đi chợ mua đồ ăn, tính toán hôm nay phải làm món nào trên kênh livestream mới tốt.
Ngày hôm qua buổi livestream bị gián đoạn đột ngột, may mắn lúc ấy đồ ăn đã hoàn thành, nhưng lại đáng tiếc là vốn dĩ hẳn có thể làm được đến nơi đến chốn......
Cũng không biết cuối cùng được bao nhiêu người xem.
Nhưng mà nhìn thấy lúc sau lại có nhiều người bình luận như vậy, cô vẫn rất cao hứng.
Buổi chiều 5 giờ rưỡi, cùng thời gian ngày hôm qua cùng, Lâm Y Y chỉnh xong giá đỡ điện thoại trong phòng bếp, đúng giờ click mở ứng dụng livestream.
Không nghĩ tới lúc vừa mở ra, nháy mắt liền ào ạt có vài trăm người vào xem.
Bên góc trên bên phải, con số không ngừng nhảy lên, một trăm, hai trăm......
Mãi cho đến khi nhảy lên đến số 500 thì mới chậm lại.
Lâm Y Y nhướng mày.
Thông thường mấy ứng dụng livestream này bao nhiêu người xem mới tính là bình thường thì cô không quá hiểu, nhưng cô lại có thể có mấy trăm người, đã cảm thấy mỹ mãn rồi.
Cô cũng không biết mọi chuyện phát sinh sau khi livestream bị gián đoạn ngày hôm qua.
Ngày hôm qua, trong kênh livestream của cô có một thổ hào điên cuồng thả hàng không mẫu hạm cho cô, hơn nữa một lần lại thả đến vài trăm cái, trực tiếp đem kênh livestream của cô đưa lên đứng đầu bảng xếp hạng các kênh livestream được yêu thích nhất.
Nên trên bảng xếp hạng mà ứng dụng dùng để gợi ý cho người xem, cũng hiện thị luôn số lượng lễ vật mà người xem đã thả cho chủ kênh, có không ít người thông thường chỉ xem những thông tin này rồi cân nhắc.
Rất nhiều người click vào chuyên mục mỹ thực, mà hạng nhất trong số những kênh livestream ở đây chính là kênh của cô, còn chưa kể hình đại diện bên ngoài lại vô cùng hấp dẫn, liền sôi nổi theo theo click vào......
Cho nên, trong lúc cô không hề hay biết, trong nháy đoạn livestream hôm qua bị gián đoạn, góc trên bên phải đã hiện đến con số 5000 !.
Nếu lúc ấy cô có thể nán lại trong kênh livestream của mình lâu hơn một chút, tỉ số người xem hơn một vạn cũng không thể là không có.
"Xin chào mọi người."
Cô chào hỏi xong, nhìn lên con số bên góc trên bên phải màn hình đang nhảy lên liên tục.
600, 700, 800......
Lâm Y Y:????
【 Làm như thế nào: Chủ kênh cố định là sẽ livestream lúc 5 giờ rưỡi chiều à? 】
【 Hàn vũ: Tốt, về sau tôi cứ canh đúng giờ này. 】
【 Cái tên nào cũng bị người dùng rồi: Thổ hào ngày hôm qua kia còn tới thả mưa hàng không mẫu hạm nữa không nhỉ? 】
【 Mẹ dương dương: Cảm ơn chủ kênh, giữa trưa hôm nay tôi đã thử làm món sườn thăng chức mà hôm qua cô chỉ rồi, đơn giản dễ dàng lại còn nhanh nữa, con trai tôi rất thích. 】
Lâm Y Y cười nói: "Thấy không, tôi nói không sai chứ ? Ngay cả người mới làm cũng không khó đâu, hôm nay lại chỉ mọi người một món dễ nữa, gà sốt chanh, vẫn là dùng phương pháp đơn giản nhất, làm ra món ăn ngon nhất."
Đối với đầu bếp mà nói, tùy tiện quơ tay cũng có thể làm ra món ăn ngon mà không tốn công sức mấy, nhưng đối với một số người tương đối tay chân vụng về, họ sẽ cảm thấy nấu ăn là một chuyện vô cùng phiền toái.
Hiện tại cô cũng chỉ là làm đơn giản hoá quá trình một chút, chỉ cần một số các bước chính, không tốn bao nhiêu thời gian là có thể làm ra một món ăn ngon tương tự như đầu bếp làm rồi.
Cô nghiêng người, lấy mấy nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị sẵn đem đến trước khung hình, bày ra trước mắt mọi người.
Nhân lúc cô đang loay hoay này, có người nhịn không được trêu chọc.
【 chỉ số thông minh đều cầm đi bán: Chủ kênh, ngày hôm qua có người lướt qua trên màn hình đó là bạn trai cô à? 】
【andy_11: Giọng của chủ kênh nghe nhẹ nhàng dễ thương như vậy, khẳng định rất đáng yêu, còn có thể nấu ăn ngon, ngươi bạn trai cô thật có lộc ăn. 】
【 đơn giản ái: Bạn trai gì đó còn không bằng con mèo dễ thương tên chó ngốc kia đâu, cầu chủ kênh cho chó ngốc được một lần lên hình nữa, cảm ơn. 】
【 giang Đại Yến: Chủ kênh còn chưa nói ngày hôm qua tại sao đột nhiên gián đoạn nha. 】
【 đồ ăn tử: Đúng vậy, tôi còn đang muốn nhìn cho đã thèm một chút, kết quả đột nhiên màn hình đen thui. 】
Gà sốt chanh là món khá đơn giản, chỉ cần nguyên liệu chính là ức gà cùng với một số gia vị khác.
Lâm Y Y giới thiệu xong, thuận tiện trả lời câu hỏi của mọi người một chút: "Ngày hôm qua di động đột nhiên hết pin."
Mọi người:......
Cái lý do này cũng là đơn giản đến thô bạo.
Lâm Y Y nhìn thấy đến có người hỏi đến Mạnh Dục Nhiên hôm qua chạy vọt vào phòng bếp, vẻ mặt kiêu ngạo nói: "À, người hôm qua là con trai tôi đó."
Mọi người:????
Đúng lúc này, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một con thuyền hàng không mẫu hạm.
Mấy người ngày hôm qua xem kênh livestream này, hôm nay cũng tới đây ngồi trước màn hình, trong nháy mắt này bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác thực quen mắt.
Quả nhiên......
Giây tiếp theo, toàn bộ màn hình lại bắt đầu hạ cơn mưa bao lì xì.
【 Cái tên nào cũng bị người dùng rồi: A a a, thổ hào lại tới nữa. 】
【 miêu mễ na na: Hâm mộ chủ kênh quá, người mới tham gia livestream liền có thổ hào rải tàu sân bay. 】
【 triều hoa tịch nhặt: Đây thật sự không phải chủ kênh tự mình thả cho mình đấy chứ?】
【 đồng đồng: +1, cũng cảm thấy chủ kênh tự mình thả. 】
Theo cơn mưa bao lì xì rơi xuống, số lượng người click vào kênh livestream càng ngày càng nhiều.
Lâm Y Y còn đắm chìm trong cơn mưa hàng không mẫu hạm, cũng không có lưu ý đến góc trên bên phải đã đột phá hơn vạn người xem......
Lúc này, Mạnh San San đang lén lúi chui vào phòng anh trai.
Lúc này, Mạnh Dục Nhiên nghe được động tĩnh, quay đầu liền nhìn thấy em gái đang ôm con chó ngốc trong lòng ngực, chân tay rón ra rón rén chen vào cửa phòng, nó nhẹ nhàng nhíu mi một chút.
"Anh hai ~"
Cô bé nhỏ buông con mèo con ra, lê đôi dép lê lạch cạch lạch cạch chạy đến trước mặt nó: "Anh có thể cho em mượn chút tiền không?"
Mạnh San San tuổi còn nhỏ, quần áo món đồ chơi gì đó, đều là mẹ mua cho, trong nhà đồ ăn vặt lúc nào cũng được mua sẵn đến ăn không hết, cái ống heo để dành tiền tiêu vặt đều hầu như không có cơ hội lấy ra dùng, làm sao lại đột nhiên muốn mượn tiền chứ?
Mạnh Dục Nhiên có chút tò mò: "Em muốn tiền làm gì?"
"Tháng sau là sinh nhật mẹ rồi, em muốn mua quà sinh nhật cho mẹ."
Mạnh San San ngồi xuống bên cạnh nó, đôi tay nâng má, trong mắt dường như cầu xin: "Lúc ăn sinh nhật em mẹ cũng tổ chức chúc mừng, nay sinh nhật mẹ em cũng muốn mua món quà nào mà mẹ thích nhất ấy."
"Em muốn mua cái gì?"
Mạnh Dục Nhiên có chút buồn cười: "Em biết mẹ thích cái gì sao?"
Ai ngờ, khuôn mặt cô bé con lại đầy đắc ý.
"Em biết chứ, mẹ thích nhất túi xách nha."
Con bé nhớ có mấy lúc bà ngoại nói thầm sau lưng, bảo mẹ nó đúng là phá gia chi tử, còn nói, trong nhà mua nhiều túi xách như vậy bộ muốn triển lãm sao? Có đựng bao nhiều đồ cho hết, túi này túi kia lung tung cả lên, không lẽ muốn để nguyên bộ sưu tập lại làm đồ gia truyền!
Mạnh San San kéo kéo cánh tay anh trai: "Em biết thương hiệu mà mẹ thích nhất nè, nhưng mà hình như mắc lắm á, heo nhỏ của em không đủ mua."
Heo nhỏ trong lời nói của con bé chính là cái ống heo để tiền tiêu vặt hằng ngày nó để dành được.
Mạnh Dục Nhiên nghe được cũng có chút động tâm.
Trước kia mẹ nó hầu như mỗi tháng đều phải mua hai cái túi, vì chuyện này bà ngoại thật đúng là nói không ít lời với mẹ, ngay cả trong phòng phòng thay quần áo của mẹ cũng có cả một ngăn tủ dành riêng để đặt mỗi túi xách thôi, trình độ thích như thế nào đều có thể thấy rõ.
Nhưng mà......
"Anh không có tiền."
Nó vẫn cự tuyệt.
Cô bé nhỏ nhăn mày, không cao hứng nói: "Anh hai gạt em, em biết anh có tiền mà, bà ngoại lần trước về nước còn cho anh hết mấy vạn luôn, em cũng có nghe được nha."
"Em nghe lầm."
Mạnh San San: "......"
Cô bé thất vọng đi từ trong phòng anh trai ra i.
Nhìn thấy cửa phòng "Păng" một tiếng đóng chặt, vô cùng lạnh lẽo, một chút mùi vị nhân tình đều không có, con bé này thật quyết định muốn dỗi mình mà!
Mạnh San San đang chuẩn bị xoay người rời đi, cửa phòng lại chợt mở ra ngay lúc này......
Chẳng lẽ anh trai đổi ý?
Cái ý tưởng này vừa mới trồi lên trong óc, từ trong phòng liền vươn một cánh tay, trên tay đang xách cổ con mèo Chó Ngốc, ném tới hướng con bé.
Mạnh San San luống cuống tay chân tiếp được bé mèo con.
Lúc ngẩng đầu lên, cửa phòng lại đóng lại một lần nữa rồi.
Cô bé quyết định, lúc này thật sự tức giận anh trai luôn rồi nha!