Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Giang Quân mím môi: “Những lời người kia nói đều không có bất bằng chứng cứ nào.” 

 Tần Tranh thở dài, nhưng vẫn quan tâm đến tin tức này. 

 “Ăn cơm trước đã, ăn cơm.” Nhìn ra được Tần Tranh không vui, Giang Quân lập tức gọi Tần Tranh ăn cơm, và rót rượu cho anh. 

 “别忘了你下午要走,你父母的事情,江家一定帮你想办法。”江均说着,突然一顿。 

 “Đừng quên là buổi chiều cậu phải đi, chuyện của bố mẹ cậu, nhà họ Giang nhất định sẽ nghĩ cách giúp cậu.” Nói xong, đột nhiên Giang Quân dừng lại. 

 “À đúng rồi, Giang Nhiễm nói nó cũng sẽ đi Dương Thành, cho nên tôi đã đặt vé cho nó đi cùng chuyến bay với cậu, đến lúc ấy cậu giúp đỡ chăm sóc nó một chút nhé.” 

 Khóe mắt Tần Tranh giật giật: “Em gái anh!” 

 “Là em gái tôi.” Giang Quân ngẩng đầu lên, “Không sao, nó chỉ đến thăm một người bạn cũ bị bệnh nặng, sẽ trở về nhanh thôi.” 

 Tần Tranh không nói nữa, anh không muốn để ý đến người đẩy anh em của mình vào trong hố lửa. 

 Chiều hôm đó, Giang Quân tiễn Tần Tranh đến sân bay không bao lâu, thì Giang Nhiễm cũng vào sân bay. 

 Khi Tần Tranh vừa ngồi lên máy bay, thì ngay sau đó bóng dáng của Giang Nhiễm cũng xuất hiện trước mặt anh. 

 Dáng người nhỏ nhắn mảnh khảnh nhưng có lỗi có lõm, trên khuôn mặt nhỏ nhắn đeo cặp kính râm mày hồng, mái tóc đen dài thẳng quen thuộc và đôi mắt cũng quen thuộc. 

 Tần Tranh và Giang Nhiễm nhìn nhau. 

 “Tại sao là anh!” Giang Nhiễm liền nhíu mày, nhưng không biết vì sao sắc mặt có hơi ửng hồng, nhưng khoảnh khắc tiếp theo cô ấy lại thẹn quá hóa giận, không nói hai lời giẫm lên chân Tần Tranh! 

 Hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra, Tần Tranh đau đớn kêu lên. 

 Ngay lập tức, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn sang. 

 “Cô làm gì đấy!” Tần Tranh nhíu mày. 

 “Tôi ngồi ở bên trong, anh đang chặn tôi!” Giang Nhiễm thẳng thừng. 

 Tần Tranh tức đến trợn trắng mắt, lập tức đứng dậy nhường chỗ. 

 Nhưng vào lúc này, có một bóng người đi ngang qua phía sau Giang Nhiễm, còn chưa đợi Giang Nhiễm đi vào, người đàn ông đó đột nhiên đưa tay ra, sờ lên mông của Giang Nhiễm.

Đúng lúc Tần Tranh nhìn thấy cảnh này, anh nhíu mày ra tay. 

 Nhưng dường như người đàn ông này đã sớm có chuẩn bị, anh ta lập tức rụt tay lại, Tần Tranh không kịp phản ứng, ngón tay không cẩn thận đụng vào váy của Giang Nhiễm. 

 Ngay lúc này Giang Nhiễm lại đột nhiên quay lại nhìn về phía Tần Tranh, đúng lúc thấy Tần Tranh rút tay lại, vẻ mặt lập tức trở nên tức giận. 

 Cô ấy vung túi xách trong tay lên đập về phía Tần Tranh: ''Háo sắc! Anh có bệnh à, bản tiểu thư cũng dám sờ!'' 

 Mặt Tần Tranh bị đánh đau, anh thấp giọng kêu một tiếng. 

 Có người ở sau lưng không chịu được: ''Đôi tình nhân trước mặt ơi, làm phiền hai người nói nhỏ chút, con tôi đang ngủ.'' 

 Tần Tranh nghe vậy suýt thì phun ra một ngụm máu, mặt Giang Nhiễm đỏ bừng: ''Ai yêu đương với anh ta chứ!'' 

 Nói xong cũng ngồi xuống không nói tiếp. 

 Nhưng ánh mắt vẫn giận dữ nhìn Tần Tranh không dời. 

 Ngồi xuống ghế rồi nhưng không hiểu sao cô ấy vẫn cảm nhận được độ ấm trên mông, cảm giác này khiến cô ấy không nhịn được mà đỏ mặt. 

 Tên lưu manh này, đồ háo sắc! 

 ''Vừa rồi có người muốn sờ cô, tôi chỉ muốn ngăn cản mà thôi.'' Tần Tranh thở dài giải thích. 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT