Người phụ bếp của Vương gia hôm nay đối với Lý Hà Hoa quả thực là bội phục sát đất.
Người trong thôn làm bàn tiệc đều có cái khuyết điểm đó là tốc độ chậm.
Bởi vì đầu bếp chỉ có một, thông thường món trước lên sắp ăn xong rồi món sau mới tên, có nhà thậm chí lên một món rồi để hoài một món, các khách nhân nhón chân mong chờ món ăn tiếp theo, quả thực rất xấu hổ.
Kết quả vấn đề này vào tay Lý Hà Hoa hoàn toàn không thành vấn đề, tốc độ xào rau của nàng so với tốc độ khách nhân ăn còn mau hơn, lên một món còn chưa ăn được bao nhiêu thì món tiếp theo liền tên tới, trong nháy mắt toàn bộ bàn đều che kín đồ ăn, chờ đến lúc toàn bộ món ăn đều mang lên hết, trên bàn không có một mâm trống, các món ăn đều còn nóng hôi hổi.
Các tân khách của Vương gia hôm nay cũng được thêm kiến thức, không chỉ ăn qua rất nhiều món ăn trước đây chưa từng gặp, lại còn trước nay chưa từng thấy yến tiệc nào lên món ăn nhanh như vậy, cả đám sôi nổi tỏ vẻ rất kinh ngạc hỏi Vương Lão đầu: "Nhà ngươi mời mấy đầu bếp vậy? Tốc độ lên món cũng nhanh quá đi, hơn nữa món ăn quả thật ăn quá ngon, nhà ngươi mời chỉ sợ không phải là Chu Vão căn phải không?"
"Đúng vậy đúng vậy, Chu Vão căn nấu không phải hương vị này, hơn nữa những món này chúng ta cũng chưa gặp qua, mới lạ vô cùng."
"Ta dám khẳng định không phải Chu Lão căn, ta nói này Vương lão đầu, nhà ngươi rốt cuộc mời ai vậy, nói cho chúng ta biết, lần sau chúng ta cũng mời người này về làm tiệc."
Vương Vão đầu hôm nay bởi vì bàn tiệc này mà nhận được vô số lời khen, người cũng sắp bay lên, nghe vậy cười ha hả nói: "Nhà ta chỉ có thể mời một đầu bếp, chẳng qua Là đầu bếp này rất kợi hại, không chỉ tốc độ mau mà hương vị có thể so với tửu lâu tốt nhất ở trên trấn."
Lời này tuy rằng khoe khoang nhưng cũng không có gì đáng trách, sự thật chính là như thế, mọi người đối với người nấu bàn tiệc này càng thêm tò mò.
Vương Lão đầu thấy thần bí đủ rồi mới nói với đại gia tin tức của Lý Hà Hoa, làm cho không ít khách khứa ở đây âm thầm trong lòng nhớ kỹ nàng.
Sau khi Lý Hà Hoa bận xong, ở sau phòng bếp cùng người phụ bếp ăn cơm trưa liền hướng người Vương gia cáo từ.
Ngoại trừ tiền nấu tiệc, Vương thẩm còn đưa cho Lý Hà Hoa rất nhiều đồ ăn cùng hạt dưa và kẹo, nàng cũng không chối từ, toàn bộ mang về nhà Tào tứ muội.
Đem hầu hết đồ vật cho nhà các nàng, chẳng qua kẹo và hạt dưa để lại một nửa vì Lý Hà Hoa muốn để lại cho đứa nhỏ kia ăn. Tuy rằng nàng cùng Trương gia hoàn toàn không còn quan hệ, nhưng mà trong lòng lại không vứt bỏ được đứa nhỏ đáng thương kia, không biết là vì cái gì, từ khi biết đứa nhỏ kia hiện tại là nhi tử của than thể này, cảm giác Lý Hà Hoa liền trở nên bất đồng.
Trong lòng ngoại trừ thương tiếc còn có một cảm giác không rõ làm nàng rất nhớ thương hắn, có cái gì ngon đều nhớ tới hắn đầu tiên, đặc biệt muốn đứa nhỏ kia có thể khỏe mạnh và vui vẻ.
Haizz, coi như là vì nguyên chủ bồi thường cho đứa nhỏ đáng thương này đi. Lý Hà Hoa định ngày mai bán xong điểm tâm vụиɠ ŧяộʍ trở về nhìn Thư Lâm một chút, nàng biết Trương Thiết Sơn cùng Trương Thanh Sơn mỗi ngày đều sẽ ra ngoài ruộng hoặc lên núi săn thú, mà Trương Lâm thị cũng không phải cả ngày đều ở nhà, sẽ thường thường ra cửa giặt quần áo hoặc cùng hàng xóm tán gẫu, lúc này trong nhà cũng chỉ có một mình Thư Lâm, nàng có thể lén vào cho hắn chút đồ ăn mà thần không biết quỷ không hay.
Nhưng mà trước đó chuyện quan trọng nàng cần làm là tìm nơi nương náu, không thể luôn ở tạm nhà Tào tứ muội được, tuy rằng một nhà Tào tứ muội rất nhiệt tình để cho nàng ở lại, nhưng nàng thì rất ngượng ngùng ăn vạ nhà người ta.