Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 246

Giọng tôi lớn đến nỗi khiến cho Hỉ Lạc sợ hãi thu mình vào lòng Dạ Dương, thấy vậy, tôi nhảy lò cò qua, lôi Hỉ Lạc ra khỏi vòng tay của Dạ Dương, đưa ngay cho Damon, “Đưa bọn trẻ lên nhà đi tắm đi!”

“Gô làm con bé sợ rồi!" Dạ Dương hững hờ nói, như thể anh ấy không phải thủ phạm cầm đầu gây ra chuyện tranh chấp. này.

“Dạ Dương, tôi nói có anh biết, tôi không muốn nhìn thấy anh một chút nào. Mỗi lần nhìn thấy anh là một lần hận anh. Sao anh vẫn muốn đến làm phiền cuộc sống của tôi?” Tôi nhìn thấy sợi tóc trong tay anh ấy, tôi biết mọi thứ tiêu tan rồi!

Dạ Dương lần này không lên tiếng, anh ấy liếc nhìn tôi một

ái rồi cất bước rời đi

Tôi ngồi trên xe lăn, tinh thân suy sụp đến mức òa khóc, rốt cuộc muốn tôi phải làm sao?

Damon vô võ vai anh ấy, “Lâm, cho em mượn!”

Tôi dựa vào ai anh ấy, khóc không ra hơi, mấy năm nay rôi có có thể chịu đựng mọi đau khổ, nhưng duy nhất một chuyện tôi không thể chấp nhận đó là người ta cướp con của tôi đi. “Lâm, đừng ép bản thân nữa, cứ làm theo trái tim của em. Em vẫn chưa quên đi cái chết của Quả Quả, cũng chưa quên được anh ta. Không cần phải để ý đến anh, anh đã nói rồi, những ngày tháng ở bên em, anh rất vui, không chỉ đơn phương cho đi. Anh cho em thời gian một năm, nếu em vẫn muốn kết hôn với anh, vậy chúng ta sẽ vui vẻ sống bên nhau cả đời. Nếu trong một năm, em hối hận, anh vẫn sẽ giúp eml” Lần đầu tiên Damon nói những lời này một cách thận trọng như vậy.

Tôi càng khóc dữ dội hơn, “Em hận anh ta, không yêu anh ta! Không yêu dù chỉ một chút!”

Trong thâm tâm tôi thực sự nghĩ như v: ấy, thực sự không còn yêu nữa. Anh ấy là ác mộng đối tôi, nếu không năm đó tôi sẽ không vội vàng rời đi như thế. “Được rồi, được rồi, không yêu nữa!

Bây giờ đừng nghĩ gì hết, anh đi xả nước và tạo bọt cho em tấm, sau đó hãy ngủ một giấc thật ngon. Bảo họ bảo vệ chân em cẩn thận!” Damon dỗ dành tôi một lúc rồi lại phải lên dỗ dành bọn trẻ.

Nhìn bóng lưng của anh ấy, tôi cảm thấy bản thân mình thật vô liêm sỉ, không ngờ tôi lại có thể làm tổn thương một người đàn ông tốt như vậy, nếu không yêu anh ấy thì hãy để anh ấy đi, nhưng tôi lại lợi dụng anh ấy, lợi dụng lòng tốt và tình yêu của anh ấy.

Để tránh suy nghĩ lung tung, sau khi chân khỏi tôi đã đi làm ngay, đồng thời tham gia thiết kế sản phẩm chính cho Nguy Ái vào quý sau, công việc bận rộn mới có thể khiến tôi quên hết mọi muộn phiền.

Mọi động tĩnh của Châu Tư Dĩnh ở công ty đều được người của tôi giám sát, năng lực của cô ta đúng là có hạn, thiên tài thiết kế năm đó không biết có trình độ như thế nào. Tôi bảo phòng nhân sự đuổi việc cô ta, nếu xảy ra chuyện gì trong công ty của tôi, người xui xẻo nhất chỉ có thể là tôi.

Nhưng cô ta lại không chịu bị đuổi việc, làm ầm lên nhất định đòi gặp tôi.

Tôi không gặp cô ta, trong lúc làm ôi không thích bị phân tâm, gặp cô ta tâm trạng của tôi sẽ rất tệ. Để đánh bại Châu Thị, tôi nhất định phải lớn mạnh hơn.

Tập đoàn Châu Thị mấy năm nay trở nên lớn mạnh, tôi phải càng nỗ lực, chỉ giết không Châu Tư Dĩnh cũng không khiến tôi giải được hết hận. Ngoài ra, Trang Dật Thần vẫn chưa chết, hôn nhân của cậu ta và Châu Tư Dĩnh cũng chỉ là trên danh nghĩa.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT