Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 258

Sắp đến giờ cơm tôi, Damon vẫn chưa về. Như thường lệ, hôm nay là ngày đầu tiên anh ấy trở về sau chuyến công tác, anh ấy chắc chắn sẽ về ăn cơm.

Anh ấy giận rồi, tôi có chút hoảng hốt, tôi ích kỷ sợ mất anh ấy, nhưng tôi với Dạ Dương cứ dây dưa không dứt

như thế này thì bắt buộc phải từ bỏ anh ấy, nếu không sẽ trở thành một kẻ giả tạo đứng núi này trông núi nọ.

Tôi ngồi không vững, ăn cơm cũng không ngon miệng. Nhìn Dạ Dương gắp thức ăn cho hai đứa trẻ, chúng cười ha ha, không có một ai nhớ đến Damon, có lẽ bọn trẻ đã quen với việc anh ấy không có mặt.

Nhưng tôi lại tá hỏa, hai đứa này đúng là lũ vô ơn giống y hệt tôi, Damon tốt với chúng như thế, đúng là không đáng.

“Tĩnh Văn, Tĩnh Văn!" Mẹ tôi vẫy vẫy †ay trước mắt tôi, làm tôi giật mình, lúc này tôi mới phát hiện bát cơm trước mặt sắp bị tôi chọc thành tổ ong rồi.

“Mẹ, mẹ làm gì vậy?” Tôi đang buồn bực, lẽ nào bà ấy không nhìn ra sao?

Bây giờ các mối quan hệ loạn cả lên, người khác nói thế nào tôi không biết, nhưng trong lòng tôi không thể chịu nổi.

Mẹ tôi lại dao động không chắc chăn, lúc thì người kia tốt, lúc thì người này tốt, khiến tâm trạng của tôi càng buồn phiền hơn.

“Sao con không gọi điện thoại hỏi Damon, mẹ thấy nó vẫn chưa về, mẹ đã để phần canh cho nó trong bếp. Chuyện đám người trẻ mấy đứa, mẹ không can thiệp, nhưng nếu Damon không thể làm con rể mẹ thì nó vẫn là con trai nuôi của mẹ!” Rõ ràng là mẹ tôi nói cho Dạ Dương nghe, để cho thấy vị trí quan trong của Damon trong gia đình chúng tôi.

“Vâng vâng, con sẽ gọi ngay!” Tôi lấy cớ đi gọi điện thoại và ngồi một mình trong vườn, có phải Damon cố tình tránh Dạ Dương?

Tôi nghĩ khả năng này rất cao, giờ này mà anh ấy vẫn chưa về, chứng †ỏ anh ấy rất quan tâm đến chuyện này và cũng chưa suy nghĩ thấu đáo. Nếu không anh ấy sẽ hiên ngang đối diện với Dạ Dương, vì thế tôi không thể gọi điện thoại cho anh ấy.

Suy nghĩ một hồi, tôi nhắn tin cho anh ấy, “Trong bếp còn canh, đợi anh về! Nhưng chuyện khác, chúng tôi không cần nói quá nhiều, quen biết năm năm, chúng tôi đã biết rất rõ tính cách và †âm tình của nhau. Bây giờ tôi không những cảm thấy mình nợ Damon mà còn nợ cả bố mẹ anh ấy, họ tốt với tôi và bọn trẻ như vậy.

Trước giờ họ luôn hy vọng chúng tôi kết hôn, không hề có bất cứ sự phân biệt nào, khác biệt một trời một vực so với sự đãi ngộ của nhà họ Trang ngày †rước.

Nhưng con người thật tôi tệ, những người đối tốt với mình lại cứ không mở lòng ra với họ. Ngày trước Liêu Phàm

như vậy, bây giờ Damon cũng thế. Rốt cuộc tôi đã bị hạ độc dược gì, tại sao không thể cắt đứt hoàn toàn được với Dạ Dương?

Lễ nào tất cả những chuyện đã qua vân chưa đủ để tôi cảnh giác và đau lòng hay sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT