Lọc Truyện

Thiên Tài Độc Phi Không Dễ Trêu Đùa

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trong con ngươi của ông ta tỏa ra một sự u ám nồng đậm.

Ông ta thật sự khao khát ăn tươi nuốt sống vị sứ thần này, nhưng bây giờ nước Đại Ấp đã trở thành đất nước hùng mạnh nhất phía tây bắc, người của bọn họ sinh ra đã ngỗ ngược khó thuần phục, chỉ dựa vào nắm đấm để nói chuyện, lòng phục thù cực lớn, lại vô cùng yêu sự đoàn kết, ông ta cũng không dám động vào sứ thần này.

Nếu như động tới, sợ rằng sẽ dẫn tới sự trả thù mãnh liệt của nước Đại Ấp.

Điều này thật sự là nan giải.

Chẳng lẽ giang sơn vững chắc và oai quyền của Khánh Vân Đế đến tay ông ta lại bị lung lay sao?

Không, ông ta nhất định giữ vững giang sơn này, giữ vững sự oai quyền này, để bọn trộm cắp Đại Ấp này không dám xâm phạm tới nước Sở.

"Ha ha, bệ hạ, nói tới nói lui thì vẫn là người của nước Sở các ngài không có lòng can đảm. Chẳng qua ta chỉ đề xuất một thử thách, ngài lại có thể sợ hãi đến như vậy, đường đường là vua của một nước lại không thể tìm được một người có thể giải đề này, như vậy làm sao có thể khiến nước Đại Ấp ta cúi đầu xưng thần, tâm phục khẩu phục?" Lạc Tai Hồ Tử cười châm chọc, đắc ý nói.

"Ồ, nếu người nước Đại Ấp lợi hại như vậy, tay của các ngươi có thể đưa vào trong chảo dầu kia mò Thánh Châu lên không?" Lúc này, Sở Diệp Hàn vẫn luôn không nói gì đã trầm giọng lên tiếng.

Ánh mắt hắn lạnh lẽo, liếc Lạc Tai Hồ Tử như nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt, trên người có một tầng khí lạnh lẽo người lạ chớ lại gần, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Lạc Tai Hồ Tử nhìn thấy Ly vương nổi danh khắp thiên hạ, trong lòng không chú ý run lên, trên mặt cố gắng bình bĩnh: "Đương nhiên có thể, nếu như chúng ta không thể, há lại đề ra thử thách này? Con dân nước Đại Ấp ta luôn luôn có dũng có mưu, chảo dầu nho nhỏ này sao có thể làm khó được chúng ta?"

Lúc này, Vân Nhược Linh đột nhiên sát lại gần Sở Diệp Hàn, quả thực không nhịn được, nhỏ giọng nói: "Ngài đừng nghe hắn nói bậy, chảo dầu này có huyền cơ, hắn dám nắm tay vào đó thì ta cũng có thể, đây chỉ là một trò lừa bịp, là thủ thuật che mắt, chỉ có thể lừa gạt những người không có kiến thức nhưng không lừa gạt được ta, trước kia ta xem ở sách cổ từng nhìn thấy qua trò lừa bịp như vậy."

Trên thực tế, lúc mới đầu Vân Nhược Linh nghe Lạc Tai Hồ Tử nói đã biết rồi, trong chảo dầu kia đổ phần lớn là giấm, chỉ có một ít là dầu.

Loại trò lừa bịp đường phố này trên ti vi và hiện đại thường có, chẳng qua là những cổ nhân này không biết nguyên lý của giấm và dầu nên mới cảm thấy không thể được.

Độ sôi của giấm là 60 độ C, mà độ sôi của dầu là 287 độ C.

Sau khi giấm và dầu hòa chung với nhau và cùng được làm nóng lên, giấm có nhiệt độ sôi thấp hơn, rất nhanh liền sôi sùng sục, lúc này dầu vẫn còn nguội lạnh, cho nên nắm tay cho vào trong, sẽ không bị phỏng, bởi vì giấm này cũng chỉ mới có vài chục độ nên vẫn ấm thôi.

Nhưng người ở bên ngoài nhìn thấy trong nồi này đều sôi sùng sục rồi, hiển nhiên không có người nào dám nắm tay thò vào. 

Lạc Tai Hồ Tử này nhất định là hiểu rõ cách thức này nên mới dùng tới nó để dọa người.

Hắn hù dọa được những người cổ nhân không biết này, nhưng không hù dọa được tiến sĩ y khoa như nàng. 

"Nàng biết rõ trò lừa bịp này?"  Sở Diệp Hàn sát lại gần Vân Nhược Linh, nhỏ giọng hỏi.

Vân Nhược Linh vội vàng gật đầu: "Đương nhiên, thiên hạ này không có người nào thật sự dám nắm tay đưa vào chảo dầu sôi sùng sục đâu, bên trong này đổ nhiều giấm mới có thể thò vào. Chẳng lẽ các ngài chưa từng thấy trò này?"

Sở Diệp Hàn lắc đầu: "Bổn vương trước đây đánh giặc, đã đi qua nhất nhiều nơi nhưng chưa bao giờ nghe, chưa từng nhìn thấy."

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT