Lý Hà Hoa gật đầu đáp: "Được, vậy ta sẽ thuê chỗ này. Phương tẩu tử, tẩu xem nếu thuận tiện thì mau chóng để ta dọn vào nha."
Thấy lần này Lý Hà Hoa dứt khoát như vậy, Phương tẩu tử cũng thật cao hứng, tập tức nói: "Vậy ngươi chờ một chút, ta kêu hài tử đi gọi phụ thân hắn, chờ hắn trở về chúng ta viết khế ước, sau đó sẽ đem chìa khóa giao cho ngươi."
Lý Hà Hoa liền đáp ứng. Trượng phu của Phương tẩu tử rất nhanh đã được gọi về, Phương tẩu tử nói với hắn tình hình, hắn gật gật đầu đáp: "Vậy được, người chờ một chút, ta đi tìm Cố phu tử thỉnh hắn tới giáp mặt giúp chúng ta viết khế ước."
Phương tẩu tử sợ Lý Hà Hoa không rõ, cố ý giải thích một chút: "Cố phu tử là phu tử mới chuyển đến không lâu, rất có học vấn, chuyên dạy bọn nhỏ đọc sách, hài tử nhà ta cũng đưa đi đọc sách. Chúng ta một chữ cũng không biết, ngày thường có sự tình gì đều đi tìm Cố phu tử hỗ trợ viết, hắn đều sẽ giúp đỡ chúng ta."
Lý Hà Hoa nghe ra được Cố phu tử trong miệng Phương tẩu tử là một người thực không tồi.
Chỉ chốc Lát sau, Phương đại ca đi ra ngoài tìm người đã trở lại, phía sau còn đi theo một người đúng là Cố phu tử trong miệng bọn họ.
Lý Hà Hoa ngẩng đầu nhìn lại, vừa nhìn liền ngây ngẩn cả người, mà nam nhân đối diện vừa lúc nhìn qua cũng ngây ngẩn cả người theo.
Lý Hà Hoa không nghĩ tới Cố phu tử này thế mà chính là người vừa mới tới mua điểm tâm của nàng.
Cố Chi Cẩn cũng không nghĩ người muốn thuê nhà trong miệng Phương đại ca vậy mà chính là bà chủ bán điểm tâm, kinh ngạc qua đi liền phục hồi tinh thần lại, vội vàng lên tiếng tiếp đón: "Không nghĩ tới là ngươi, thật là khéo."
Lý Hà Hoa cũng cười gật đầu thăm hỏi: "Đúng vậy, thật khéo."
Phương đại ca cùng Phương tẩu tử ở một bên thấy hai người như thế cũng ngây ngẩn cả người: "Các người quen nhau sao?"
Cố Chi Cẩn cười giải thích: "Đúng là quen biết, cháu trai nhà ta rất thích ăn điểm tâm vị phu nhân này bán."
Hai người Phương đại ca bừng tỉnh: "Thì ra là có chuyện như vậy sao, thật là trùng hợp."
Chào hỏi xong Lý Hà Hoa nghĩ thời gian không còn sớm vì thế nói: "Còn phải phiền toái Cố phu tử giúp chúng ta viết khế ước thuê mướn."
Cố Chi Cẩn gật gật đầu nhìn ra Lý Hà Hoa đối với việc này rất vội vàng, vì thế không hề nhiều lời đem giấy và bút mực mang đến bày biện ở trên bàn, cầm lấy bút lông chấm mực nước sau đó lập tức viết lên giấy, một bên viết một bên đem nội dung đọc ra để thuận tiện hai bên đều biết rõ trên giấy viết gì.
Cố Chi Cẩn viết thật nhanh, chữ viết mây trôi nước chảy thập phần đẹp, theo ánh mắt Lý Hà Hoa, người này nếu là ở hiện đại tuyệt đối là một người am hiểu thư pháp, có lẽ ở thời đại này cũng đã rất không tầm thường.
Viết xong một trang giấy, Cố Chi Cẩn lại lấy thêm một trang giấy viết lại một lần nữa, chờ chữ cuối cùng viết xong hắn mới dừng bút ấn cổ tay đem bút lông gác lên giá bút, nhẹ nhàng đem trang giấy cầm tới thổi thổi, làm chữ viết bên trên nhanh chóng khô lại, sau đó giao cho Lý Hà Hoa cùng hai vợ chồng Phương gia: "Được rồi, các người nhìn xem, nếu không vấn đề thì ở mặt trên điểm chỉ tay là xong."
Lý Hà Hoa vừa rồi đã thấy được, nội dung bên trên lúc trước đều đã nói xong, cũng không có bất luận vấn đề gì vì thế gật đầu nói: "Không thành vấn đề."
Hai vợ chồng Phương gia không biết chữ nhưng bọn họ rất tín nhiệm Cố Chị Cẩn, cũng vội vàng gật đầu nói không thành vấn đề.
Hai bên đều không có dị nghị ở trên khế ước điểm chỉ tay từng người, khế ước này xem như chính thức có hiệu lực.
Lý Hà Hoa từ trong túi móc ra 1140 văn tiền giao cho hai vợ chồng Phương gia: "Phương đại ca Phương tẩu tử, đây là nửa năm tiền thuê, tổng cộng 1140 văn tiền, các ngươi đếm lại đi."
Hai vợ chồng vội vàng tính một chút, đúng thật là 1140 văn, vì thế nhận tiền xong liền cẩn thận đếm đếm, số lượng không thành vấn đề.