Lọc Truyện

Mối Tình Của Vị Tổng Tài Bá Đạo - Du Ánh Tuyết (Dị Bản - Hot)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Nhưng mà nghe nói gần đây Đường Tư Nguyệt muốn chuyển sang tổ của chúng ta. Sau này e là đến lượt tổ chúng ta được đắc ý rồi.” Vũ Uyên nói.

“Có phải em chưa thấy người ta đắc ý bao giờ đâu, sao mà không bình tĩnh được thế.”

“Thì cũng thấy rồi. Nhưng mà hồi trước em cứ nghĩ cậu Lê thích chị, ai ngờ mới được vài ngày đã…”

“Em lại nói vớ vẩn rồi.” Tống Ân không vui, lấy kịch bản gõ vào đầu Vũ Uyên.

Vũ Uyên ấm ức xoa xoa đầu: “Em không có nói linh tinh. Là trợ lý tên Thẩm Vũ kia nói với em mà. Hắn nói ngày cậu Lê đến phim trường còn mất công tìm mua sinh tố xoài đem đến cho chị nữa đó. Chị nói xem, đến sở thích của chị mà cậu ấy còn hiểu rõ như thế, không phải thích chị thì là gì?”

Tống Ân giật mình. Hôm đó… Anh ta đã mua sinh tố xoài?

Nhưng trong chốc lát cô ấy lại bình tĩnh. 

“Em cũng thấy rồi đó, bây giờ anh ta đang theo đuổi Đường Tư Nguyệt, cũng dùng cách này đấy còn gì? Mấy thủ đoạn này chẳng liên quan gì đến việc thích hay không thích, chẳng qua là thói quen của mấy kiểu công tử đào hoa mà thôi. Lần sau đừng nhắc đến hắn trước mặt chị nữa.” Thế nên, cô ấy không cần phải tự mình đa tình như thế.

“… Ờ” Vũ Uyên đáp một tiếng, không nhịn được mà nhìn hai mắt Tống Ân. Ừm, xem ra chị ấy cực kỳ không vui!

Vừa nói Đường Tư Nguyệt muốn chuyển sang tổ của cô, kết quả hôm qua vừa nói thì hôm nay Đường Tư Nguyệt quả nhiên đã đến rồi.

Chiều hôm đó Lê Tiến Minh không đến phim trường nhưng đồ ăn thì vẫn gửi hết lượt này đến lượt khác.

Cả e-kip đều được dịp vui mừng.

Đường Tư Nguyệt cũng được mọi người nịnh nọt đến vui vẻ.

“Tư Nguyệt này, giờ cô còn nổi tiếng hơn cả cô Tống đấy!”

“Sao mà so với Tống Ân được chứ, cô ấy là ảnh hậu đó.” Đường Tư Nguyệt như vô ý cao giọng nói, cố ý để Tống Ân nghe được. Tống Ân đang trang điểm, nghe cô ta nói cũng không nâng mắt nhìn một cái.

Vũ Uyên thì trừng mắt nhìn sang: “Thật đáng ghét!”

“Cô có thể khiến cậu Lê một lòng một dạ như thế thật khiến tôi ngưỡng mộ chết đi được. Hồi trước cậu Lê còn đến e-kip chúng tôi thăm Tống Ân đó!”

“Anh ấy từng đến thăm Tống Ân?” Đường Tư Nguyệt nhíu mày, bắt đầu khó chịu.

Con gái mà, lúc nào cũng rất nhạy cảm. Đặc biệt là Tống Ân còn rất xinh đẹp, càng khiến cô ta phải đề phòng một chút.

“Ừ, lúc đó chúng tôi còn tưởng cậu Lê muốn theo đuổi Tống Ân nữa, hóa ra không phải. Nghe nói hôm đó cậu ấy định đến thăm cô cơ, nhưng đi nhầm hướng, nên tiện thể xem cảnh quay của nữ chính luôn.”

“Hóa ra là thế.” Mặt Đường Tư Nguyệt giãn ra một chút, nhưng ánh mắt vẫn hướng về phía Tống Ân.

Tống Ân không nhận ra, tìm Lê Kiến Đường luyện kịch bản.

Cuối buổi, khi cả đoàn đang chuẩn bị bữa tối, Lê Tiến Minh đến.

Anh ta đi về phía Đường Tư Nguyệt.

“Con người này y như bươm bướm vậy, chị nhìn kìa, cứ bay lòng vòng quay cậu Lê.” Vũ Uyên cũng là một người hay để ý chuyện vặt vãnh, đến bây giờ vẫn nhớ giùm Tống Ân cái tát đó, nên cứ nhìn thấy Đường Tư Nguyệt lại ngứa mắt.”

Tống Ân nhìn sang hai người đó từ đằng xa, Lê Tiến Minh đang ăn trái cây do Đường Tư Nguyệt đút cho.

Hai người này cũng hợp nhau thật.

Bây giờ Tống Ân mới cảm thấy buồn cười, lúc đó bản thân sao lại dám nghĩ Lê Tiến Minh có ý gì đó với mình, thật là.

Thảo nào bị anh ta chế giễu cho như thế!

“Tống Ân.” Đang suy nghĩ thì Lê Kiến Đường bước đến. Tống Ân ngẩng đầu, Lê Kiến Đường nói: “Mai lại đến cảnh quan trọng rồi, lát nữa ăn tối xong chúng ta sang phòg bên cạnh tập thử nhé, được không? Có một số chỗ tôi chưa nắm chắc lắm.”

Tống Ân gật đầu: “Được thôi, đợi tôi một chút.”

Ở bên kia.

Đường Tư Nguyệt nhận thấy ánh mắt người nào đó cứ luôn nhìn về một hướng. Cô cắn môi, lẳng lặng múc một miếng bánh kem đưa đến bên môi của Lê Tiến Minh.

Lê Tiến Minh lắc đầu: “Anh không ăn đồ ngọt.”

Đường Tư Nguyệt có chút xấu hổ, bỏ thìa bánh xuống. Nhìn thoáng qua Tống Ân nói: “Anh Tiến Minh, anh có thấy Tống Ân với Lê Kiến Đường đằng kia không.”

“Ừm.”

“Em nghe nói… hai người họ ở bên nhau rồi.”

Lê Tiến Minh nhíu mày, lúc này mới nhìn sang Đường Tư Nguyệt.

Đường Tư Nguyệt lập tức nói: “Dù sao cũng không biết là ai tán ai, anh nhìn bọn họ kìa, lúc nào cũng dính lấy nhau. Với cả… em nghe người trong e-kip nói… hôm qua hai người họ còn trong phòng rửa tay với nhau.. ừm... chậc, đúng là gấp đến mức không nhịn được mà, phòng rửa tay mà cũng dám… Nhưng mà với Tống Ân thì cũng không có gì lạ, dù sao ở tổ nào cô ta cũng thế cả…”

Đường Tư Nguyệt cố ý nói một cách mờ ám.

Sắc mặt Lê Tiến Minh lạnh lẽo dần “Không có chứng cứ thì đừng nói linh tinh!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT