Lọc Truyện

Có rể là chiến vương

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trên con phố ổ chuột ở khu Đông, Lê Văn Vân đứng trên ban công, nhìn cuộc tranh luận bên dưới, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái.

Anh cỏ thể thấy được hai vợ chồng này không nói dối, hai người kia rõ ràng đến đây để lừa gạt người ta.

Năm vạn là một số tiền khủng khiếp đối với những người ở khu ổ chuột này!

Không hắn là không có người tốt ở khu Tội Ác! Từ thời điếm này đã có thê’ thấy được!

Đôi vợ chồng này tìm thấy tiền và trả lại nhưng thay vào đó lại bị tống tiền.

Trèn thực tế, không hẳn họ không muốn lấy mà là số tiền quá lớn, họ nhặt được rồi nhưng cũng không dám tiêu xài phung phí, thậm chí họ còn lo lẳng rằng nếu chuyện bị lộ thì có thế mất mạng, vì vậy họ mới thành thật giao ra.

“Mau đền tiền đi.” Hai người kia có chút không kiên nhẫn mà nói.

Hai vợ chồng này đầy kinh hãi, người đàn ông bèn quỳ xuống đất, vội vàng dập đầu nói: “Đại gia, đại gia, anh thật sự không thê’ như vậy được, tôi thật sự không có năm vạn. Dù anh có bán tôi đi thì tôi cũng không có năm vạn luca cho anh đâu.”

“Không có?” Một trong hai người cúi đầu cười gằn nói: “Vậy tụi mày nợ ông đây năm vạn, mổi tháng trả lại cho ông đây, cộng thêm tiền lãi! Tiền lãi ba phần!’

Ba phần tiền lãi của năm vạn đồng, đối với cặp vợ chồng

nghèo này, có lẽ mổi tháng chỉ có thể đủ trả lại số tiền lãi này, cả đời cũng có thể trả không hết!

Đây là bi kịch của những người bình thường này!

Giờ phút này, hai người đều mặt xám như tro tàn, toàn bộ khuôn mặt tràn ngập vẻ bi ai.

Họ tưởng rằng những ngày khó khăn cuối cùng cũng đã kết thúc, giờ họ khỏng phải trả một khoản phí bảo kê nữa, nhưng kết quả là loại chuyện này lại xảy ra, đối với họ, đó là một thảm họa.

“Hai người này thật không biết xấu hố.” Hoàng Thi Kỳ đứng bên cạnh Lê Văn Vân cũng nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Cô ta quay đầu nhìn Lê Văn Vân nói: “Anh không đi quản sao?”

Lê Văn Vân gật đầu nói: “Phải quản chứ!”

Nói xong anh bước xuồng cầu thang.

Cùng lúc đó, mấy người ở đăng kia vẫn đang nói chuyện. Hai gã kia nói: “Đừng nói nhảm, ngày này hàng tháng tao sẽ tới chỗ tụi mày thu tiền, tháng sau chuấn bị ba ngàn luca cho ông đây đi!”

Toàn thân đôi vợ chồng kia xụi lơtrên mặt đất, nhưng cũng không làm gì được, dù sao họ cũng không có bản lĩnh làm gì hai người này.

“Chờ đẽ!” Lê Văn Vân bước ra khỏi cửa, bình tĩnh nói.

Hai người rõ ràng không biết Lê Văn Vân.

Rất nhiều người biết rầng Lê Văn Vân đã trờ lại, nhưng không có nhiều người nhìn thấy bộ dạng của Lê Văn Vân, chỉ có những người ở đó ngày hôm qua mới nhìn thấy bộ dạng của anh. Song đối với khu Tội Ác khống lồ, trường đấu thú chỉ có thế chứa được vài nghìn người.

Hai người đều không biết Lẽ Văn Vân, sau khi nhìn thấy anh, trên mặt họ hiện lên một tia khinh thường.

Lê Văn Vân sống ờ con phố này, không thể nào là người lợi hại được, dù sao nó cũng chỉ là một con phố ổ chuột.

Lê Văn Vân không đế ý đến họ, bước tới nhìn một cái túi trước mặt hai người, trong túi có một xâ*p luca, bình tĩnh hỏi: “Ý của anh là, các anh bị mất tiền sao? Tống cộng có bốn mươi vạn luca, nhưng bọn họ nhặt được, lại còn chỉ đưa cho các anh ba mươi lăm vạn thôi, đúng không?”

“Chứ gì nữa! Nhóc con, mày muốn làm gì?” Người đàn ông cao lớn không kiên nhẫn hỏi.

Lê Văn Vân nhẹ giọng nói: “Có nghĩa là, bọn họ đã trộm của các anh năm ngàn đồng?”

‘Tôi không có, Lê Văn Vân, cậu đừng nói nhảm.” Hai vợ chồng lúc này sác mặt tái nhợt!

“Đúng vậy, mày nói đúng, bọn họ đã trộm của bọn tao năm ngàn, bọn tao phái lấy lại số tiền này.” Người đàn ông cao lớn cười nói.

Lê Văn Vân gật đầu nói: “Nếu nói như vậy, các anh đã làm rơi bốn mươi vạn, nhưng bọn họ nói chỉ nhặt được ba mươi lăm vạn… Vậy chỉ có một khả năng, đó là số tiền bọn họ tìm được, hắn không phải là của các anh. các anh tự đi tìm bốn mươi vạn kia của các anh đi!”

Nói rồi, Lê Văn Vân cầm túi tiền đưa cho hai vợ chồng và nói: “Anh Dương, số tiền này là các anh nhặt được, không phải hai người họ làm mất. Các anh cứ cầm lại đi, tiêu xài thoải mái là được rồi.”

“Thằng nhóc, mày có ý gì?” Gã đàn ông có vóc dáng cao lớn sa sầm nét mặt, nói: “Mày muốn chết à?”

Trong mát Lẻ Văn Vân, một tia sáng lạnh vụt qua.

“Chát!”

“Chát!”

Trong tích tâc, anh ra tay nhanh chóng, tát vào mặt hai người họ.

Tốc độ ra tay của anh quá nhanh, hai người này hoàn toàn không phản ứng kịp.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT