Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

 Cúp máy, anh xin số tài khoản của Cao Khải Lượng từ chỗ Lưu Chính, gửi cho ông ấy năm triệu.  

 

Lúc này Cao Khải Lượng vốn đang dọn dẹp cái sân bẩn trong nhà, điện thoại đột nhiên rung lên, khi ông ấy nhìn thấy một số tài khoản lạ chuyển cho mình năm triệu, thì bỗng sững sờ.

Mà Tần Tranh vừa chuyển tiền đi, điện thoại lại vang lên.  

 

“Hôm nay bận thật.” Tần Tranh bất đắc dĩ lắc đầu, nhận điện thoại.  

 

“Tôi là Chu Bình.” Giọng Chu Bình ở đầu bên kia vang lên, “Bệnh của con gái tôi ổn rồi, ngày mai sẽ đến thành phố Giang học đại học, có thời gian tôi mời cậu ăn bữa cơm?”  

 

Sau đó Tần Tranh từ chối và giải thích, trong một ngày nhận năm sáu cuộc điện thoại.  

 

Anh cũng không biết tin tức mình đi thành phố Giang, sao lại được truyền nhanh đến vậy.  

 

“Ông chủ, có bệnh nhân.” Bên ngoài vang lên giọng của Lương Khanh, Tần Tranh dứt khoát tắt máy điện thoại, sau đó đi ra đại sảnh.  

 

Người đến là một phụ nữ, sắc mặt không tốt lắm, ôm bụng không đứng thẳng được.  

 

Tần Tranh nhìn thoáng qua, đã nhìn ra được nguyên nhân của căn bệnh.  

 

Vừa định đi lên, Tào Tiểu Thất đột nhiên nói: “Bác sĩ Tần, chi bằng giao bệnh nhân này cho tôi? Ngày mai anh phải đi rồi, dù sao cũng nên xem y thuật của tôi một chút.”  

 

Tần Tranh nghĩ cũng có lý, anh mỉm cười ngồi sang một bên.  

 

Thấy vậy, người phụ nữ kia nhíu mày: “Làm gì? Tiếng của Càn Khôn Đường này, không phải Tần Tranh sao? Cô là ai? Tôi không cho cô điều trị, tôi để cho Tần Tranh điều trị!”  

 

Tào Tiểu Thất cười: “Bác sĩ đều như nhau, tôi tốt nghiệp thạc sĩ Đông y, cũng có chứng chỉ hành nghề y, cũng rất nổi tiếng trong giới y thuật nước ngoài. Chị đừng xem thường tôi.”  

 

Nghe vậy người phụ nữ mới yên tâm: “Vậy được, cô phải khám cho kỹ đấy, người của Dương Thành chúng tôi đều chỉ tin tưởng bác sĩ Tần.”  

 

Tần Tranh nghe vậy lắc đầu: “Mọi người như thế này không được, ngày mai tôi phải rời khỏi nơi này rồi, Càn Khôn Đường sau này sẽ do bác sĩ Tào phụ trách. Muốn để cho tôi khám bệnh, phải đến thành phố Giang tìm tôi.”  

 

Nghe vậy người phụ nữ kia ngạc nhiên: “Cậu sắp đi? Vậy không phải hời cho Đông y Đường thị đối diện sao?”  

 

“Ai nói hời? Có tôi ở đây, sẽ không để cho ông ta hời đâu.” Tào Tiểu Thất cười, “Ngày mai tôi sẽ dán tất cả các giải thưởng học thuật Đông y của mình ra ngoài cửa, để xem người dân Dương Thành chúng ta sẽ tin ai!”  

 

Người phụ nữ kia nghe vậy gật đầu: “Đúng vậy, ôi ôi… Không nói với cô nữa, đau quá.”  

 

“Chị, chị đây là bị lạnh tử cung, tôi kê cho chị hai toa thuốc Đông y, hai ngày này chị lần lượt uống, điều dưỡng một chút là được.” Nói xong, Tào Tiểu Thất cởi áo phao ra, trên người lại mặc một chiếc áo blouse trắng.  

 

Nhìn thấy cảnh này đôi mắt Tần Tranh giật giật, người phụ nữ này thật sự ra dáng!  

 

Hạ Tư Vũ lập tức cầm đơn thuốc của Tào Tiểu Thất đi lấy thuốc.  

Mà lúc này, Tào Tiểu Thất đột nhiên lấy một túi kim bạc từ trong túi áo blouse trắng ra: “Tôi châm cứu cho chị một chút, dù sao cũng để cho chị bây giờ không cảm thấy đau.”  

 

Nói xong, cô ấy bảo người phụ nữ kia nằm lên giường bệnh, sau đó vén áo ngay bụng dưới của người phụ nữ lên, nhanh chóng châm năm cây kim bạc vào!  

 

Thấy vậy Tần Tranh nhướng mày kinh ngạc: “Đây là Ngũ hành hồi dương châm?”  

Danh sách truyện HOT