Chương 639: M̉o kim cương
"Bái kiến đ̣ai nhân linh vu tôn kinh",
đúng lúc này, tù trửơng c̉uaḅô ḷac
Somtar ḷai đ̣ôt nhiên quỳ xuống, cao gịong xưng hô với Trần Thanh.
Người xung quanh vừa nhin thây
ṿây cũng ḷâp tức quỳ ḷay theo, đồng thời cao gịong hô lên.
Người tù trửơng này vô cùng thông minh, ông ta nḥân ra, linh vu mới này có thự c lự c còn kinh kh̉ung hơn
linh vu Somtar vừa nay, nêu
có th̉ê
giữ linh vu này ̉ơ ḷai bộ ḷac c̉ua bọ n
ḥo, ṿây ḅô ḷac c̉ua ḅon họ có thể
nḥân đựơc nhiều ḷơi ich hơn nữa,
cung có th̉ê giành đựơc uy tin lớn
hơn nữa trong cac
ḅô
ḷac xung
quanh, cho nên ông ta mới không do dự chút nào quỳ ṛap xuống đất,
thừa nḥân thân pḥân linhvu c̉ua Trần Thanh.
Anh nhât thời bối rối, tinh huống gi
thế này? Ch̉ăng qua minh ch̉ i
đanh
ḅai linh vu này thôi, thế mà những
người này ḷai có th̉ê quỳ xuống trước ṃăt anh.
Người phiên ḍ ich vừa nghe thây vâỵ
thì ng̉ân ra, sau đó bước nhanh về
phia
trước, m̉ơ
miệ ng phiên ḍ ich ḷai
cho Trần Thanh ṃôt lựơt.
"Không đựơc, anh nói với ḅon ḥo,
tôi không th̉ê làm linh vu c̉ua ḅon
ḥo đựơc, tôi còn có việ c nữa", Trần
Thanh nghe thây lời nói c̉ua người
phiên ḍ ich xong, tṛơn tròn mắt, anh
hoàn toàn không muốn ̉ơ ḷai nơi cằn
côi này, dù sao, anh đang sống ̉ơ
Hoa Ḥa
rât
yên
̉ôn, cḥay đên
đây
cḥ iu ṭôi làm cai gi.
"Anh Trần, e rằng không đựơc đâu,
nêu không có ai có th̉ê đanh ḅai
anh, tr̉ơ
thành linh vu mới, ch̉ i
ṣơ
anh sẽ không có cach nào rời đi đựơc", người phiên ḍ ich nghe thâý
Trần Thanh nói ṿây thì m̉ơ
to hai
mắt không th̉ê tin nổ i nhin
anh.
Ph̉ai biêt rằng ḅô
ḷac Somtar này
chinh là ḅô ḷac lớn nổ i tiêng gần xa,
trong mắt anh ta, tr̉ơ thành linh vu
của ḅô ḷac Somtar chăć chăń là mộ t
chuyệ n cự c kỳ trâu bò, nhưng ma
điều khiên anh ta không ngờ đượ c
chinh là, Trần Thanh này thế mà ḷai từ chối.
"Oh fuck, phiền toai như ṿây sao?",
Trần Thanh nghe thây thế ḷâp tức
tṛơn tròn mắt, chuyệ n này thự c sư
quá phiền toai, nêu biêt trước thê
này đã dân mây người Nam Cung
Yên xông ra ngoài từ lâu rồi.
"Ṿây tôi có th̉ê
len
lút trốn đi đựơc
không?", Trần Thanh khe khẽ h̉oi người phiên ḍ ich.
"Đựơc thi ̀ cung đươc,̣ nhưng mà,
nêu anh thâṭ sự rời đi, người c̉ua bộ
ḷac này sẽ cho rằng thần linh đã tư
b̉o bọ n họ , đên luć đó e rằng ḷai có
ṃôt họat đ̣ông hiên tế với quy mô
lớn nữa, hơn nữa còn dùng người
sống đ̉ê hiên tê, đên luć đó it nhât
ph̉ai có đên hơn trăm người chêt",
người phiên ḍ ich nghe thây anh nói
ṿây, sắc ṃăt liền thay đ̉ôi,ngay sau đó khuyên can Trần Thanh.
"Ồ ? Còn có chuyệ n như ṿây nữa
sao?", Trần Thanh c̉am thây đau
đầu, nêu anh thâṭ ṣư cứ đi th̉ăng
như ṿây, đên luć đó hiên tế mà chêt
người, e rằng cung sẽ coi là lôi c̉ua
anh, ch̉ i sợ c̉a đời này anh cung
không th̉ê yên tâm đựơc.
Nêu biêt trước như ṿây cung không
cần ph̉ai làm thế này, giờ hay rồi,
tr̉ơ thành linh vu c̉ua người ta, bây
giờ mà muốn đi, e rằng ch̉ i có mộ t
cach duy nhât, tim cho ḅon ḥo.
ṃôt linh vu mới
Lúc này mây người Nam Cung Yên
cung đã đi tới, rõ ràng ḅon ḥo cung
ḅ i ṣư thay đổ i bât ngờ này làm cho
bôi rối, hơn nữa boṇ họ cung nghe
thây lời noí c̉ua người phiên ḍ ich
này, điều này khiên Nam Cung Yênrất lo lắng.
"Ṿây ph̉ai làm sao bây giờ? Mau nghi ̃ cach đi", lúc này, Nam Cung
Yên luống cuống, năḿ lấy tay Trần
Thanh, gâp
gap
nói.
"Đều ṭai tôi, nêu
không ph̉ai ṭai tôi,
ṃoi người cung sẽ không rơi vào
hoàn c̉anh này", lúc này Iris cung
không kiêu ng̣ao ḷanh lùng nữa, biêt rõ chuyệ n này nghiêm tṛong đêń
mức đ̣ô nào, ṃăt cô ây ḷô ra vẻ hổ
thẹ n nói.
"Đừng ṿôi, trước tiên chúng ta binh
tinh ḷai đa, đ̣ơi ngày mai anh ḷai
nghi ̃ cach", Trần Thanh biêt, lúc này
anh nhât đ̣ inh không thể luống
cuống đựơc.
"Anh Trần, ḅon ḥo
vân
còn quỳ kia",
người phiên ḍ ich ch̉ i sang những
người c̉ua ḅô ḷac Somtar vân đang
quy ̉ơ kia, mở miệ ng nói với Trần
Thanh.
"B̉ao ḅon ḥo
đứng ḍây c̉a
đi", anh
hơi đau đầu, ḷâp tức vây
vây
tay.
Sau đó anh ta phiên ḍ ich ḷai những lời Trần Thanh vừa nói, chuyệ n tiêṕ
theo rât đơn gỉan, anh đựơc tôn
sùng là lanh tụ cao nhât, mà Iris
đương nhiên cung đựơc th̉a ra,
không những ṿây, còn sắp xêp
cho
ḅon ḥo mộ t nơi ̉ơ rât xa hoa.
Đây là ṃôt ngôi nhà ṃôt tầng đựơc
xây rât cao, trang tri ́ có c̉am giac
rât hiệ n đ̣ai, điều này khiên Trần
Thanh hơi kinh ng̣ac, ḅô ḷac nguyên
th̉uy như ṿây ḷai có th̉ê có thiêt kê
như thế này, tḥât sự là rât khó khăn.
Nói là xa hoa, tḥât ra cung ch̉ i la
tương đôi
thôi, so sanh với ḅô
ḷac
Somtar này mà nói, rõ ràng là rât
xa hoa, dù sao, phần lớn ḅô ḷac
Somtar vân còn sông trong những
nơi như lều c̉o họăc hốc cây vân
vân, mà chỗ Trần Thanh ḷai là nơi ̉ơ
c̉ua linh vu cac đời, đương nhiên
cung đã là nơi sang tṛong nhât rồi.
Vốn di ̃mây người Trần Thanh còn
đ̣ inh ngh̉ i ngơi, nhưng ḷai ḅ itu
trửơng đ̣ôt nhiên đên
thăm giữ ḷai.
"Đ̣ai nhân linh vu tôn kinh, anh vânkh̉oe chứ, tôi là Lacey, tù trửơng
c̉ua ḅô ḷac Somtar", điều khiên Trần
Thanh không ngờ đựơc là, Lacey
này nói tiêng Hoa Hạ rât trôi ch̉ay.
"Ông…có ph̉ai cac
ông đều từng đi
du ḥoc ̉ơ
Hoa Ḥa
không? Nêu
không
ṭai sao ai nây ḷai noí tiêng Hoa Hạ
trôi ch̉ay như ṿây?", Trần Thanh v̉e
ṃăt kinh ng̣ac nhin Lacey h̉oi.
"Tḥât không dam
giâu
giêm, tôi
luôn khao khát hướng tới văn hóa
Hoa Ḥa, đang tiêc thân là tù trửơng,
ḷai không có cach nào phân thân ra
đựơc. Còn tiêng Hoa Hạ c̉ua tôi,
tḥât ra, chúng tôi đã có mây đời đaị
nhân linh vu đều là người Hoa Hạ,
ḅon ḥo từng ḍay tiêng Hoa và lê
nghi Hoa Ḥa cho chunǵ tôi, thiên
phú về ngôn ngữ c̉ua tôi có hơi kha hơn ṃôt chút, cho nên mới nói trôi ch̉ay như ṿây".
Nghe thây
lời nói c̉ua Trần Thanh,
Lacey ḷâp tức hơi kiêu ng̣ao nói.
"Ồ ? Ḷai cóđên
mây
đời linh vu đều
là người Hoa Hạ sao, ṿây ḅon ḥo
đâu rồi?", Trần Thanh qủa thâṭ
không ngờ đựơc, dù sao chỗ này
tḥât sự cach Hoa Ḥa quá xa, làm
sao có th̉ê không có việ c gi ̀ mà chaỵ
đên đây làm linh vu đựơc.
"Cai này…đều đã chêt
hêt rồi",
Lacey vừa nghe thây
ṿây, nhât
thời
cung hơi lúng túng, nói đên đây,
ông ta không đ̣ơi Trần Thanh tức gịân, ṿôi vàng nói tiêp: "Có hai
người là ḅ i
linh vu khac
thach đâu
mà chêt, còn hai người khac chêt
trong lúc đanh cựơc với những ḅô
ḷac khac rồi".
"Ừ , nói đi, đên
tim
tôi có chuyệ n
gi?
", anh cun
g không quá mức so
đo những chuyệ n này, dù sao,
người ta cung chêt hêt rồi, còn dây
dưa thêm nữa cung có tacđâu?
dụ ng gi
Lacey vừa đên, Trần Thanh đã biêt,
nhât đ̣ inh là có chuyệ n gi ̀ đó, anh
biêt, linh vu này tuyệ t đối không
ph̉ai người ch̉ i hương̉ thụ mà không
làm việ c, bây giờ vừa mới lên làm
linh vu, Lacey này đã cḥay đênchắc chắn là có chuyệ n rồi.
đây,
"Là thế này, ̉ơ khu vự c tây băć c̉ua
ḅô ḷac Somtar chunǵ tôi có mộ t mỏ
kim cương, vốn di ̃ vân luôn ̉ôn thỏ a,
nhưng mà ngay ṃôt tuần trước, ḅô
ḷac Uku ̉ơ
sat
vach ep
bụôc chiêm
đọat m̉o kim cương c̉ua chunǵ tôi,
nêu muốn giành ḷai m̉o kim cương
kia ṃôt lần nữa, cung ch̉ i có thể để
linh vu hai bên so tài, ai thắng có
th̉ê giành đựơc quyền sở hữu m̉o
kim cương", vốn di ̃Lacey còn muốn
khach sao với Trần Thanh mây câu,
nhưng thây anh h̉oi th̉ăng như ṿây, ông ta cuñ g không còn cach nào,
ch̉ i có thể bât đăć di ̃ nói ra.
Lacey cung ḅ i ep buộ c đên hêt
cach, bằng không, cung không th̉ê
đ̉ê linh vu mơí nhâṃ chức đên tham
gia tṛân so tài như ṿây, dù sao, nêu
thua, sẽ mât c̉a mỏ kim cương,
nghe nói, m̉o kim cương này còn la
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!