Lọc Truyện

Yêu Không Thể Yêu - Lâm Tĩnh Văn

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 64

Mẹ tôi nghe tôi giải thích xong lại càng thất vọng, càng đau lòng, càng thương tôi.

“Mẹ nói này, ai cũng không được giày xéo lên con gái của mẹ!” Mẹ tôi đột nhiên đứng dậy, mở toang cửa rồi đi ra ngoài.

Hiện giờ ở đây chỉ có hai người chúng tôi, mẹ tôi đi rồi, tôi quay bánh xe lăn cũng không đuổi kịp bà ấy.

Tôi vội vàng gọi điện cho Trang Dật Dương, một là không được động đến mẹ tôi, hai là cử người đến đón tôi, nếu không chuyện này chắc chắn sẽ bị làm lớn ra.

Mẹ tôi vẫn luôn nghĩ rằng tôi dây dưa không buông, giờ biết được những chuyện này, chắc chắn là muốn liều mạng với bọn họ một phen.

Nhớ ngà xưa, ai bắt nạt tôi, xước chút da, mẹ tôi đều suýt thì ăn luôn cả người ta rồi.

Dù cho nhà họ Trang có lớn như thể nào, mẹ tôi cũng không hề ngần ngại, điều bà ấy cần là tôi không bị người khác ức hiếp.

Chuyện với chồng trước, là tôi lúc đầu một mực đòi cưới, lại thêm chuyện tình mạng của bố tôi nguy kịch, nếu không, từ đầu đã nói với mẹ tôi, sẽ không bị thiệt nhiều đến vậy.

Cả đường đi tôi giục người lái xe, nhưng vẫn chậm một bước.

Ở tầng 1 của tập đoàn Trang Thị, mọi người đều đang vây lại một chỗ, bên trong vang lên tiếng nói nóng giận quen thuộc. của mẹ tôi

Trong đám đông, mẹ tôi mắng nhiếc Trang Dật Dương như.

mắng con trai, còn cả Trang Vân Đào và Trần Lệ Nhã, sức chiến đấu 1 chọi 3 khiến tôi sững SỜ.

Nhưng khi nhìn thấy con dao găm trong tay bà đang kề lên cổ, tôi bị sốc.

“Chị à, con gái chị đến rồi, chúng tôi trước giờ chưa từng ngược đãi cô ấy.

Chuyện nam nữ chỉ có thể là chuyện anh đồng ý, tôi tình nguyện. Chị làm loạn ở đây, chúng tôi cũng không thể chấp nhận người con dâu như vậy!”

Trần Lệ Nhã nhìn thấy tôi, lập tức lôi chuyện ra, không những để trốn tránh trách nhiệm mà còn đẻ cho đám đông nghĩ răng mẹ con tôi ép cưới.

Mẹ tôi “xì” một tiếng khinh miệt, đây là hành động thô lỗ nhất mà bà từng làm, một đời làm giáo viên, bà ấy cũng là người có văn hóa.

“Kể cả nhà các người có khiêng kiệu 8 gánh đến, Tĩnh Văn nhà tôi cũng không gả đi! Nhưng cả nhà các người ức hiếp. con gái tôi, nó sinh con trai cho nhà họ Trang các người, cái người lại đánh một người còn đang ở cữ, còn đuổi nó đi, chân nó cũng bị các người hại thành ra thế này. Làm người, ông trời có mắt, cẩn thận bị sét đánh, đoạn tử tuyệt tôn!” Mẹ : tôi tức giận nói ra những lời cay nghiệt, bà ấy đứng trước mặt tôi, tự động bảo vệ tôi ở phía sau.

Đứa bé mất đi, nếu nó còn sống, có được bà ngoại như vậy chắc nó sẽ rất hạnh phúc.

Trang Dật Dương ra hiệu cho tôi mau chóng an ủi mẹ, cãi cọ ở đây, làm lớn chuyện thì không ai được hưởng lợi hết.

¡ cầm dao găm tới đây, không cẩn thận đều bị lại Có điều nếu mẹ tôi không câm dao, ở đây không quá nửa

phút đã bị bảo vệ đuổi ra, không thể ở đây ra mặt vì tôi được.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT