Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tôn Minh Hưng cực kỳ đắc ý, kiêu ngạo nói: “Đêm nay, trên tỉnh đột nhiên truyền ra một tin nóng, một ông lớn ở tỉnh bị tình nghỉ vi phạm kỷ luật nghiêm trọng, bây giờ đang tiếp. nhận điều tra trong tù, vị trí của ông ta bị bỏ trống, bác cả của anh thăng chức rồi!"

Chu Dĩnh tỏ vẻ ngạc nhiên, Chu Long cũng hơi sửng sốt: “Bác cả của con thay thế vị trí của ông lớn trên tỉnh kia à?”

Tuy bác cả của Tôn Minh Hưng cũng là một lãnh đạo, nhưng chỉ ở cấp huyện, sao có thể thăng lên ba cấp chỉ trong một đêm được.

*À, không, không phải... Là một lãnh đạo của bác cả con, nhưng bác cả con là cánh tay đắc lực của lãnh đạo kia, đương nhiên cũng thăng chức theo, bây giờ đã là lãnh đạo cấp phó. thị trưởng rồi”.

“Ông lớn thứ ba có thực quyền ở thành phố Giang Lăng đấy!

Tôn Minh Hưng vui vẻ nhìn ba người Chu Long, nói một câu đầy hàm ý: “Dĩnh Dĩnh, bố mẹ, phải biết răng ở thành phố Giang Lăng có biết bao nhiêu người của cải hàng chục thậm chí là hàng trăm triệu, nhưng ông lớn đứng thứ ba chỉ có một, đó chính là bác cả của con”.

“Bác cả của nhà họ Tôn con!”

Tôn Minh Hưng ôm lấy vòng eo mềm mại của Chu Dĩnh, như muốn nói: Nhìn xem người đàn ông của em khiến em nở. mày nở mặt bao nhiêu!

Chu Long bĩu môi không cho là đúng, còn Chu Dĩnh thì sáng mắt lên:

Đúng vậy, thời đại này so sánh với quyền thế, tiền bạc đã là gì chứ!

Thẩm Vạn Thiên giàu nứt đố đổ vách thời nhà Mãn không phải cuối cùng vẫn bị quyền lực ép phục tùng, ngoan ngoãn gia toàn bộ gia sản ra sao. So với quyền thế của nhà họ Tôn, của cải mấy chục triệu của Sở Phàm tính là gì chứ?

Huống hồ có quyền lực rồi, còn cần lo lắng chuyện tiền bạc sao?

Đương nhiên đám nhà giàu kia sẽ ngoan ngoãn đưa tiền đến rồi!

Sắc mặt Chu Dĩnh trở nên hồng hào, cũng tự tin hơn không ít, cô ta đột nhiên kích động nói: “Minh Hưng, bây giờ bác cả có chức vị cao, có phải có thể xử lý Mã Minh Nguyên của hội thương mại Tứ Hải, giành lại khế đất của chúng ta không”.

Phải biết rằng trong buổi tiệc lúc ban ngày, khi nghe thấy hội thương mại Tứ Hải chiếm đất của Chu Long, tên vô dụng Sở Phàm kia còn không dám nói một tiếng.

Nếu người đàn ông của cô ta xử lý được chuyện này, thì cô ta có thể hoàn toàn ngẩng cao đầu trước mặt Sở Phàm rồi,

còn có thể đạp cho anh một cước, sỉ nhục một phen!

“Việc này...”

Mắt Tôn Minh Hưng đảo qua đảo lại: “Dĩnh Dĩnh, anh đã nói với bác cả rồi, ông ấy cũng đã cảnh cáo Mã Minh Nguyên và hội thương mại Tứ Hải, can thiệp chuyện khế đất của chúng ta, có lẽ chuyện này còn có cơ hội xoay chuyển, đừng nên sốt ruột”.

Tôn Minh Hưng hàm hồ lẩn tránh, thật ra chuyện hội thương mại Tứ Hải chiếm đất của nhà họ Chu, anh ta cũng chỉ buột miệng nói với bác cả một chút mà thôi.

Bác cả có xử lý không còn chưa biết. Dù bác cả xử lý, Mã Minh Nguyên của hội thương hội Tứ Hải có muốn nể mặt bác cả không còn chưa biết nữa...

Dù sao Mã Minh Nguyên đã tung hoành ở Giang Lăng hai mươi mấy năm, gia nghiệp to lớn, rất có thủ đoạn, ngay cả thị trưởng cũng phải nể mặt ba phần.

“Minh Hiên, hội thương mại Tứ Hải thật sự có thể trả lại khế đất cho chúng ta sao? Thật tốt quá”, Lưu Minh Hà có hơi kích động.

Bà ấy vẫn luôn lo lắng Sở Phàm sẽ làm chuyện ngốc. nghếch, đến hội thương mại Tứ Hải báo thù cho Chu Long, nếu có thể giải quyết thì bà ấy cũng đỡ lo hơn.

Chu Long tỉ mỉ quan sát Tôn Minh Hưng một lúc, hừ lạnh nói: “Với bản lĩnh của cậu ta thì thôi đi, tôi không trông chờ

nổi”.

“Với cái lá gan này của cậu ta, nhìn thấy Mã Minh Nguyên. còn không sợ đến mức tè ra quần à? Còn muốn người ta xin lỗi, thật bưồn cười”.

Chu Dĩnh bất mãn giậm chân: “Bố, sao bố lại nói Minh

Hưng như thể”.

“Bố, bố xem thường con quá rồi!”

Tôn Minh Hưng đang hăng hái vui vẻ, nghe thấy lời châm chọc của Chu Long thì nổi giận, anh ta hùng hổ vỗ ngực, ra vẻ thiên hạ này ông đây là nhất:

“Hôm nay con nói bố nghe câu này, chẳng những con có thể khiến hội thương mại Tứ Hải trả lại khế đất cho con, còn muốn Mã Minh Nguyên kia lăn tới trước cửa nhà chúng ta tự mình dập đầu xin lỗi bố nữa! Bố có tin không?!”

Tôn Minh Hưng đỏ mặt gào thét, cực kỳ có khí thế:

“Mã Minh Nguyên là cái khỉ gì! Không phải chỉ là một tên lưu manh thôi sao, nhà họ Tôn của con có người là ông lớn thứ ba trong thành phố, sẽ sợ ông ta à? Thấy con, ông ta chỉ có thể quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, lễ phép dạ thưa thôi!”

Chu Dĩnh vô cùng sùng bái.

Âm ầm ầm!

Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cổng nhà họ Chu, sau đó một giọng nói trầm thấp hùng hậu vang lên:

“Xin hỏi, đây là nhà của Chu Long sao?”

“Mã Minh Nguyên của hội thương mại Tứ Hải đến để thăm hỏi!”

Danh sách truyện HOT