Lọc Truyện

Đệ Nhất Tần Tranh - Hồ Thanh

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lúc này Đàm Thành Huân mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà trong mắt vẫn có chút luyến tiếc: "Vậy, cậu Tần phải đối xử với nó thật tốt.”

 

"Tôi vẫn chưa nói xong. Đàm Ký này, tôi nhận, nhưng việc kinh doanh vẫn cần ông, đương nhiên, cổ phần của Đàm Ký, tôi cho ông 50%.”

 

Tần Tranh dứt lời, vỗ vỗ người Đàm Thành Huân đang sửng sốt: "Quản lý tốt nhé!”

 

Đàm Thành Huân sửng sốt, nhìn bóng lưng Tần Tranh rời đi, hốc mắt đỏ hoe!

 

“Cậu Tần, cậu là người mà cả đời Đàm Thành Huân đều phải biết ơn!”

 

Tần Tranh đi ra khỏi Đàm Ký, nghe được những lời này dừng lại chút, nhưng không quay đầu lại, đưa lưng về phía Đàm Thành Huân phất tay.

 

Được rồi, anh sẽ trở lại phòng khám và làm lại nghề cũ.

 

Đang lúc chờ tin tức của bố mẹ, nhất định phải đề cao thực lực của chính mình!

 

Anh ra ngoài định đi đến phòng khám một chuyến nhìn Lương Khanh, dù sao một tuần không có ở đây, toàn bộ phòng khám đều ném cho Lương Khanh.

 

Lúc này, điện thoại di động của Tần Tranh vang lên.

 

"Tôi là Cao Tử Lâm đây, tôi đang ở trước cửa phòng khám của anh, hôm nay anh không tới sao? Đã hẹn sau một tuần đến tìm anh mà.”

 

Tần Tranh sững sờ, mới nhớ tới lời này: "Tôi hiện tại đang đi qua, cô vào ngồi chờ một chút.”

 

Cúp điện thoại, Tần Tranh bắt taxi chạy thẳng đến phòng khám.

 

Nhưng vừa đến con phố này, thì phát hiện người đông hơn trước kia.

 

Cao Tử Lâm lúc này đang đứng trước cửa phòng khám, lúc nhìn thấy Tần Tranh cô ấy vội vàng vẫy tay: "Tần Tranh, đã lâu không gặp.” Cô ấy chớp chớp mắt, đột nhiên nói: "Trong cuộc thi làm ai cũng phải kinh ngạc nha.”

 

Tần Tranh ngạc nhiên: "Cô nhìn thấy?”

 

"Tôi là khán giả, lúc đó tôi còn bỏ phiếu cho anh." Cao Tử Lâm cười cười: "Vốn muốn chào hỏi anh, nhưng sợ ảnh hưởng đến anh, nên không đi lên chào. Nhưng tôi vẫn luôn âm thầm chú ý.”

 

Tần Tranh nở nụ cười: "Cám ơn cô đã bỏ phiếu, chúng ta đi vào đi, hôm nay châm cứu cho cô một lần nữa, thì hoàn toàn chữa trị xong.”

 

"Thật sao? Tuyệt quá!” Trong lời nói của Cao Tử Lâm tràn ngập niềm vui.

 

"Đúng rồi, lúc tôi vừa tới đây nhìn thấy bên kia mới mở một phòng khám đông y." Cao Tử Lâm đột nhiên chỉ chỉ nhà đối diện.

 

Người ban đầu bán đồ cổ đã không còn ở đó, đổi thành một cửa hàng tên là Trung Y Đường Thị.

 

Mà giờ phút này, cửa chính của phòng khám đông y này vẫn chưa mở, nhưng đã có rất nhiều người đứng ở trước cửa.

 

Trung Y Đường Thị?

 

"Không cần quan tâm, chúng ta đi vào đi." Tần Tranh lắc đầu, anh chưa từng nghe qua cái tên này.

 

Nhưng Cao Tử Lâm lại nói: "Trung Y Đường Thị đó, đây chính là một đối thủ lớn, ông chủ của họ tên là Đường Bá Hoài, nhưng là một thầy thuốc tài ba! Rất nổi tiếng ở Dương Thành!”

 

"Nhưng mà, cửa hàng của ông ta đều là cửa hàng lớn, sao lần này lại mua một cái cửa hàng nhỏ như vậy ở chỗ này?"

 

Cao Tử Lâm lẩm bẩm nói.

 

Tần Tranh lại nghe thấy, Đường Bá Hoài?

 

Hóa ra là như vậy.

 

Cửa hàng mới Trung Y Đường Thị này, xem ra là hướng về phía anh!

 

Khi Cao Tử Lâm vừa mới làm xong một loạt trị liệu, Lương Khanh giúp Tần Tranh mở cửa lớn.

 

Mà lúc này, phòng khám đối diện kia đột nhiên mở cửa lớn.

 

Sau đó một thanh niên dọn ra một cái bàn dài, ngồi sau bàn: "Trung Y Đường Thị mới khai trương, truyền nhân của nhà họ Đường ông Đường Bá Hoài, hôm nay tự mình ngồi xem bệnh.”

 

"Duy nhất hôm nay, xem khám miễn phí cho mọi người! Đi ngang qua đừng bỏ lỡ nhé!”

 

Tần Tranh đang đi dừng lại, Lương Khanh mặt không biểu cảm nhìn qua, Cao Tử Lâm cũng nhướng mắt lên.

 

Chỉ thấy cả con phố giờ phút này đều quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt, toàn bộ cửa của Trung Y Đường Thị đã chật ních người.

 

Mà nhìn thấy Tần Tranh bên này mở cửa, một số người không rõ về Đường Thị, vẫn tới chỗ của Tần Tranh.

 

"Bác sĩ Tần đã lâu không mở cửa." Người tới cười ha hả nói: "Gần đây tôi luôn đau đầu, phiền cậu xem thử giúp tôi.”

 

Người đến là một bà cụ, Tần Tranh mời người ngồi xuống, sau đó bắt đầu bắt mạch: "Có chút việc đi ra khỏi thành phố.”

 

"Người bà lo lắng, một tháng gần đây không ane thịt phải không? Dinh dưỡng không đủ, hơn nữa, gần đây lúc nào bà cũng thức giấc vào lúc nửa đêm, đổ mồ hôi trộm đúng không?”

 

Bà cụ ngay lập tức gật đầu: "Đúng vậy, tôi không thích thịt. Nửa đêm cũng ngủ không yên, người già rồi.”

 

"Cháu kê mấy thang thuốc Đông y cho bà, uống hai ngày sẽ không sao. Cháu sẽ châm cứu cho bà trước.” Tần Tranh nói xong, lấy ngân châm ra, đâm mấy mũi trên vai bà cụ.

 

"Bà đây là bệnh cũ trên cơ thể do tức giận dẫn đến, nhất định trong khoảng thời gian này còn trúng gió."

 

Tần Tranh nói xong, rút kim ra: "Đầu bà còn đau không?”

 

Bà cụ sửng sốt một chút, lắc lắc cổ: "Không đau, không đau nữa! Bác sĩ Tần thực sự là một bác sĩ giỏi!”

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT