Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Cậu thanh niên à, cậu thực sự rất lợi hại, có thể nói cho tôi biết cậu rốt cuộc là ai không?”, Trần Dũng vẻ mặt chán nản ngồi dưới đất, ngẩng đầu nhìn Trần Thanh hỏi.

“Tôi? Ha ha, tôi có thể nói cho ông biết”, Trần Thanh cười đáp: “Tôi là chồng của Nam Cung Yến”.

Nghe được lời này, mọi người trong phòng họp đều nhìn Trần Thanh với ánh mắt ngẩn ngơ, dẫu sao thì theo họ, điều kiện mọi mặt của anh cũng không xứng với Nam Cung Yến, làm sao có thể là chồng của cô được đây.

Hơn nữa, họ chưa từng nghe qua tin tức Nam Cung Yến đã kết hôn, suy cho cùng đây cũng không phải là chuyện nhỏ, với tính cách Nam Cung Minh Đức, hôn sự của con gái không thể diễn ra trong lặng lẽ.

“Ha ha, tuổi trẻ thật tốt, nếu tôi cũng trẻ hơn hai mươi tuổi, tôi cũng nguyện ý phấn đấu vì người phụ nữ yêu quý của mình."

“Được rồi, tôi đi đây, hy vọng công ty có thể qua được ải này”, Trần Dũng thở dài, không còn vùng vẫy nữa, lập tức đứng dậy đi về phía phòng họp khác.

“Chủ tịch, chuyện sau đó giao luôn cho chúng tôi là được”, Trần Thanh nói với Nam Cung Yến câu này, sau đó liền đứng dậy.

“Ừm”, nhìn bóng lưng rời đi của Trần Thanh, ánh mắt Nam Cung Yến ẩn hiện một tia sùng bái.

Dường như bất cứ việc gì đến tay người đàn ông này đều trở nên vô cùng đơn giản.

Trần Thanh đương nhiên không rời đi ngay, chủ yếu là anh không hiểu về chuyện kinh doanh, đương nhiên muốn giải quyết chuyện của nhà họ Ngụy.

Nhà họ Ngụy là vì anh mà tới, bản thân anh trốn tránh cũng không được.

Trần Thanh trực tiếp gọi điện cho Tô Hồng Mị.

“Người đàn ông nhỏ của chị, cậu cần chị làm gì?”, sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng nói mệt mỏi của Tô Hồng Mị vang lên.

“Chị Mị, chị vất vả rồi”, nghe được lời này của Tô Hồng Mị, Trần Thanh lập tức có chút áy náy, dù sao thật sự quá vất vả đối với một người phụ nữ khi làm loại chuyện này.

“Nếu đã biết chị vất vả, vậy đồ tồi cậu cũng không biết đường tới bầu bạn với chị. Được rồi, có chuyện gì nhanh nói đi, ở chỗ chị còn một đống chuyện đây”, giọng Tô Hồng Mị mang theo phần biếng nhác nói.

“Chị Mị, đợi qua khoảng thời gian bận rộn này, tôi sẽ qua đó với chị”, Trần Thanh hổ thẹn đáp, sau đó liền hỏi: “Chị Mị, chị giúp tôi điều tra xem nơi dừng chân hiện giờ của người nhà họ Ngụy là ở đâu”.

“Được rồi, lát nữa tôi sẽ gửi tin nhắn đến điện thoại của cậu”, dứt lời Tô Hồng Mị liền cúp máy.

Chẳng bao lâu, điện thoại của anh đã nhận được tin tức mà Tô Hồng Mị gửi tới.

“Khách sạn Long Hải, mười người, có chút thú vị”, khi đọc được tin nhắn khuôn mặt anh lập tức vẽ ra một nụ cười lạnh.

Bởi trong số mười người này lại có hai trưởng lão của nhà họ Ngụy, mặc dù không biết khả năng họ thế nào nhưng thực lực của một gia tộc sắp trở thành thế gia võ đạo chắc chắn không đơn giản.

Tuy nhiên vì một lần vất vả suốt đời nhàn nhã, Trần Thanh đương nhiên lập tức đi tới khách sạn Long Hải.

Khi anh bắt taxi tới khách sạn thì lại nhận được một tin nhắn.

“Hai võ giả bán bộ tiên thiên, còn lại đều là hậu thiên đại thành, thực lực quả nhiên rất mạnh mẽ”, thông tin lần này càng rõ ràng hơn.

“Cẩu Tử, cảm ơn cậu”, Trần Thanh sau đó gọi điện.

“Lão đại, chúng em không muốn giải tán mà quyết định tới tìm anh rồi”, giọng nói của Cẩu Tử vang lên, Trần Thanh còn chưa kịp lên tiếng thì đầu bên kia điện thoại đã cúp máy.

Nghe được lời nói ở đầu dây bên kia, Trần Thanh bỗng nhiên có chút không biết phải làm sao, anh biết, nhóm côn đồ này chắc chắn sẽ không chịu để yên, không nghĩ tới họ lại thuận cọc mà leo lên như vậy.

Không sai, chuyện ngày hôm nay, anh đã gửi tin nhắn cho cậu ta, Hắc Kiện của Huyết Lang vốn là một hacker, theo như cậu ta nói thì không có tài liệu nào mà cậu ta không tra ra được, trừ phi dữ liệu đó không được ghi lại trên máy tính.

Nhưng không ngờ nhóm nhóc con họ lại lợi dụng chuyện này trực tiếp hành động trước, báo cáo sau với anh.

Trần Thanh hiểu họ, mấy người đó nếu đã hạ quyết tâm tới tìm anh, vậy chắc chắn là sẽ tới.

Sau đó anh nhớ tới chuyện ở hồ Lộc Minh liền gọi điện thoại cho Giang Tử Phong, giao lại chuyện ở đó cho cậu ta.

Trần Thanh không do dự nữa, anh đi thẳng vào khách sạn Long Hải.

Trang phục mặc lần này là do Nam Cung Yến chọn cho anh, với mắt nhìn của cô, tất nhiên không thể chọn đồ kém thẩm mỹ được.

Bởi vậy, khi anh bước vào khách sạn không có người nào tới kiếm chuyện.

Anh đến tầng chín rất thuận lợi, tin nhắn Hắc Kiện gửi cho anh rất rõ ràng, có cả số phòng.

“Cốc cốc...”

Anh mở ra thấu thị, vừa hay thấy được bên trong một trong những căn phòng có bốn người, tất cả đều là hậu thiên đại thành.

Anh lập tức gõ cửa, đồng thời dùng ngón tay chặn lại mắt thần trên cánh cửa, tỷ mỉ quan sát phản ứng của bốn người họ.

Trần Thanh vốn đã chuẩn bị tốt cho công tác cưỡng chế phá cửa, kết quả bốn người này căn bản không có chút phòng bị nào đã trực tiếp mở cửa.

"Có chuyện gì?", một người đàn ông tầm bốn mươi tuổi mở cửa, thò đầu ra ngoài nghi hoặc nhìn Trần Thanh.

"Không có gì", Trần Thanh vươn tay gõ nhẹ một cái, trực tiếp ấn lên huyệt vị trên cơ thể đối phương.

Người đàn ông đó trừng mắt, ông ta không ngờ rằng với thực lực của bản thân lại bị người khác đánh lén, đây chính là suy nghĩ cuối cùng của ông ta trước khi mất đi ý thức.

Trần Thanh cẩn thận chú ý tới nhất cử nhất động của ba người còn lại, thấy họ không có động tĩnh gì, anh liền đặt người kia vào trong, đóng cửa lại rồi bước vào.

"Là ai?", bên trong truyền đến một giọng nói thiếu kiên nhẫn, người này đang nghịch điện thoại di động.

Còn có hai người, một người trong phòng tắm còn một người đang ngủ trong phòng.

Cơ thể Trần Thanh xẹt tới phía trước người đang chơi điện thoại, dùng tay bổ mạnh vào phần cổ của người này.

Người này ngay cả phản ứng lại cũng không có liền gục xuống.

Trần Thanh cũng dùng cách tương tự giải quyết hai người kia.

Với thực lực của mình, cho dù đối phương có thực lực tương đương anh cũng vẫn có biện pháp giải quyết.

Sau khi xử lý bốn người, anh lại sang loại bỏ những người trong một phòng khác, cuối cùng chỉ còn lại hai trưởng lão bán bộ tiên thiên.

Muốn không một tiếng động giải quyết hai người này rõ ràng là không có khả năng, anh cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp đạp cửa đi vào.

"Ai?", thông quá thấu thị, anh thấy hai trưởng lão bán bộ thiên tiên trong nháy mắt bật dậy khỏi sofa, công tác phòng vệ rất tốt.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT