Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 “Tôi? Nếu tôi nói là tôi cấp cứu cho anh thì anh có tin không?” Tào Tiểu Thất ngồi trên ghế đẩu, cởi khăn quàng cổ ra.  

 

Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt kia tràn đầy nụ cười khiến cho lòng người ấm áp.  

 

“Nếu anh đi đến thành phố Giang, thì cửa hàng này sẽ không có bác sĩ phải không? Anh có phiền nếu tôi thay thế anh không? Nói thật, tôi vẫn muốn làm bác sĩ, nhưng gia đình sợ tôi lại làm bác sĩ phẫu thuật.”  

 

“Sau này tôi muốn đến chỗ này của anh, trước đây tôi học Đông Tây y kết hợp, đều tốt nghiệp thạc sĩ, cho nên anh cứ yên tâm trình độ của tôi.”  

 

Nói xong, Tào Tiểu Thất nhìn Tần Tranh: “Thế nào?”  

 

“Được!” Tần Tranh lập tức nói, một cô gái vì cứu bệnh nhân mà suýt chết vì bị lây nhiễm, tỉnh lại vẫn muốn làm bác sĩ, điều này cho thấy trong lòng cô ấy rất ngây thơ và lương thiện.  

 

Dù sao anh cũng sắp đi, sao không giao phòng khám cho Tào Tiểu Thất?  

 

“Tôi sẽ không yêu cầu cổ phần gì của anh cả, anh trả lương cho tôi ba nghìn mỗi tháng, đủ cho tôi ăn ở là được, tôi bây giờ thế này, trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ không tìm được bạn trai đâu.” Nói xong, Tào Tiểu Thất nhìn về phía Lương Khanh và Hạ Tư Vũ.  

 

“Tôi tên Tào Tiểu Thất, là bệnh nhân của Tần Tranh.”  

 

“Lương Tranh.”  

 

“Xin chào, Hạ Tư Vũ.”  

 

Nhìn cảnh này, đột nhiên Tần Tranh cảm thấy tất cả những việc mình làm trước đây đều đáng giá.  

 

Tào Tiểu Thất là kiểu người đẹp rất phóng khoáng, khi cười sẽ để lộ hàm răng và trong đôi mắt to tràn đầy sức sống.  

 

Bạn sẽ rất khó mà tưởng tượng ra rằng, ba ngày trước cô gái này đã đi dạo đến âm phủ một vòng.  

 

Ba người đang nói chuyện, Tần Tranh quay người đi thu dọn đồ đạc, anh đem hết kim bạc đi.  

 

Đến thành phố Giang nhất định sẽ có công dụng quan trọng.  

 

Đúng vào lúc này, điện thoại của Tần Tranh đột nhiên vang lên, người gọi đến lại là Giang Nhiễm.  

 

“A lô, bạn thân tôi nói với tôi rằng cô ấy ở lại trông coi phòng khám giúp anh.”  

 

Tần Tranh gật đầu: “Đúng.”  

 

“Là tôi đề xuất đấy, cô ấy nói cô ấy vẫn muốn làm bác sĩ, vẫn muốn chữa bệnh. Tôi nghĩ ngày mai anh sẽ đến đây, cho nên bảo cô ấy đến hỏi anh, không ngờ anh sẽ đồng ý.”  

 

“Tại sao lại không đồng ý?” Tần Tranh nở nụ cười, “Cô ấy là người tốt, suy nghĩ cho người dân.”  

 

“ Ha ha, anh không sợ y thuật của cô ấy không tốt bằng anh, phá hỏng thương hiệu của anh à?” Giang Nhiễm đùa.  

 

“Trong khả năng cho phép là được, cô ấy không giống kiểu người giấu dốt.” Tần Tranh nhìn người trong đại sảnh, bỗng nhiên điện thoại lại có người gọi đến.  

 

“Cô đợi một chút, tôi nhận điện thoại của người khác.” Nói xong, Tần Tranh ấn nút trả lời.  

 

“Tần tiên sinh.” Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nói rất tang thương, Tần Tranh vừa nghe đã biết là ai.  

 

“Cục trưởng Cao.” Tần Tranh mỉm cười, “Sức khỏe tốt hơn chút nào chưa?”  

 

“Tần tiên sinh, ngài là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi và Tử Lâm mãi mãi cảm ơn ngài!” Cao Khải Lượng nói xong thì bật khóc.  

Danh sách truyện HOT