Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 247

“Cần bao nhiêu tiền, chúng ta đền bù, còn người thì nhất định phải đuổi!”

Mưu mô như vậy, tôi không dám mạo hiểm với công ty, Nguy. Ái cũng như một đứa con của tôi.

Người ban đầu tuyển dụng Châu Tư Dĩnh cũng sa thải nốt. Một người từng đi tù mà dám cho cô ta vào thực tập, người như vậy có tác dụng gì cho công ty? Hai con mắt có phải là đồ trang trí không?

“Chủ tịch Lâm, hợp đồng hợp tác với tập đoàn Dạ Thị đã chuẩn bị xong rồi, bên đó nói, cần cô đích thân đi ký kết!” Người của phòng dự án vào đưa cho tôi một bản hợp đồng, tôi lập tức cảm thấy hoang mang.

Chúng tôi hợp tác với tập đoàn Dạ Thị lúc nào, tôi mở hợp đồng ra, các nghệ sĩ nổi tiếng thuộc tập đoàn Dạ Thị phải đeo trang sức của công ty chúng tôi để tham dự sự kiện, đồng thời tất cả những phim truyên hình mà họ đầu tư cũng phải dùng toàn bộ sản phẩm của chúng tôi. Đây là hợp đồng đặt hàng, thêm cả hợp đồng làm đại diện, đối với chúng tôi, phí đại diện quả thực là thấp nhất trong lịch sử, bên họ còn đặt một lô trang sức làm quà rút thăm trúng thưởng trong ngày kỷ niệm sinh nhật tập đoàn.

Tôi biết Dạ Dương rất giàu, không cần phải tuyên bố sự giàu có của anh ấy bằng cách này! Hợp đồng như vậy, mang đến công ty nào cũng sẽ tranh nhau đi ký!

Tôi vô cùng muốn từ chối, nhưng nhìn ánh mắt của đồng nghiệp, tôi không biết phải nói sao với họ. Nếu tôi không ký hợp đồng này thì đồng nghĩa với việc tâm huyết họ bỏ ra là  vô ích sao? Đều là những người đã theo tôi bao nhiều năm rồi.

Ký, tôi sẽ đi ký! Xuất phát từ góc độ của công ty, chuyện tốt như vậy sao tôi có thể không đi ký chứ, điều này tương đương với việc ai đó tặng tôi một món tiên lớn.

Văn phòng của anh ấy vẫn như xưa, không thay đổi chút nào, nhưng chúng tôi đều thay đổi rồi.

Chúng tôi đều im lặng, cho đến khi anh ấy nói, “Lâm Tĩnh Văn, chuyện bọn trẻ tại sao lại giấu tôi?”

Anh ấy đã biết hết rồi! Quả thực khi trở về, tôi đã từng nghĩ, nếu anh ấy biết được thân phận của bọn trẻ thì tôi phải làm thế nào? Năm năm rồi anh ấy vẫn chưa kết hôn, tin này khi về nước tôi cũng mới biết, tôi cố tình nè tránh những tin tức. về anh ấy, tránh cho tôi không chịu nổi.

“Chủ tịch Dạ, hôm nay chỉ bàn công việc, không bàn chuyện riêng!” Nguyên nhân anh ấy đưa bản hợp đồng này đến cho. tôi, chắc là vì chuyện bọn trẻ! Có lẽ trong lòng anh ấy, chuyện này cũng không là gì cả.

Nhưng với tôi thì khác, cuộc hôn nhân này tôi nhất định phải li hôn, những gì đã vào túi của tôi sẽ không thể ra được nữa. “Mang hợp đồng ra đi!” Dạ Dương không thèm đọc kỹ chỉ tiết bản hợp đồng mà ký tên luôn.

Tôi cười khẩy, đây là sự tin tưởng dành cho tôi sao? Không sợ tôi đào hố chôn anh ấy sao? Hay là vì anh ấy giàu nứt đố đổ vách nên không sợ gì hết.

“Bây giờ nói chuyện riêng được rồi nhỉ? Kết quả xét nghiệm DNA tôi đã lấy được vào tối qua, nhưng tôi không đến †ìm cô, chỉ muốn hôm nay cùng cô nói chuyện rõ ràng. Nếu cô không muốn, tôi sẽ lập tức đến đón con về!” Dạ Dương nói đến bọn trẻ với một niềm vui khổng thể giấu nổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT