"Biện pháp này tốt, rất nhiều người ở nhà không ra cửa, ta bán tới cửa thì sẽ có người nguyện ý mua." Như vậy nàng ấy có thể bán nhiều một chút, bán càng nhiều nàng ấy kiếm được càng nhiều.
Lý Hà Hoa cười theo: "Vậy đại tỷ, chúng ta cứ quyết định như vậy nhé, hôm nay muội cố ý làm nhiều thêm hai rổ, ngày mai tỷ đi bán thử xem sao?"
Tào tứ muội đương nhiên đồng ý, kích động gật đầu: "Được được được, ngày mai tỷ đi lên trấn trên bán cùng muội."
Đêm đó Tào tứ muội kích động đến ngủ không được, ở trên giường lăn qua lộn tại, Hà Đại cũng bị nàng làm cho ngủ không được: "Ngươi làm gì vậy? Có ngủ hay không?"
Tào tứ muội xoay người nằm đối diện Hà Đại, ngữ khí kích động tại hưng phấn: "Đương gia, ngày mai ta có thể kiếm tiền rồi, ta rất cao hứng nha."
Kỳ thật trong lòng Hà Đại cũng cao hứng, vui vẻ nói: "Muội tử Hà Hoa Là người tốt, có phương pháp kiếm tiền cũng muốn kéo theo chúng ta ngươi về phải giúp nàng bán điểm tâm cho tốt."
Tào tứ muội nhẹ nhàng đánh Hà Đại: "Còn phải đợi người nói, ta nhất định hảo hảo bán."
Hà Đại biết Lý Hà Hoa bị hưu không khỏi có chút buồn bực: "Ta thấy Hà Hoa muội tử ngoại trừ lớn tên hơi béo một chút, những mặt khác thật không tồi, tay nghề tốt tại có thể kiếm tiền, người cũng không tồi nhưng làm sao mà bị hưu chứ?"
Tào tứ muội kỳ thật cũng không biết, thầm suy đoán: "Phỏng chừng là bởi vì nàng quá béo đi, nam nhân đều không thích thê tử của mình xấu, khẳng định muốn tìm người đẹp."
Hà Đại không biết nói cái gì mới tốt, cuối cùng chỉ đành thở dài.
Sau khi yên tĩnh một lúc lâu, ngay khi Hà Đại cho rằng Tào tứ muội đã ngủ, nàng lại đột nhiên lên tiếng: "Không được, nữ nhân tốt như vậy bị hưu rất đáng tiếc, ta phải hảo hảo lưu ý cho Hà Hoa muội tử, có người tốt thì nói giúp cho nàng, cũng không thể làm chậm trễ nàng. Ngươi cũng phải lưu ý, có người tốt phải nói với ta."
Hà Đại gật gật đầu "ưm" một tiếng.
Ngày hôm sau Tào tứ muội dậy rất sớm, chờ đến lúc Lý Hà Hoa thức nàng ấy đã làm xong cơm sáng, chỉ còn chờ Lý Hà
Hoa xuất phát.
Thấy Tào tứ muội tích cực như vậy, động tác Lý Hà Hoa nhanh hơn không dám chậm trễ, chạy nhanh đi rửa mặt ăn cơm, sau đó cùng Tào tứ muội mỗi người mang theo hai rổ điểm tâm đi trấn trên.
Lý Hà Hoa không vội đi bày bán, mà là trước hết đưa Tào tứ muội đi đến con đường đông người ở phía tây, cùng nàng chọn chỗ rồi bày đồ ra, sau đó mở miệng thét to lên: "Bán điểm tâm đây, bánh đậu đỏ cùng bánh trứng ăn ngon lại tiện nghi đây, hoan nghênh ăn thử miễn phí."
Lý Hà Hoa làm mẫu cho Tào tứ muội, chỉ thét to hai lần Tào tứ muội liền biết, học bộ dáng Lý Hà Hoa hét to lên.
Chỉ chốc lát sau đã có người xuất phát từ tò mò vây quanh lại đây, Lý Hà Hoa lấy bánh đậu đỏ cùng bánh trứng mỗi thứ lấy ra một khối phân cho người muốn mua nếm thử: "Đây đây đây, mọi người nếm thử đi, đây là phương pháp làm điểm tâm tổ truyền của nhà ta, bảo đảm ăn ngon, sau khi nếm thử nếu không thể ăn thì ngài không cần mua."
Đồ do Lý Hà Hoa làm tất nhiên ăn ngon, không ai sau khi thử qua nói là không thể ăn, đa số mọi người đều kêu Lý Hà Hoa gói cho một hai khối, Lý Hà Hoa vội vàng đáp ứng, khom lưng cầm lấy bao giấy dầu gói điểm tâm đưa cho khách nhân, sau đó lấy tiền.
Có người đầu tiên mua, sau đó liền có người đi theo mua, Lý Hà Hoa dần dần bất động đứng sang một bên nhường chỗ cho Tào tứ muội để nàng ấy tự mình bán.
Tào tứ muội cũng là người buôn bán, ngày thường rất nhanh nhẹn, hiện tại học bộ dáng của Lý Hà Hoa cũng được tám chín phần, gói điểm tâm lấy tiền đều rất tốt, động tác càng ngày càng thuần thục.
Lý Hà Hoa thấy nàng ấy không thành vấn đề liền nói: "Vậy đại tỷ, tự tỷ ở chỗ này bán nha, muội đi phía đông bán."