Lọc Truyện

Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (tác giả Diệp Phàm)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2056:

Thấy phát súng thứ hai cũng tránh được, hắn lui ra, lui về phía hồ, quay súng, chĩa vào một ông lão mặc đồ Đường có thân hình thẳng tắp.

Ông lão mặc bộ đồ nhà Đường ngồi trên một tảng đá, mặc kệ đám đông đang bối rối, tay cầm đàn nhị và kéo khúc [Ngư Châu Xướng Vẫn].

Giai điệu rất hay, du dương, thể hiện những thành tích thâm sâu của ông lão.

“Đừng qua đây, cút về đi”

Người áo xám hung hăng hét lên với Diệp Phi (Phàm): “Nếu không, ta giết chết lão già này”

Diệp Phi (Phàm) nhìn chằm chằm người áo xám quát lớn: “Ngươi dám giết người vô tội, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết”

“Thảo Trĩ Bát Lang ta giết người như rạ, giết một thứ cũ kỹ như trở bàn tay”

Người đàn ông áo xám khinh thường: “Cút ngay, nếu không ta sẽ giết hắn”

Đối mặt với khẩu súng đen thui, ông lão mặc đồ Đường không hề sợ hãi.

Cây đàn nhị trên tay ông không vội hoàn thành nốt cuối cùng, như thể ông không quan tâm đến sống chết.

Sau đó, ông nhìn về phía người đàn ông áo xám cười: “Ta không phải là thứ cũ kỹ, ta có tên”

Diệp Phi (Phàm) hơi ngạc nhiên vì sự bình tĩnh của ông †a, không ngờ ông ta lại ung dung không sợ như vậy. 

“Thứ cũ kỹ, câm miệng”

Thảo Trĩ Bát Lang thấp giọng nói: “Ông có tên, nói ra để khắc cốt ghi tâm à?”

“Ta đề nghị, hay là người nên nghe thử tên của ông ta” Đúng lúc này, một người phụ nữ cường tráng ung dung đi tới, nhàn nhạt nhìn Thảo Trĩ Bát Lang: “Như vậy ngươi có thể chết nhắm mắt rồi”

“Hổ Nựu”

Diệp Phi (Phàm) sửng sốt, kinh ngạc nhận ra người phụ nữ đó chính là Sở Thanh.

“Có gì hay ho về cái tên già không chết?”

Thảo Trĩ Bát Lang chế nhạo: “Được rồi, cho ngươi đăng ký xem có thể hù dọa Ông nội  “Hổ Nựu thản nhiên nói:“Ông ta là Sở Soái, Sở của Sở Môn, Soái của Thiếu Soái “Sửu Soái, ta còn soái soái.” Thảo Trĩ Bát Lang không ngờ lại bị cà lâm.

Đột nhiên, sự coi thường và khinh bỉ của hắn ngưng lại. Sở Soái?

Toàn thân Thảo Trĩ Bát Lang lạnh toát.

Sở Soái?

Diệp Phi (Phàm) bất ngờ, có lẽ nửa năm trước anh ta đã không biết gì về cái tên này.

Nhưng liên đề cập đến giang hồ, anh ta bây giờ đã biết nhân vật này dần trở thành huyền thoại, anh ta nắm lấy một trong ba nền tảng, người chủ quản Sở môn.

Còn quát tháo Thảo Trĩ Bát Lang của giang hồ, đối với Sở Soái càng năm rõ trong lòng bàn tay.

Vị vua chân chính của thế giới ngâm Thần Châu, ông ta biết thiên văn và địa lý, thông thạo cầm, kỳ, thi, họa, tài nghệ bất phàm.

Một lời nói của anh ta có thể làm rung chuyển cả thế giới hắc ám, và một lời nói của anh ta có thể khiến vô số người đầu lăn xuống đất.

Nghĩ răng mình đã bắt cóc một nhân vật như vậy, Thảo Trĩ Bát Lang không biết là vinh hạnh hay là xui xẻo, chỉ cảm thấy toàn thân cứng đờ không thể động đậy.

“Anh là người mà những năm nay hiếm có người nào cầm súng bắn vào tôi, mười năm, hai mươi năm, hoặc là ba mươi năm, không nhớ rõ nữa ..” Ông già mặc đồ Đường nhìn Thảo Trĩ Bát Lang cười nói: “Xem ra tôi và anh thật là có duyên”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT