Lục Tầm cuối cùng vẫn ở Lâm gia ăn một bụng cá nướng xong mới về.
Khi gặp nhau hôm đi câu cá, được ăn một que thịt nướng BBQ của Lâm Y Y làm, hắn liền phát hiện tay nghề của cô thật sự rất tốt nha.
Rồi sau lại, hắn lại phát hiện Lâm Y Y có mở một kênh livestream trên ứng dụng Áp Hành, cũng chuyên môn về nấu ăn.
Cái này cũng thật đáng để nói một chút, nhìn thấy món ăn mà cô trực tiếp làm ra trên kênh livestream đó, món nào cũng như món nấy, nhìn dáng vẻ đều có thể cảm nhận được hương vị sẽ cực kỳ ngon lành.
Nhưng cố tình, chỉ có thể xem chứ ăn không được!
Sau khi tim gan cồn cào rất nhiều ngày, rốt cuộc ngày hôm qua nhận được chocolate lão Cố từ Mỹ gửi về tặng qua đường bưu điện, hắn liền vô cùng cơ trí mà nghĩ ra được một cái cớ để mình đường hoàng chính chính bước vào trong nhà cô.
Chầu này, có thể nói là rượu đủ cơm no......
Ngoại trừ trong bữa tiệc luôn bị kia con sói con kia trừng mắt, còn lại có thể nói là thập phần vui sướng.
Lục Tầm về đến nhà, nhìn đến Lục Minh Triết đã ăn xong món ăn bảo mẫu nấu cho, tức khắc trong lòng có một loại đắc ý khôn kể nảy lên.
"Ta đắc ý cười ~ lại đắc ý cười ~~ cầu được cả đời tiêu dao ~~~"
Lục Minh Triết lau lau miệng, lạnh mắt nhìn ông chú ấu trí nhà mình vui vẻ như muốn bay, đang nhảy lên từng bậc thang......
Sau đó chỉ thấy "pang" một tiếng, suýt chút nữa vướng chân té chết!
Cũng may hắn phản ứng nhanh.
Đứng dậy xoa xoa đầu gối, quay đầu nhìn thấy khuôn mặt lạnh như băng không chút biểu tình của thằng cháu trai, có chút không cao hứng: "Mày rủa chú có đúng không?"
Lục Minh Triết: "......"
Thiểu năng trí tuệ......
Hôm sau, Mạnh Dục Nhiên đi học Tán Thủ, Mạnh San San đi học dương cầm, Lâm Y Y nhìn nhìn thời gian, cũng tính toán đi qua nhà hàng một chút, nhưng không hề nghĩ tới có người còn nhanh hơn cô một bước, cô vừa mới ra tới cửa liền nghe thấy cổng lớn có người bấm chuông.
Lục Tầm hôm nay cũng không mặc đồ thể thao gọn nhẹ như hôm qua mới vừa câu cá xong mang đến, hôm nay hắn mặc một bộ tây trang hiện đại, áo sơ mi bên trong màu đen, tay áo hơi xắn lên, để lộ nửa cánh tay thanh mảnh, trên mũi hôm nay còn đeo một cặp mắt kính trắng, nhìn qua thật là thêm hai phần văn nhã thư sinh......
Tóm lại, nếu chỉ nói về bộ dáng bên ngoài, đây đúng là loại hình rất dễ làm đối phương sinh ra ấn tượng tốn, phong lưu đến mức làm người có chút khó kềm chế được, nhưng lại cũng không phải quá mức phong lưu, có chút văn nhã nhưng lại không quá mức văn nhã.
"Cô Lâm."
Lục Tầm nhìn cô gật gật đầu, xem như đã chào xong: "Hôm nay tôi tới là có việc cần nhờ cô."
Ngày hôm qua đã tới, hôm nay lại tới......
Đã có chuyện tại sao hôm qua không nói luôn đi ??
Lén lút che lại cái nhãn "tên nhàn rỗi" gắn cho hắn, Lâm Y Y mới hỏi: "Chuyện gì?"
Bên trong biệt thự, Tiểu Trần mới từ phòng bếp ra tới, nhìn thấy Lâm Y Y còn chưa rời đi, đang muốn tiến lên hỏi cô có chuyện gì không, đột nhiên không biết thím Trương từ đâu nhào ra ngăn cản lại.
Thật tình thím Trương vừa rồi cũng không biết núp ở chỗ nào, thiếu chút nữa hù chết cô luôn rồi!
Tiểu Trần còn chưa kịp oán giận, thím Trương đã "suỵt" một tiếng, kéo cô ra tận phía sau, kéo luôn đến gần cửa sau biệt thự, hai người len lén nhìn qua cửa kính, có thể nhìn thấy bóng dáng hai người kia đang đứng ở cổng lớn.
"Con xem, hai người bọn họ xứng đôi biết bao nhiêu."
Vẻ mặt thím Trương đầy xuân sắc.
Tiểu Trần: "......"
Cô theo tầm mắt của thím Trương cũng nhìn qua.
Vừa thấy cảnh đó, thật đúng là xác thật......
Diện mạo của Lâm Y Y thì không còn gì để nói, chỉ nói đến dáng người của cô ấy thôi, hoàn toàn nhìn không ra là người mẹ đã sinh hai đứa con, vừa thon thả lại vừa mềm mại......
Tuy rằng đi tuổi đã hơn 30, nhưng thật sự nhìn không ra nha, nhiều lắm chỉ đoán cô ấy chừng 25, 26 tuổi chi đó, còn có dáng vẻ phong tình của các cô gái trẻ hiện đại gần đây đang được ưu chuộng.
Tóm lại, trong mắt những "người nhà" như hai người, cô Lâm tuyệt đối là các phương diện đều tốt.
Còn nói người nam kia đi......
Tiểu Trần trước kia tuy chưa từng gặp hắn, nhưng người này cũng thật đẹp trai nha, lại nhìn vô cùng thân thiện, luôn luôn rất dễ dàng giành được thiện cảm của người khác.
Mấu chốt nhất chính là, trên mặt hắn vẫn luôn treo nụ cười, vừa nhìn liền biết tính cách cũng rất tốt.
Dù sao, thấy thế nào cũng tốt hơn cái gã Mạnh Ngôn kia nhiều là được rồi!
Chuyện này, không cần thím Trương mụ tốn sức thuyết phục gì cả, Tiểu Trần lập tức liền quy phục, bảo đảm đứng cùng một trận tuyến với bà, nhất định tích cực hoàn thành nhiệm vụ tổ chức ( Lâm Bình nữ sĩ ) giao cho hai người!
Hai người đứng sau lưng diễn cũng quá nhiều......
Bị người nói đến, Lâm Y Y tự nhiên có xúc động muốn hắt xì một cái.
Trước mặt cô, Lục Tầm có chút ngượng ngùng đỏ mặt: "Tôi không biết lão Cố thích cái gì, nên mới nghĩ rằng cô là cô gái của lão Cố, cô nhất định biết nên chọn quà đáp lễ như thế nào, đúng không?"
Nói xong, còn làm vẻ mặt chờ mong mà nhìn cô.
Ba sau của cô thì có thể thích cái gì?
Người có tiền, thích cái gì chả phải tự mình đều mua được!
Chiêu này thật gãi đúng chỗ ngứa, xác thật là người giàu thì không biết nên mua quà tặng gì.
Lâm Y Y không biết, vị Lục tiên sinh này cố ý tới nhà giả khờ giả khạo, hay là cố ý tới cho cô bài toán khó này.
"Thật ra, quà đáp lễ thì cái gì mà chả được."
Cô gian nan nói.
"Không phải đâu."
Vẻ mặt Lục Tầm làm ra vẻ trịnh trọng: "Lúc lão Cố còn ở trong nước, mỗi ngày đều cần cù chăm chỉ mà tổ chức cho các bạn bè trong câu lạc bộ câu cá đi câu, mọi người đều vô cùng cảm kích cống hiến của ông, tôi cũng vậy. Tuy rằng chỉ là đáp lễ, nhưng tôi cảm thấy, lễ vật vẫn nhờ cô xem qua mới tương đối yên tâm."
Lâm Y Y: "......"
Ba sau của cô làm gì có cống hiến lớn như vậy?
Ổng không phải mỗi ngày tới lừa...... Khụ, à không, tới xin cá mọi người câu được sao?
Mấy người đó chưa muốn đánh ổng cũng là may mắn rồi.
Lục Tầm tiếp tục nói: "Tôi có lái xe tới, chúng ta liền xuất phát đi."
Lâm Y Y:????
Lục tiên sinh có thể nói là theo trường phái hành động, trực tiếp liền mang Lâm Y Y đi.
Bọn họ vừa đi, thím Trương liền đắc ý dào dạt mà đưa mắt nhìn Tiểu Trần, vẻ mặt "Con xem, thím đâu nói sai đâu"......
Chuyện này thật tốt, Lâm gia rốt cuộc lại có thể nghênh đón mùa xuân, hai người này ngay cả làm việc cũng làm cùng nhau đây thôi.
Mạnh Dục Nhiên học Tán Thủ một tiếng, lại tự luyện tập thêm một tiếng, lúc đầu đầy mồ hôi mới trở về.
Khi nó trở về, trong nhà lặng yên không tiếng động, nó còn tưởng rằng mẹ nó đi qua nhà hàng.
Ngoại trừ nhà hàng, mẹ nó tựa hồ cũng không có chỗ nào khác để đi......
Thiếu niên chẳng hay biết gì, lập tức về phòng tắm rửa.
Mà lúc này Lâm Y Y cũng đã đứng trong đình viện của biệt thự Lục gia.
Lục Tầm thập phần áy náy: "Hôm nay thật lãng phí thời gian của cô Lâm."
Kỳ thật Lâm Y Y cũng không cảm thấy vậy.
Dù sao cô cũng không có chuyện gì khác làm, có rất nhiều thời gian.
Cô lắc đầu, tán thưởng một câu: "Nhà của anh rất đẹp."
Đây cũng không phải là khen cho có.
Trong biệt thự của Lục gia, đình viện được tu chỉnh đến đặc biệt xinh đẹp.
Cửa vào chính là một con đường nhỏ, hai bên đều trồng rất nhiều loại hoa quý, còn có mấy dây tường vi màu hồng nhạt bò bò trên vách tường vô cùng khẩu chính là một cái tiểu đạo, hai bên đều loại quý nghệ thuật.
Lục Tầm nhìn theo ánh mắt cô, cũng nhìn đình viện, sự ghét bỏ chợt thoáng qua trong mắt.
Hắn đã sớm muốn nói, anh trai hắn chỉnh cái biệt thự này thành như vậy, đi ra đi vào cũng khó khăn, không mấy tiện lợi?
Mỗi ngày, buổi sáng khi rời giường đi làm, từ phòng trên lầu đi xuống dưới, lại một đường đi ra cửa lớn, mẹ đó từ cửa lớn còn có một con đường mòn thật nhỏ mà xe không cách nào chạy vào....
Cái này không phải có bệnh sao?
Hại hắn mỗi ngày đều phải dậy sớm ít nhất mười phút!
Trời biết mỗi ngày mấy nhân viên của hắn cứ cho rằng vị tổng tài này mỗi ngày mặt đều đen thui, thật cẩn thận hầu hạ, trên thực tế hắn chính là vì mỗi ngày giấc ngủ bị cắt ngang mà tạo thành.
Thật là tức giận!
"Vẫn nên đừng cố trông ra cửa nữa, trụi lủi không có gì đẹp, không bằng tham quan phòng bếp nhà tôi một chút ?"
Lục Tầm nói sang chuyện khác.
Nói xong hắn vừa mời Lâm Y Y vào cổng lớn, vừa quay đầu lại âm u mà nhìn đình viện.
Sớm hay muộn có một ngày hắn sẽ hớt trọi đống cây chỗ cái cửa vào này cho xem!