Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lúc này người phụ nữ kia cũng hiểu ra, nghe thấy Vân Mộc Thanh sợ hãi khuyên ngắn, lại nhìn thấy đồ thể thao rẻ tiền trên người Sở Phàm, cô ta bèn cho rằng hai người chỉ là điêu dân nghèo rớt mồng tơi, không có chút bối cảnh nào.

Khi nấy mình còn bị anh doạ sợ? Đúng là buồn cười, vì sao mình phải sợ anh chứ?!

Cô ta hống hách chỉ vào Sở Phàm, quát mắng: “Kêu tôi xin lỗi cô ta hả, vậy anh hỏi xem cô ta nhận nổi không?”

“Một đứa con hoang mà thôi, bà đây không tông chết nó là do nó may mắn! Thứ có bố sinh không có bố dạy...”

Sở Phàm lập tức nheo mắt lại, sát khí tản ra! Con hoang, hai chữ này như đâm mạnh vào lòng anh.

Lần trước kẻ dám nói như vậy chính là Vân Dũng, nếu không nhờ Vân Mộc Thanh ngăn cản thì cậu ta đã chết rồi.

Dù Vân Mộc Thanh có dịu dàng đến mức nào thì lúc này cũng không chấp nhận được, cô đỏ mắt, tức giận chỉ vào cô ta: “Cô... Cô, con người cô có giáo dục không vậy, cô nói chuyện kiểu gì thế!”

Người phụ nữ khoanh tay, kiêu ngạo đáp: “Tôi không có giáo dục đấy thì sao nào, cô đánh tôi đi, cô dám không? Ha ha ha..."

“Cô..”, Vân Mộc Thanh tức giận đến mức nói không nên lời, tính cách cô vốn dịu dàng, sao có thể cãi lại loại lưu manh này được.

Lúc này, Sở Phàm lạnh lùng tiến lên, tát mạnh một cái lên khuôn mặt còn đang ra vẻ kiêu ngạo của cô ta!

Chát! Người phụ nữ ăn mặc phô trương lập tức ngã xuống đất, mặt sưng đỏ, tóc tán loạn, trông cực kỳ nhếch nhác, cả khoé

miệng cũng có máu chảy ra.

Vân Mộc Thanh ngạc nhiên che miệng lại, người xung quanh cũng bàn tán xôn xao.

“Anh... Anh dám đánh t: ”, người phụ nữ vừa tức giận vừa khiếp sợ, cô ta phẫn nộ gào thét: “Tên khốn kiếp, anh có biết tôi là ai không hả, anh dám đánh tôi á, tên khốn này, tôi liều mạng với anh...”

Người phụ nữ ăn mặc phô trương nổi trận lôi đình, giương nanh múa vuốt xông về phía Sở Phàm.

Sở Phàm không thèm nhìn cô ta lấy một cái, giơ chân đá thẳng lên bụng người phụ nữ, sau đó nắm lấy tóc cô ta, liên tục tát bảy tám bạt tail

“Chát, chát, chát!" Sức lực mạnh mẽ, âm thanh vang dội.

Đối phó với loại người cặn bã dám sỉ nhục con gái mình, Sở Phàm không hề nương tay chút nào, ra tay vô cùng tàn nhẫn.

Tát như sét đánh!

Người phụ nữ diêm dúa kia bị đánh đến mức lảo đảo, lớp. trang điểm trên mặt trôi gần hết, tóc rối tung, mặt mũi bầm dập, sau khi ngã xuống đất thì rên rỉ đứng dậy: “Anh, anh đánh phụ nữ, tên khốn, anh không phải là đàn ông...”

“Tôi chưa từng đánh phụ nữ”, Sở Phàm chán ghét liếc cô †a một cái, sau đó bổ sung: “Nhưng loại hèn hạ thì khác”.

“Sở dĩ tôi đánh cô là vì loại người cặn bã như cô quá hèn hạ”.

Xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm dậy, mọi người đều hô to đáng đánh, đánh rất đã.

Bọn họ đã thấy khó chịu với thái độ vênh váo hống hách, mắt cao hơn đầu của người phụ nữ này từ lâu rồi, bây giờ bị báo ứng, đương nhiên ai cũng thấy vui vẻ.

“Các... Các người..." Người phụ nữ tức muốn nổ phổi, cô ta cắn răng, hung ác

bỏ xuống một câu: “Được, coi như anh có gan, mấy người đợi đó cho tôi”.

Danh sách truyện HOT