Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Còn chưa dứt lời, điện thoại của Sở Phàm đột nhiên reo. lên, sau đó giọng nói của Mã Minh Nguyên truyền đến:

“Anh Sở, tôi đang trên đường chuẩn bị tự mình đến nhà họ Chu trả lại giấy tờ nhà đất, dập đầu xin lỗi ông Chu Long...”

La Cường trực tiếp trợn tròn mắt, chuyện này... thật sự quá kỳ lạt

Sở Phàm đảo mắt nhìn cậu ta một cái, hờ hững hỏi: “Không đợi tay ông lành rồi hẳn đi à?”

“Chuyện anh Sở dặn dò tôi nào dám chậm trễ, dù có lên núi đao xuống biển lửa hay mất mạng tôi đây cũng không tiếc, một cánh tay chẳng đáng là gì cả!", Mã Minh Nguyên hạ mình nịnh hót.

“Được, vậy ông đi đi, ông là một người thông minh. Bố nuôi của tôi chỉ muốn sống yên ổn, cái gì nên nói, cái gì không nên nói, chắc ông cũng tự hiểu”.

“Hiểu, tôi đã hiểu, tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ chút tin tức nào về thân phận của anh Sở, tất cả chuyện này đều do. tôi căn rứt lương tâm, quyết tâm sửa chữa những sai lầm lúc trước!”

Sở Phàm trực tiếp cúp máy.

La Cường liên tục uống cạn ba ly rượu mạnh, kính nể giơ ngón tay cái:

“Anh Phàm, phục rồi, em thật sự phục rồi!”

Thủ đoạn của Long thủ, mình chỉ có thể ngửa mặt trông lên thôi!

Thôn Hạnh Hoa, trấn Đông Dương.

Bây giờ đã là mười một giờ đêm, nhưng trong nhà họ Chu vẫn rất đông đúc, cực kỳ náo nhiệt.

“Anh Chu à, tôi đã nói từ lâu rồi, thăng nhóc Tiểu Phàm này mặt mũi sáng sủa, tương lai chắc chắn là người thành công, anh xem có đúng không!”

“Một chiếc xe đã hơn hai mươi triệu, cậu ta phải giàu có đến mức nào chứ, ông Chu, nhà các anh phất lên rồi cũng đừng quên mấy thân thích chúng tôi nhé”.

“Ôi chao, từ nhỏ thăng nhóc nhà chúng tôi đã thân thiết với Tiểu Phàm, lúc trước nếu nó nhập ngũ cùng Tiểu Phàm thì nào chỉ là một nhân viên văn phòng như hôm nay chứ, thật là hối hận quá”.

“Anh Chu, có thời gian kêu Tiểu Phàm nhà anh qua giúp đỡ Đại Phi nhà chúng tôi với, dù sao chúng ta cũng quen biết mười mấy năm mà...”

“Nào nào, tôi rót rượu cho chú, nhìn cái gì, còn không mau cuốn thuốc cho chú Chu của con, không có mắt nhìn!”

Chu Long bị đám thân thích vây lại ở giữa chen lấn trước. sau, vừa có người rót rượu vừa có người châm thuốc, thật sự còn thoải mái hơn cả địa chủ nữa.

Nghe thấy lời khen ngợi của những người này, Chu Long ra vẻ khiêm tốn xua tay, nhưng lại cười đến mức răng hàm sau cũng sắp lộ ra ngoài, khiến Lưu Minh Hà ở bên cạnh liên tục tức giận trợn mắt: Ông già này đắc ý đến mức chỉ thiếu chưa gắn một đôi cánh bay lên trời nữa thôi.

Nở mày nở mặt, hôm nay thật sự là nở mày nở mặt mà!

Thăng nhóc xấu xa Sở Phàm này tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi, vừa ra tay đã kêu một chiếc xe hai mươi triệu đến, trực tiếp phóng khoáng rời đi, vả thẳng lên mặt mấy. người thượng đội hạ đạp kial

Lúc này mấy thân thích xem thường cười nhạo Sở Phàm đều thay đổi một trăm tám mươi độ, làm đủ cách lấy lòng Chu Long, hy vọng Chu Long có thể khen bọn họ mấy câu ở trước mặt Sở Phàm, dìu dät bọn họ một phen.

Cũng để bọn họ nếm thử cảm giác vinh hoa phú quý.

Có người vui cũng có người buồn.

Chu Dĩnh Dĩnh ở một bên vô cùng bực bội, khuôn mặt cực kỳ u ám.

 

Danh sách truyện HOT