Sáng sớm hôm sau, khi Lâm Y Y đưa hai nhãi con đi học, Mạnh Dục Nhiên hiếm khi lại cùng cô nói chuyện phiếm.
"Mẹ à, về sau hay là để Vương thúc thúc lái xe đưa tụi con đi học đi, mẹ không biết đâu, Vương thúc thúc hiện tại đang lo lắng bản thân sắp thất nghiệp."
Nhìn theo hướng của Lâm Y Y, trong nhà thật ra không cần thiết mướn tài xế, chỉ lãng phí tiền.
Nhưng mà lão Vương là lãnh lương của Lâm Bình nữ sĩ phát cho, nên cô cũng không tiện hỏi thăm.
Chặt đứt đường tài lộ của người ta cũng giống như giết cha mẹ người ta vậy, chuyện đắc tội với người nếu có thể làm ít chừng nào thì tốt chừng đó, dù sao Lâm Bình nữ sĩ cũng không thiếu tiền.
"Con cái của mẹ tất nhiên là mẹ muốn tự mình đưa đón rồi."
Lâm Y Y tiếp tục nói: "Dù sao mẹ cũng nhàn không có việc gì, đi đưa đón hai đứa coi như tìm chuyện làm."
Lời này nói ra làm trong lòng hai đứa nhỏ đều cực kỳ ấm áp.
Mạnh Dục Nhiên cong môi, cười khẽ một chút.
Nhưng mà nó vẫn nói: "Con cũng sắp hết năm học rồi, năm sau là có thể tự đạp xe đi học, dù sao trường cách nhà cũng khá gần."
Hắn nói lời này, thuận thế mở đầu, hỏi ngược lại: "Đúng rồi, mẹ, lúc trước không phải mẹ nói muốn muốn mở cửa hàng? Đã tìm được mặt bằng nào tốt chưa?"
Tối hôm qua Tạ Ninh nói, thật đúng là gợi cho nó một ý tưởng.
Giống như Tạ Ninh nói, nếu mẹ nó đều dồn hết thời gian cùng sức lực ở chuyện mở nhà hàng và kênh livestream, làm gì còn thời gian đi tìm ba sau cho bọn nó?
Lâm Y Y tham gia kênh livestream, vì lúc trước có tài khoản thổ hào kêu là "Bạo quân" kia hai ngày liên tiếp thả mưa hàm không mẫu hạm, đã chân chính bộc lộ tài năng đứng ở vị trí hot nhất các kênh mỹ thực của người mới.
Hiện tại tuy không thu được nhiều tàu sân bay giống như trước nữa, nhưng kênh livestream của cô cũng coi như là đi vào quy củ, đặc biệt không ít bà chủ gia gia đình hay một số người xem có hứng thú với nấu nướng cũng sôi nổi chú ý kênh này.
Kênh livestream tạm thời cũng có được nguồn thu tương đối ổn định, sau này cô cũng hơi loay hoay đem chuyện mở cửa hàng sự tạm thời để qua một bên.
Hiện tại nghe thằng nhãi con nhà mình nhắc nhở, ý niệm muốn mở nhà hàng lại lần nữa nảy lên trong lòng cô.
Lúc trước có nhiều chuyện cần phải suy xét, hơn nữa trong nhà còn có hai đứa con nhỏ cần phải chăm sóc. Về chuyện mở cửa hàng, lúc lại suy xét cái này, trong chốc lát lại phải suy xét cái kia, chậm chạp vẫn chưa hạ quyết tâm.
Nhưng giờ mọi việc cũng ổn định, hai đứa nhỏ cũng sắp được nghỉ hè, đến lúc đó thời gian rảnh của cô sẽ càng nhiều, nhưng thật ra cũng vừa lúc có thể làm chút chuyện khác.
Ý tưởng vẫn luôn bị gác lại, một khi một lần nữa nhớ tới, dục vọng càng thêm mãnh liệt, cô liền gấp không chờ nổi mà muốn mau chóng thực hiện chuyện này.
Sau khi đưa hai đứa nhỏ đến trường xong, Lâm Y Y liền liên hệ người môi giới.
Nhà bọn họ vốn dĩ cũng gần trung tâm thành phố, khu vực chung quanh thập phần náo nhiệt, lại liền kề với hai con phố buôn sắm cùng một quảng trường trung tâm shopping mall khá lớn, nên cửa hàng có thể thuê gần khu vực này kỳ thật có rất nhiều.
Dựa theo người môi giới tư vấn cho cô, chọn một số của hàng trong khu vực mà đến trường hai đứa nhỏ cũng gần, về nhà cũng tiện, đều phù hợp với nhu cầu của cô, vấn đề bây giờ chỉ là cô đến tận nơi xem rồi chọn thôi.
Có đôi khi, chuyện gì chỉ cần một người quyết định thì xử lý cũng cực kỳ nhanh, tất nhiên không lâu sau đó đã được thuận lý thành chương.
Lâm Y Y chỉ tốn hai ngày đã chọn được mặt bằng nhà hàng, tìm hiểu hết các vấn đề pháp lý, sau đó là đặt tiền cọc, ký hợp đồng, rồi đưa luôn tiền thuê giai đoạn đầu.
Chờ tới khi những người khác trong nhà đều biết đến thì đội ngũ trang hoàng nhà hàng cô cũng đã tìm xong rồi.
Vợ trước đang như bão như lửa mà bận rộn với chuyện mở nhà hàng, Mạnh Ngôn lại không chút nào cảm kích.
Giờ phút này hắn đang ngồi trong phòng hội nghị của công ty giải trí Thịnh Thế, ngồi bên cạnh là người đại diện của hắn.
Đối diện là người của phòng kế hoạch công ty giải trí Thịnh Thế.
Cái tin tức này thật sự có bao nhiêu chấn động chứ?
Làm không tốt không chừng có thể lập tức liền lên hot search!
Hơn nữa điểm mấu chốt nhất chính là, bất luận là truyền thông hay là bạn bè, fan điện ảnh, vẫn đều luôn đối Mạnh Ngôn có ấn tượng rất tốt, bằng không vì cái gì người ta chỉ mắng Lâm Y Y không mắng ảnh đế nhà hắn chứ ?
Đương nhiên, cho dù có người dùng chuyện này nói xách mé Mạnh Ngôn bọn họ cũng không sợ, mướn vài tên thủy quân nói cô ta cố ý đeo bám Mạnh Ngôn là có thể khống chế được phương hướng của dư luận rồi.
Vẫn là câu nói kia, ích lợi của hắn cùng Mạnh Ngôn có quan hệ với nhau.
Người khác làm cái gì, nói thế nào, hắn cũng quản không được, dù sao cũng không phải hắn dẫm lên người phụ nữ kia.
Lúc này, Lâm Y Y đột nhiên hắt xì một cái.
"Sau lưng nhất định có tiểu nhân đang mắng mình!"
Cô lẩm bẩm, bưng đồ ăn từ trong phòng ra.
Trong phòng ăn, người một nhà đang ngồi nghiêm chỉnh.
Sau khi hai vợ chồng Lâm Bình nữ sĩ trở về, ngoại trừ bữa ăn sáng nhẹ ngày hôm sau là Lâm Y Y chuẩn bị, trọng trách chủ bếp lại lần nữa giao cho Tiểu Trần.
Tiểu Trần nắm nồi sạn, lệ nóng doanh tròng: Rốt cuộc cũng được lấy lại vinh quang thuộc về mình rồi!
Trước khi về nước, Lâm Bình nữ sĩ cũng nghe Tiểu Trần nói việc nấu ăn trong nhà đều bị Lâm Y Y cướp làm......
Làm sao mà làm được?!
Lâm Y Y từ trước giờ chưa làm qua một món đồ ăn nào, không chừng nồi cơm điện cũng không biết dùng, nó làm cơm sao có thể ăn nổi?
Dù sao bà cũng vạn lần không tin.
Hiện tại nghe nói Lâm Y Y muốn mở nhà hàng, cũng lại dính dáng đến ăn uống, vị nữ sĩ này càng bị dọa đến giật mình.
"Làm người, quan trọng nhất chính là phải tự hiểu lấy bản thân mình, con muốn mở nhà hàng...... Cũng không phải không thể."
Lâm Bình nữ sĩ nghĩ tới nghĩ lui, bỗng nhiên nghĩ tới một ý kiến hay: "Mẹ lập tức đào hai đầu bếp giỏi ở nhà hàng lớn về cho con, chúng ta nếu đã quyết định mở nhà hàng rồi, thì tất nhiên phải để cho nó thành công chứ !Con yên tâm, cái nhà hàng này khẳng định sẽ có thể khai trương rạng rỡ!"
Loại cổ vũ tài đại khí thô này cũng rất lợi hại.
Dù sao vị nữ sĩ này cũng tiền nhiều đến kiếp sau cũng xài không hết.
Bà cảm thấy dùng tiền để dỗ con gái mình vui vẻ, cũng không có gì là kỳ quái, không phải cũng chỉ là một cái nhà hàng thôi sao?
Chỉ là, Lâm Y Y thực sự rất tự tin với trù nghệ của chính mình.
Cô mỉmcười gật gật đầu, sau đó chỉ vào một bàn đồ ăn ngay trước mặt: "Mẹ à mẹ mau nếm thử đi, đây toàn là món con tự mình xuống bếp nấu, mẹ ăn thử rồi cho con đánh giá xem sao."
Trên bàn cơm, có món chính là thịt bò nạm xào cà chua cùng móng heo hầm, còn có món hải sản tinh xảo là tôm nõn bóc vỏ hấp đậu hũ cùng tôm quấn phô mai và khoai tây nghiền áp chảo, món rau thì có ngồng tỏi xào thịt băm, cà tím nướng mỡ hành.
Lâm Bình nữ sĩ không biết nên nói cái gì.
Bà giơ tay, nửa ngày đều không hạ nổi đũa, cuối cùng, vẫn chưa từ bỏ ý định mà hỏi thêm một câu: "Mấy món này, thật sự là con làm?"
Ăn xong đống đồ ăn này, bà sẽ không bị ngộ độc chết chứ?
Trong đầu Lâm Bình nữ sĩ quỷ dị sản sinh ra loại ý tưởng này.
Mấy món ăn này, thoạt nhìn bề ngoài rất không tồi, lại được bày trên bàn ăn xa hoa rất có phối hợp màu sắc, nhìn thôi cũng tạo cảm giác thèm thuồng.
Từng mùi hương theo chóp mũi hít vào, thẳng đến dạ dày, làm bà thấy vô cùng đói bụng!
Hỏi xong, bà cũng không đợi nghe câu trả lời, gắp một cục móng heo mơn mởn vào trong chén, cúi đầu cắn một ngụm lớn.
Vị ngọt mặn vừa miệng, béo mà không ngán, cắn một cái vào trong miệng liền giống như muốn tan ra......
Cái món này cũng thật sự là quá ngon!
Lâm Bình nữ sĩ căn bản không rảnh cho lời bình, gặm xong một ngụm liền ngay sau đó gấp không chờ nổi mà gặm tiếp ngụm thứ hai, ngụm thứ ba......
Lâm Y Y đang chờ bà đánh giá: "......"
Không nghĩ tới vị này nữ sĩ cũng là nô lệ của món ăn ngon nga.
Cố Thừa Di vốn dĩ đang đóng vai người ngoài nhìn nhìn chờ đợi vợ mình cho một cái bình luận, kết quả cũng chỉ thấy bà im im tự ăn một mình.
Cái bà già này!
Nhưng nhìn bà ấy ăn ngon lành như vậy, sao tự nhiên cảm thấy mình cũng thèm theo?
Cố tiên sinh thập phần rụt rè nhấc chiếc đũa lên, cũng gắp một cục móng heo vào trong chén......
Ăn hai ngụm đầu còn giữ sĩ diện nhai kỹ nuốt chậm, sau đó thì cũng không rảnh lo nghe có ai nói gì không.
Sau khi cục móng heo đầu tiên lăn hết xuống bụng, Lâm Bình nữ sĩ lau lau miệng, rốt cuộc cũng khen một câu: "Làm được, cũng không tệ lắm."
Trong lúc nói chuyện cũng không lãnh phí thời gian, đưa đũa kẹp một con tôm lên, vừa dứt lời thì con tôm cũng bị nhét ngay vào miệng.
Cố Thừa Di nuốt xuống thịt móng heo, nheo mắt lại: "Sớm biết con có tay nghề này, nghe tin con mở nhà hàng, mẹ con cũng có thể yên tâm."
Mạnh Dục Nhiên biết đây rằng mẹ nó đang dùng trù nghệ thuyết phục bà ngoại ông ngoại.
Tay nghề trù nghệ của mẹ nó đã được nhiều người chứng thực rồi, tuyệt đối có thể vượt qua khảo nghiệm lần này.
Cho nên, nó cũng ngoan ngoãn đứng ở một bên nhìn, chờ mẹ nó được hai người kia khích lệ.
Mẹ nó được người ta khen, làm con trai của bà, nó cũng cảm thấy vinh dự lây.
Nhưng mà, nhìn đồ ăn trên bàn cơm càng ngày càng ít, tốc độ vơi đi lại ngày càng nhanh, nó dần dần cũng không ngồi yên được nữa, lập tức gia nhập vào đội ngũ thử thức ăn.
Bao nhiêu đó món ăn, vốn dĩ là chuẩn bị cho ba người ăn, nhưng hiện tại sao thế nào lại cảm thấy hai người ăn còn không đủ ?
Bữa cơm này thật sự làm mọi người đều ăn đến mỹ mãn......
Ngoại trừ Mạnh Dục Nhiên, thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn, sức ăn cũng cực mạnh.
Lâm Bình nữ sĩ vuốt vuốt cái bụng của mình: "Ôi vậy mà không bị trúng độc chết."
Bà thực vui mừng.