Lọc Truyện

Chiến Thần Lưu Manh - Trần Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 685: Chú Sandy

Thời gian tiếp theo, mọi người chỉ

im lặng chờ đợi, mà lúc này, đám

người trẻ tuổi cũng không nói thêm

gì nữa, một đám người ôm tâm

trạng không yên cùng chờ đợi, hiện

tại, bọn họ cảm thấy tình hình có

chút không thích hợp.

“Ai dám đụng đến người của gia tộc

Kemite chúng ta? Không muốn sống

nữa phải không?”, chưa đến mười

phút, một âm thanh phẫn nộ truyền

đến, chỉ thấy một ông lão ướcchừng năm mười tuổi từ bên ngoài

bước nhanh vào.

“Chú Sandy, cuối cùng chú cũng tới

rồi”, nhìn thấy người vừa đến,

Seuss lập tức mừng như điên,

nhanh chóng bước đến chào đón.

“Cậu Seuss, cậu có sao không?”,

người tên Sandy nhìn kỹ Seuss,

kiểm tra một lượt xong thấy anh ta

không bị thương chỗ nào, hắn ta

mới nhẹ nhõm thở ra một hơi.

“May mà cậu không sao, lúc nãy gia

chủ gọi điện thoại bảo tôi đến đây,

sợ cậu bị người ta bắt nạt, hừ,

không ngờ ở Vụ Đô lại có người

dám ra tay với gia tộc Kemite chúng

ta, thật sự là không biết sống chếtlà gì mà”, Sandy hừ lạnh, rõ ràng là

rất bất mãn với người dám khiêu

khích nhà bọn họ.

“Hừ, Sandy, ông nói ai không muốn

sống nữa?”, ngay tại thời điểm ông

lão này xông vào, nói xằng nói bậy

một hồi, đột nhiên, một tiếng hừ

lạnh vang lên.

“Người tôi nói chính là…”, Sandy

nghe xong những lời này liền mở

miệng phản bác, đồng thời quay

đầu lại, ngay khi đang muốn nhìn

xem người nói chuyện là ai thì sắc

mặt hắn ta bỗng nhiên thay đổi,

những lời chuẩn bị nói lập tức nuốt

ngược vào trong.“Nói đi, tiếp tục nói, người của gia

tộc Kemite thì không thể trêu chọc

sao? Trêu chọc chính là tìm đường

chết, đến đây, tiếp tục nói đi”, sắc

mặt Misorde trở nên u ám, hừ lạnh

nói với Sandy.

“Chú Sandy, đó chính là lão già kia,

ông ta nói nếu trong mười phút

người của chúng ta không đến thì

cứ cách mười phút ông ta sẽ giết

một người, chú nói xem, có phải là

ông ta điên rồi không? Ở Vụ Đô mà

dám kiêu ngạo như vậy, ông ta

không thèm để các gia tộc lớn ở

đây vào trong mắt hay sao?”, lúc

này, Seuss đứng thẳng sống lưng,

dù sao, người của gia tộc bọn họcũng đã đến, anh ta thật muốn nhìn

xem đối phương còn có thể kiêu

ngạo được hay không.

“Bịch…”

Ngay sau đó, ông lão tên Sandy kia

hai chân mềm nhũn, trực tiếp quỳ

rạp xuống đất.

Lúc này, ngay có tâm tư muốn giết

người Sandy cũng có, hắn ta hiểu

được, ở Vụ Đô, vẫn còn có người

mà gia tộc Kemite bọn họ không thể

nào trêu chọc nổi.

Nhưng mà khi nhìn thấy Misorde,

Sandy chỉ biết, xong rồi, hôm nay

hắn ta xong rồi, chẳng những hắn

ta, mà ngay cả cậu chủ kiêu ngạo

bên cạnh cũng xong đời rồi.Nếu như người trước mắt này cắn

chặt không tha, chỉ sợ gia tộc

Kemite bọn họ cũng xong đời luôn.

Cho nên, hắn ta mới không chút do

dự mà quỳ rạp xuống.

Hành động này của Sandy làm cho

tất cả mọi người trong phòng họp

vô cùng hoảng sợ, đặc biệt là

Seuss, anh ta hoàn toàn ngây

người.

Anh ta gọi Sandy đến để chống

lưng, bây giờ lại thật mỉa mai, cao

thủ đến để chống lưng vậy mà trực

tiếp quỳ xuống, như vậy thì còn

muốn làm cái lông gà gì nữa?

Nhìn Sandy đang quỳ rạp trên mặt

đất, nếu như đến nước này rồi màLyons vẫn chưa nhận biết được tình

hình thì cái chức tổng giám đốc này

của anh ta cũng không cần nữa.

Không chút do dự, anh ta cũng dứt

khoát quỳ xuống.

Lyons biết, anh ta xong rồi, bởi vì

một bản hợp đồng mà đắc tội với

một nhân vật lớn như thế này, mà

đại ca đang đứng trước mặt đây

còn không phải là nhân vật lớn thật

sự, nhân vật lớn thực sự chính là cái

người trẻ tuổi vẫn luôn ngồi ở chỗ

kia, nãy giờ vẫn không nói lời nào.

Lúc này, trong lòng anh ta vô cùng

hối hận, ánh mắt nhìn về phía đám

già trẻ kia tràn đầy oán hận, vốn dĩ

anh ta muốn hợp tác thật tốt vớitập đoàn Khuynh Thành Quốc Tế,

mà mấy người này lại nói anh ta

không nên làm như vậy, bọn họ đều

là người có địa vị cao, tất nhiên là

anh ta cũng muốn nịnh bợ một

chút.

Bây giờ thì tốt rồi, đã không nịnh bợ

được người ta, ngược lại còn ôm

khó khăn về cho mình.

Chuyện đã đến bước này rồi, anh ta

cũng không dám oán trách ai, cho

dù là ai thì anh ta cũng không đắc

tội nổi, chỉ có thể trách vận may

của mình không tốt.

Lúc này, sắc mặt của Seuss và

những người còn lại trở nên tái

nhợt, tuy rằng bọn họ là con ôngcháu cha, nhưng cũng không phải là

kẻ ngốc, vẫn biết trên đời này có

người mà bọn họ không thể nào

đắc tội được.

Mà vị trước mắt đây, chỉ sợ chính là

người mà bọn họ không đắc tội nổi.

Nghĩ đến đây, Seuss dẫn đầu quỳ

rạp xuống đất, mà những người

khác cũng không tiếp tục gắng

gượng nữa, tất cả đều quỳ xuống.

Thấy một màn như vậy, trong lòng

Giang Tử Phong cảm thấy cực kỳ

vui sướng, tất nhiên là cậu ấy biết,

đám già trẻ đang ở trước mặt cậu

đây đều là những người có địa vị

cao ở Vụ Đô, ít nhất là cao hơn cảnhà họ Giang của cậu ở thành phố

Nam Hải.

Nhưng mà, ở trước mặt đại ca, vẫn

phải quỳ xuống, đây chính là sự

chênh lệch.

Đối với lựa chọn lúc trước của mình,

cậu ấy cảm thấy cực kỳ may mắn,

may mắn cậu ấy kiên trì đến cùng

và được trở thành đàn em của đại

ca, nếu không làm sao có thể có

cậu của ngày hôm nay?

Trong khi Giang Tử Phong còn đang

suy nghĩ miên man, lại có thêm mấy

người nữa của các gia tộc khác đến

đây, chỉ là, bọn họ vừa vào cửa đã

trực tiếp quỳ xuống.Mấy người này cũng không phải là

đồ ngốc, ngay cả Sandy của gia tộc

Kemite cũng phải quỳ xuống thì bọn

họ sao có thể đứng được?

Cho dù dùng chân để nghĩ cũng

biết, nhất định là mấy vị con ông

cháu cha này lại gây chuyện, hơn

nữa, hoạ này là do bọn họ tự chuốc

lấy, mà lần này, người trong gia tộc

cũng không thể nào gánh vác.

Cho nên, để cho đối phương nhìn

thấy thái độ của mình là một điều

cực kỳ quan trọng, nếu không, sự

việc lần này chỉ sợ không đơn giản

là liên luỵ đến vài vị con ông cháu

cha, mà còn kéo theo cả gia tộc

phía sau lưng bọn họ.Đương nhiên, trong số họ có hai

người biết được là người nào có tội,

cho nên, sau khi quỳ xuống, trong

lòng bọn họ cũng không dám có

nửa câu oán hận, ngược lại âm

thầm cầu nguyện trong chuyện này

có thể may mắn một chút.

“Trong thời gian mười phút, các

người đều đến đúng giờ, xem ra gia

tộc của các người vẫn khá là coi

trọng những cậu chủ, cô chủ ở

đây”.

Âm thanh Misorde vô cùng bình

tĩnh, giống như không hề tức giận.

“Nếu như các người coi trọng bọn

họ như vậy, thì tại sao không dạy

cho bọn họ một chút đạo lý? Trênthế giới này có rất nhiều người mà

bọn họ không thể nào đắc tội, nếu

đắc tội sẽ phải trả giá đắt”.

Misorde cũng không đợi mấy người

kia trả lời, ông ta tiếp tục nói.

“Đại nhân, đều là người của chúng

tôi, chúng tôi dạy dỗ không nghiêm,

để cho mấy đứa nhóc này trêu chọc

đến ông, mong đại nhân rộng

lượng, tha thứ cho bọn họ lần này,

chúng tôi cam đoan, sau khi trở về

nhất định sẽ trông coi thật chặt”.

Đợi Misorde nói xong, Sandy mới

mở miệng thăm dò.

“Tha cho bọn họ? Hừ, tôi cũng

không có cái quyền này. Bọn họ đắc

tội với người không nên đắc tội, đâykhông phải là chuyện mà tôi có thể

quyết định được”, Misorde lắc đầu,

sau đó xoay người đi đến phía sau

Trần Thanh, đứng khoanh tay cúi

đầu.

Thật ra, ông ta cũng cực kỳ bất đắc

dĩ, ông ta không muốn đụng vào

những người này, nhưng mà, mấy

tên này đắc tội ai không đắc tội, lại

đi đắc tội với Trần Thanh.

Thấy một màn như vậy, tất cả

những người đang quỳ đều hít khí

lạnh.

Cho dù gia tộc của bọn họ đã vô

cùng lợi hại, nhưng khi đối mặt với

Misorde cũng chính là gia tộc Ryder,ngay cả tư tưởng phản kháng bọn

họ cũng không có.

Vậy mà một pho tượng đại thần

như thế lại tỏ ra cung kính với một

người trẻ tuổi, điều này chứng minh

thân phận của người kia có bao

nhiêu cao quý.

Thế mà nhóm con cháu ăn chơi trác

táng của gia tộc bọn họ lại đắc tội

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT