Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 251

Trong lòng tôi, không có ai thay thế được Quả Quả!” Dạ Dương vô tình để lộ ra nôi đau năm đó, đã năm năm trôi qua, chúng tôi vẫn chưa thể buông tha cho chính mình. Cô nhi viện? Nó là trẻ mồ côi sao?

Tôi không thể ngăn nổi suy nghĩ muốn đi thăm nó, “Ở cô nhỉ viện nào?”

Nếu có thể, tôi sãn sàng nhận nuôi, ngay cả khi không phải Quả Quả, nhìn vào đôi mắt to giống hệt Quả Quả ấy, tôi cũng muốn giúp con bé.

“Con bé đang đợi bố mẹ nó, không muốn rời khỏi đó. Tôi phụ trách mọi chỉ phí cuộc sống và học hành của con bé!”

Dạ Dương nghiêm túc giải thích, anh ấy đã nhìn ra được suy nghĩ của tôi.

Đây là lần duy nhất chúng tôi nói chuyện hòa bình với nhau kể từ khi gặp lại. Tôi vốn nghĩ, lúc gặp anh ấy tôi sẽ mắng mỏ hùng hổ, tại sao lại dám đưa con tôi đi. Nhưng bây giờ tôi bế một đứa, anh ấy dắt một đứa, hai đứa trẻ còn đang làm mặt xấu trêu đùa nhau. Tôi không muốn trước mặt bọn trẻ bóc trân mặt tôi của bố mẹ chúng.

“Mami, mami từng đến đây chưa? Ở đây rất đẹp, giống như một tòa lâu đài!”

Hỉ Lạc vào phòng khách, bắt đầu lấy những thứ nó thích xuống, sau đó vung chân chạy, đúng là con bé hâm.

Tôi từng đến, đương nhiên tôi từng đên, còn ở đây rất lâu, cũng chính ở nơi này mang thai hai đứa.

“Đúng, rất đẹp!” Tôi đáp lại lời của Hỉ Lạc, cũng để cho Trường An đi chơi thay vì đứng đây.

“Mami, con phải bảo vệ mẹ!” Trường An dứt lời rồi hất tay Dạ Dương ra, sau đó đứng trước mặt tôi như ông cụ non. Dạ Dương giả bộ đau lòng, tay ôm lấy tim, “Trường An, sao con lại nói vậy với chú, chú tuyệt đối sẽ không làm hại bọn con, kể cả mẹ của bọn conl”

Trường An quay người lại, hỏi tôi vô cùng nghiêm túc, “Mami, chú ấy nói thật không?”

Tôi khẽ gật đầu, ân oán của người lớn chúng tôi không nên làm ảnh hướng đến bọn trẻ, chỉ cần chúng vui là được.

Hơn nữa coi như nghĩ cho bọn trẻ, Dạ Dương cũng sẽ không làm hại đến tôi.

Lúc này Trường An mới yên tâm chạy đi, “Chị gái, đợi em với! Em cũng muốn chơi!”

Tôi thấy thằng bé cũng giống như tất cả những đứa trẻ khác liền bật cười.

Trong u thăng bé luôn có nhiều tâm tư, mỗi ngày đều nói nó là người đàn ông duy nhất trong gia đình, muốn bảo vệ mẹ con tôi. Damon bây giờ mới ở cùng chúng tôi, trước đây ở Canada chúng tôi không ở cùng nhau.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT