Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Thứ hai.

Trần Thanh vẫn như mọi ngày, đưa Nam Cung Yến tới công ty an toàn.

Sau khi đưa cô tới công ty, Trần Thanh đi về phía bộ phận quan hệ xã hội.

Khi vừa tới nơi, người đẹp ở bộ phận quan hệ xã hội đều rất nhiệt tình chào hỏi Trần Thanh.

Hơn nữa, không ít người còn chuẩn bị bữa sáng phong phú đem cho anh.

Sau khi bọn họ phát hiện Trần Thanh không chỉ là phải một bảo vệ quèn, bọn họ đều trở nên nhiệt tình vô cùng.

Trần Thanh nhìn một lượt, anh phát hiện Hồ Tiểu Nhạc không có ở đây, Hứa Mỹ Tình hình như cũng chưa tới.

Nghĩ tới Hứa Mỹ Tình, trong lòng Trần Thanh chẳng thể bình thản được.

Hai hôm nay, Hứa Mỹ Tình chia sẻ rất nhiều ảnh đẹp ở trên Wechat, không ít lần khiến anh đứng ngồi không yên, suýt chút nữa không kiềm chế được mà chạy tới kiếm Hứa Mỹ Tình gây lộn.

"Trần Thanh, ăn bữa sáng yêu thương của tôi đi".

"Cái này của tôi tốt hơn, là tôi tự tay làm đó".

"Ăn của tôi trước đi".

Những người đẹp ở đây đều sợ bản thân bị tụt hậu, nên bọn họ đều tích cực vô cùng.

"Cứ để hết xuống, để hết xuống. Tôi sẽ ăn hết".

Trần Thanh nở một nụ cười cam chịu.

Đồng nghiệp nhiệt tình như vậy, Trần Thanh cảm thấy không nên từ chối.

"Khụ! Không cần làm việc hay sao?"

Đúng lúc này, trong văn phòng vang lên một giọng nói không mấy thân thiện.

Mọi người đồng loạt nhìn qua, hóa ra là giọng của Trình Minh Viễn.

Đến tận hôm nay, mặt Trình Minh Viễn vẫn còn hơi sưng.

Mọi người nhìn thấy Trình Minh Viễn liền lập tức quay trở lại chỗ ngồi của mình.

Còn lúc này, Trình Minh Viễn tiến về phía Trần Thanh.

Trần Thanh vốn nghĩ Trình Minh Viễn lại tiếp tục tới gây rắc rối với mình, nên anh đã chuẩn bị trước rồi.

Chỉ là khi Trình Minh Viễn tới gần, anh ta nở một mụ cười tươi rói rồi nói: "Anh Thanh, chưa ăn sáng đúng không? Tôi mua cho anh cháo cá nổi tiếng nhất ở Nam Hải nè, anh tranh thủ ăn lúc còn nóng nhé".

Trình Minh Viễn vừa cười vừa đưa chiếc bình giữ nhiệt anh ta đang cầm cho Trần Thanh.

"Trưởng phòng Trình, vậy thì ngại quá đi?"

Trần Thanh cười đáp.

"Anh Thanh, đừng ngại gì hết. Hơn nữa, từ nay về sau ở bộ phận quan hệ xã hội này, chúng ta là anh em rồi. Tôi cũng chưa phải trưởng phòng gì hết. Anh Thanh, nếu anh không ngại thì sau này gọi tôi là Tiểu Trình cũng được", Trình Minh Viễn tươi cười. 

Những người trong bộ phận quan hệ xã hội thấy vậy cũng thầm mỉm cười trong lòng.

Ngày xưa thì không thèm ngó ngàng, giờ mới phát hiện ra là không với tới được nhỉ.

Đương nhiên đối với Trình Minh Viễn, dù cho anh ta không muốn qua lại với Trần Thanh, thì anh ta cũng không thể đối đầu được. Sau khi trải qua chuyện đó, Trình Minh Viễn không còn dám đắc tội với Trần Thanh nữa.

"Vậy thì cảm ơn anh trước nhé".

Trần Thanh nhận lấy bữa sáng.

"Không cần cảm ơn, không cần cảm ơn".

Trình Minh Viễn thấy Trần Thanh nhận bữa sáng của mình, trong lòng vui mừng vô cùng.

Anh ta còn sợ Trần Thanh sẽ từ chối chứ.

Nhưng mà đối với Trần Thanh, anh chẳng thèm nghĩ mọi chuyện phức tạp vậy đâu, trước giờ quy tắc của anh là, người ta không động tới anh thì anh cũng sẽ không động tới họ. Nhưng một khi người ta đã động chạm tới anh rồi, thì người đó gặp rắc rối lớn rồi đó.

"Anh Thanh, anh ăn từ từ nhé. Tôi đi làm việc trước đây".

Trình Minh Viễn tươi cười nói.

"Ừ!"

Trần Thanh gật đầu.

Trình Minh Viễn thấy vậy mới vui vẻ rời đi.

Trình Minh Viễn mới đi không bao lâu thì Hứa Mỹ Tình cũng từ từ tiến vào.

"Chị Mỹ Tình.."

Trần Thanh thấy cô liền gọi lớn.

Hứa Mỹ Tình nhìn Trần Thanh đầy thắc mắc.

"Tôi có rất nhiều đồ ăn sáng. Chị ăn chưa? Có muốn cùng ăn không?"

Trần Thanh nhìn Hứa Mỹ Tình cười nói.

Hứa Mỹ Tình nhìn anh một cái rồi nhắc nhở: "Đang giờ làm việc, ăn sáng cái gì chứ. Chuyên tâm làm việc đi, không là tôi sẽ trừ lương cậu đó".

"Ồ".

Trần Thanh đáp.

Lúc này, Hứa Mỹ Tình cũng không để mắt tới Trần Thanh nữa, cô đi về phía bàn làm việc của mình.

Trần Thanh thấy biểu cảm đó của Hứa Mỹ Tình, trong lòng anh lại có chút đắc ý, anh đã nhìn ra, Hứa Mỹ Tình là một người bên ngoài lạnh lùng, nhưng bên trong lại nhiệt tình. Hai người trong Wechat còn tán dóc rất nhiều về những chủ đề không phù hợp với trẻ em đó.

Vậy mà giờ ở công ty, cô lại vờ như hai người không thân thiết.

Trần Thanh trong lòng đắc ý, cũng thú vị đó.

Anh thích những người phụ nữ thế này, vẻ ngoài nghiêm túc đứng đắn nhưng bên trong lại nhiệt tình, quyến rũ.

Ting! Ting!

Trân Thanh vừa ngồi một lúc thì Wechat liền reo lên, mười mấy tin nhắn được gửi tới.

Trần Thanh nhìn lướt qua, tất cả đều là Hứa Mỹ Tình gửi.

Nhanh như vậy đã không kìm được mà muốn kiếm anh nói chuyện rồi ư?

Trần Thanh mỉm cười mở Wechat lên.

Trong Wechat, Hứa Mỹ Tình kêu Trần Thanh lập tức qua chỗ cô.

Hơn nữa gửi rất gấp gáp.

Cuối cùng, Hứa Mỹ Tình còn nhắc nhở, khi đi qua tìm cô cần kín đáo một chút.

Trần Thanh trả lời lại một câu, rồi anh cất điện thoại và từ từ đi về phía chỗ ngồi của Hứa Mỹ Tình.

Chỗ ngồi của Hứa Mỹ Tình nằm ở khu trong cùng, cũng có thể coi như một phòng làm việc nhỏ độc lập.

"Chị Mỹ Tình, chị tìm tôi có việc gì à?"

Trần Thanh bước tới gần rồi cười nói.

Hứa Mỹ Tình kéo Trần Thanh vào trong, sau đó chỉ vào những nội dung trên màn hình máy tính của mình, có chút mắc cỡ và nói: "Sửa máy tính giúp tôi, hình như máy tính của tôi nhiễm virus rồi".

Trần Thanh nhìn màn hình của Hứa Mỹ Tình, bên trong toàn là những nội dung không dành cho trẻ em, hơn nữa còn không ngừng nhảy lên màn hình destop.

Chắc chắn là nhiễm virus rồi.

Chẳng trách Hứa Mỹ Tình lại gọi anh tới gấp gáp như vậy.

"Sao không tìm bộ phận IT của công ty tới sửa?"

Trần Thanh bước tới trước máy tính và nói.

Hứa Mỹ Tình đỏ mặt, cô bước tới gần Trần Thanh và nói: "Trong máy tính của tôi có rất nhiều ảnh riêng tư".

"Mấy ảnh đó à?"

Trần Thanh cười nói: "Vậy cũng không có sao. Đằng nào cũng không nhìn ra đó là chị".

Hứa Mỹ Tình vươn tay véo Trần Thanh một cái rồi nói: "Còn riêng tư hơn mấy bức ảnh đó nữa. Cậu có sửa được không đồ xấu tính? Không sửa được là tôi chỉ còn cách đổ nước để phá máy tính thôi đó".

Trần Thanh thấy Hứa Mỹ Tình căng thẳng như vậy, hơn nữa còn đòi phá máy tính, anh liền hiểu ra trong này có không ít đồ tốt rồi.

"Sửa được", Trần Thanh cười nói: "Nhưng tôi có một điều kiện".

"Điều kiện gì?"

Hứa Mỹ Tình hừ nhẹ: "Cậu còn dám ra điều kiện với tôi à? Mặt dày quá rồi phải không".

Hứa Mỹ Tình cảm thấy trước người đàn ông này, cô chẳng thể nào giữ được vẻ bình thản mọi ngày.

"Điều kiện của tôi là, tôi muốn xem mấy bức ảnh trong này", Trần Thanh cười một cách nham hiểm.

"Đồ tồi! Muốn chết hả! Không được!"

Hứa Mỹ Tình khắp mặt đỏ bừng.

"Vậy tôi không sửa nữa".

Hứa Mỹ Tình thấy vậy liền giữ Trần Thanh lại, cắn môi đáp: "Có thể cho cậu xem, nhưng cậu không được để lộ ra ngoài".

"Đương nhiên, đồ tốt như vậy làm sao tôi nỡ cho người ngoài xem chứ".

"Vậy cậu sửa nhanh đi!"

Hứa Mỹ Tình giục.

"Được rồi".

Trần Thanh ngay lập tức nhanh nhẹ hẳn.

Hứa Mỹ Tình nhìn Trần Thanh, mặt cô bắt đầu nóng lên.

Cô chẳng thể ngờ mình lại đồng ý điều kiện đó. Hơn nữa cô còn có chút kì vọng, người đó nhìn thấy những bức hình kia sẽ khen ngợi vẻ đẹp của cô như thế nào.

Vì dù gì chỉ với những bức ảnh lúc trước, người đó đã khen ngợi không ngớt rồi.

"Sửa xong rồi".

Khi Hứa Mỹ Tình vẫn đang mải suy nghĩ, Trần Thanh đã đứng dậy rồi đáp.

"Sửa xong rồi?"

Trong ánh mắt Hứa Mỹ Tình lộ đầy vẻ kinh ngạc, không dám tin.

"Chị xem thử đi", Trần Thanh nói.

Hứa Mỹ Tình bắt đầu thao tác với máy tính, cô phát hiện dường như nó còn thao tác mượt mà hơn lúc trước nữa.

"Trần Thanh, cậu sửa máy tính cũng lợi hại vậy sao?"

Hứa Mỹ Tình không kìm được mà khen ngợi.

"Đương nhiên. Hơn nữa tôi còn cài cho chị một phần mềm chống virus. Sau này máy tính của chị chắc chắn sẽ không bị nhiễm virus nữa đâu".

Trần Thanh cười nói.

Phầm mềm chống virus của Trần Thanh phải nói là phần mềm tốt nhất trên thế giới, người bình thường không có cách nào phá được. Lúc nãy Trần Thanh đã tiện tay cài đặt cho Hứa Mỹ Tình rồi.

"Thật không?"

"Đương nhiên là thật rồi. Chị Mỹ Tình, vậy mấy bức ảnh mà tôi muốn xem đâu?"

Trần Thanh lại tiếp tục cười nói.

"Đồ xấu tính! Cậu cứ về trước đi. Chút nữa tôi sẽ gửi cho cậu".

Hứa Mỹ Tình lườm Trần Thanh một cái.

"Được thôi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT