Lọc Truyện

Bố Cháu Là Chiến Thần - Sở Phàm

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Bọn họ đến đón tôi đấy”.

Một câu nói ngắn ngủi của Sở Phàm lại hàng nghìn tầng sóng cuộn trào lên trong chớp mắt.

“Anh, anh nói cái gì?”, sắc mặt Trần Tử Dung trắng bệch trong chớp mắt, gương mặt cô ta toát ra vẻ bất ngờ và hoảng hốt.

Chân của đám người Trương Hùng cũng mềm nhũn, giống như những pho tượng điêu khắc đứng lộn xộn giữa làn gió mạnh…

Sở Phàm phớt lờ đám người Trần Tử Dung, bóng lưng anh thẳng tắp, bước đi chậm rãi nhưng lại rất vững vàng, họp mặt với đội ngũ hơn trăm nghìn người dài dằng dặc có mặt ở đây.

“Bộp!”

Giơ cao tay phải, thẳng lưng chào theo kiểu nhà binh một cách tự nhiên, khiến cho tiếng hoan hô vang dội khắp sân bay.

“Cung nghênh Quân thần của Long Hồn khải hoàn trở về!”

Lý Hải Đăng đi trước cất tiếng chào hỏi trước.

“Cung nghênh Quân thần của Long Hồn khải hoàn trở về!”

Rồi sau đó, một trăm nghìn người cùng cao giọng cất lời chào hỏi, bọn họ đều nhìn anh với ánh mắt cung kính.

Advertisement

Giọng nói vang dội như tiếng sét đánh, chấn động chín tầng mây, long trời lở đất.

Làn sóng âm thanh ngân vang, luẩn quẩn trong không khí…

Tất cả mọi người đều nhìn Sở Phàm với ánh mắt cuồng nhiệt, tôn kính một mình anh!

Dường như sự chấn động ấy đã làm thay đổi cả trời đất…

“Ầm ầm…”

Đầu óc bè bọn Trần Tử Dung sắp nổ tung, ai nấy cũng nổi da gà da vịt, cảm giác lạnh lẽo lan tràn khắp tứ chi và trăm xương giống như thể rơi xuống hầm băng.

Quân thần của Long Hồn?

Đó là vị chiến thần đã quét sạch trăm nghìn kỵ binh Tây Hạ, đánh bại Chiến thần lục quốc Khương Mặc Quan, mở rộng lãnh thổ của Đông Hoa ra ba trăm nghìn cây số?

Advertisement

Là vị Quân thần của Đông Hoa xoay chuyển cục thế hiểm nguy, vai đeo năm sao đây sao?

Đó là người anh hùng dân tộc được cả tỷ dân Đông Hoa tôn sùng, cực kỳ vinh vô hạn đó ư?

Không ngờ một người như nhân vật trong truyền thuyết lại là Sở Phàm ở trước mặt mình?

Làm, làm sao có thể!

Vào giây phút ấy, rốt cuộc Trần Tử Dung cũng đã hiểu được vì sao Sở Phàm lại mang theo hơn ba mươi hũ tro cốt lên máy bay, còn mua ghế ngồi cho bọn họ.

Tại sao Sở Phàm lại ngông cuồng như thế, đến Cửu Thiên Tế nổi danh lẫy lừng của Hiệp hội võ thuật cũng không xem ra gì?

Tại sao anh vẫn không đổi sắc khi bị bọn họ bao vây, vẫn thản nhiên như không…

Bởi vì anh là Quân thần của Long Hồn, một tay che cả bầu tời!

“Phịch…”

Những tay đánh đấm trong Hiệp hội võ thuật lần lượt quỳ xuống mặt đất, chúng sợ đến nỗi run lẩy bẩy, làm gì chịu nổi áp lực nặng nề đến mức này.

Sợ đến nỗi sắc mặt trắng bệch, hai chân mềm nhũn, tứ chi và trăm xương không ngừng run rẩy…

Sở Phàm ung dung khoát tay, tiếng reo hò lập tức im bặt, đội quân trăm nghìn người, thế mà chỉ còn nghe tiếng gió lao xao khi thổi qua những kẽ lá…

Khả năng kiểm soát, sức ảnh hưởng thật đáng sợ!

Trần Tử Dung sợ đến nỗi sắp sửa bật khóc đến nơi…

“Long thủ, bọn họ sỉ nhục quân hồn của liệt sĩ, sỉ nhục quân uy của Long thủ, phải xử lý như thế nào đây?”

Vào lúc này, một vị tướng quân mang quân hàm Thiếu tướng bước lên chào anh với lễ của nhà binh, anh ta đảo mắt nhìn đám người Trần Tử Dung, sát khí tỏa ra hừng hực.

Xoẹt…

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT