Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 260

“Cảm ơn anh!” Dù có nói gì, nếu không có Dạ Dương, tôi sẽ tìm từng nơi từng nói một, cho dù có tìm thấy, đến nơi cũng xảy ra chuyện rồi.

Mặc dù nói đàn ông đối với chuyện này sẽ không thua thiệt, nhưng tự nguyện với bị hạ thuốc tuyệt đối khác nhau. Hơn nữa Damon từ trước đến nay luôn giữ mình trong sạch, không đồng ý giao du quá thân thiết với phụ nữ ở những chỗ này.

“Biểu hiện này của anh ấy, tôi có thể hiểu anh ấy trước giờ luôn theo đuổi cô, cô đã từ chối sao?” Không thể phủ nhận khả năng quan sát của Dạ Dương vô cùng cao, dựa vào một chút manh mối này đã có thể đoán được tình hình thực tế.

“Anh nghĩ nhiều rồi, chúng tôi chỉ là cãi nhau một chút. Vốn dĩ chúng tôi luôn êm ấm, nhưng sự can thiệp của anh đã khiến chúng tôi có mâu thuẫn, có thời gian thì đi làm thủ tục li hôn đi!

Tôi sẽ không ngăn cấm anh đến gặp bọn trẻ!” Damon như: thế này khiến cảm giác tội lỗi của tôi dâng lên đến đỉnh điểm, tôi không thể đối xử với anh ấy như thế.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi sẽ không li hôn. Cho dù cô có khởi tố, tòa án cũng không thể phán. Kể cả có tuyên phán thì

bọn trẻ nhất định phải mỗi người nuôi một đứa, cô nỡ sao?” Dạ Dương đã nắm chắc điểm yếu của tôi, điều tôi sợ nhất chính là chuyện bọn trẻ.

Tôi đã tăng lên một chút thiện chí với anh ấy, lại một lần nữa bị anh ấy gạt ra. Ngoài việc uy hiếp tôi ra, anh ấy còn có thể làm gì?

“Đây là thái độ chuộc lỗi của anh sao? Ha hal” Tôi không muốn nói gì nữa, anh ấy không hề ăn năn chút nào, vần kiêu ngạo và tự cho mình là đúng.

Tôi không tin sẽ không tìm được cách nào để li hôn, xác suất bọn trẻ được phán ở với mẹ rõ ràng sẽ cao.

Sau khi Damon được rửa ruột, tôi đến chăm sóc anh ấy và mời Dạ Dương về nhưng anh ấy không chịu đi, nói rất dễ nghe, sợ tôi không chăm sóc được Damon. Tôi gọi thẳng về nhà yêu cầu cho một vệ sĩ đến, khiến anh ấy im bặt hoàn toàn.

“Lâm, anh yêu eml”

“Lâm, Lâm, anh thấy buồn lắm, nhưng anh không thể để em không vuil”

“Lâm, em là ngôi sao của cuộc đời anh, anh không thể sống thiếu eml”

Damon nắm lấy tay tôi và nói lung tung, không biết là do rượu hay do thuốc nhưng có thể thấy rằng, anh ấy rất buồn, rất rất buồn.

Kiểu ước mà không được như thế này, tôi cũng từng trải qua, tôi bật khóc nức nở, thực sự chỉ muốn tát cho mình thêm vài cái.

Không trả thù nữa, tôi không cần trả thù nữa, chúng tôi vê Canada, sống như trước đây! Tôi vò đầu, tôi cảm thấy quay lại đúng là một sai lâm.

Ngồi trông Damon một đêm, nửa đêm anh ấy đã tỉnh lại, nói với tôi vài câu, uống một chút nước rồi lại mơ màng thiếp đi.

Cho đến sáng hôm sau, anh ấy mới tỉnh lại hoàn toàn, không còn ký ức gì về chuyện hôm qua, mơ hồ nhớ lại chuyện ở quán bar nhưng cuối cùng là quên toàn bộ, “Đầu anh đau quá, Lâm, có phải anh đã làm trò cười cho thiên hạ không, khiến em phải lo lắng. Hôm nay anh không muốn đi làm, anh muốn về nhà ngủ, về nhà uống canhl”

Có vẻ anh ấy không muốn nói gì, tôi cũng không dám ép. Nếu anh ấy muốn làm đà điểu một thời gian, tôi sẽ phối hợp.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT