Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 245

Nhìn những rắc rối đã gây ra cho tôi bây giờ, tôi sẽ tiếp tục khiếu nại, đợi đến phiên tòa lần thứ hai, nhất đi phải li hôn. Nếu lần sau tòa vẫn không phán li hôn, tôi sẽ tự sát tại tòa án. Một đám người †ọc mạch, tình cảm của chúng tôi đã hết, còn phải mời bọn họ đến xem xem chúng tôi có ngủ chung giường không ư?

“Chuyện này Lâm hoàn toàn không hề giấu tôi, hai người đã sống li thân năm năm rồi, theo pháp luật, có thể li hôn bất cứ lúc nào. Anh Dạ, là một người đàn ông, anh ở đây ép. buộc một cô gái, đây là một hành vi đáng khinh thường. Nếu anh vẫn muốn làm xét nghiệm DNA vậy thì hãy làm theo. trình tự pháp luật!" Damon mời Dạ Dương ra ngoài, nhưng anh ấy hoàn toàn phớt lờ và tiếp tục ngồi ở đó.

Thấy hai người đàn ông này sắp đánh nhau đến nơi, bên ngoài tiếng bọn trẻ vọng vào.

“Ba Damon, công chúa nhỏ xinh đẹp đáng yêu của ba về rồi đây, mau mau đến đón!" Giọng nói tỉnh nghịch, nhẹ nhàng của Hỉ Lạc cất lên cùng với đôi chân nhỏ đang nhảy nhót đi vào.

Tôi biết ngay, chuyện ngày hôm nay phiền phức rồi, Dạ Dương vô cùng cố chấp, thậm chí có thể gọi là hoang tưởng. Tôi ra hiệu cho Damon canh ngoài cửa, tuyệt đối không thể để Dạ Dương mang bọn trẻ đi.

“Mami, hôm nay nhà mình có khách sao?” Hỉ Lạc không đợi tôi kịp phản ứng lại, liền chạy thẳng tới trước mặt Dạ Dương, giơ bàn tay mũm mĩm của mình ra, “Chào chú, chú thật đẹp trai” 

Tôi sợ hãi bật dậy từ chiếc xe lăn, dù chân có đau đến đâu, tôi cũng định đến bế con bé lên, nhưng lại bị Dạ Dương nhanh tay bế Hỉ Lạc ngồi lên đùi anh ta.

“Công chúa nhỏ, cháu thật xinh đẹp!

Nhưng ta không phải chú, ta là bố cháu!” Dạ Dương lại giới thiệu bản thân như nói với Trường An, tôi hận đến nghiến chặt răng.

“Bố, có nghĩa là cha ruột sao?” Hỉ Lạc nghiêng đầu, con bé là đứa dễ bị lừa, thậm chí không cần người khác bấy, chính là nói ra những thứ mình biết cho người khác nghe, sau đó chờ được khen.

Nói một cách khó nghe, chính là không thông minh. Trường An đứng phía sau níu áo Hỉ Lạc, “Chị, bố có nghĩa là La Ba Ba. Chắc biệt danh của chú này là La Ba Bal”

“Ồ, chú thật đáng thương, không ngờ lại có biệt danh khó nghe như vậy!”

Hỉ Lạc nghiêm túc nói, chấp nhận mọi lời giải thích của em trai.

Sắc mặt của Dạ Dương từ đỏ chuyển sang tái nhợt, rồi tối sâm lại. Đối mặt với hai đứa trẻ như vậy, cuối cùng anh ấy cũng không nói ra những lời khó nghe nữa, nhưng lại nhanh tay giật lấy một sợi tóc trên đầu Hỉ Lạc.

Hỉ Lạc đau đớn ôm đầu, cắn một phát vào cánh tay của Dạ Dương, “Chú thật xấu xal”

Damon nhanh tay ôm con bé vào lòng, sợ Dạ Dương sẽ ra tay với bọn trẻ.

Nhưng Dật Dương lại nhìn vết răng trên cánh tay, khẽ nói một câu, “Cần người giống hệt mẹ con!”

“Chú, chú quen mẹ cháu sao?” Hỉ Lạc nghe vậy liền không sợ nữa, trèo xuống người Damon và leo lại lên đùi Dạ Dương ngồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT