Lọc Truyện

Thu Phục Tổng Tài Cao Ngạo - Đường Thi - Bạc Dạ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Họ đều là những người lần đầu biết yêu, đều không rõ tình yêu thật sự là như thế nào, chỉ biết dựa vào bản năng mà tìm kiếm, dè dặt sờ vào chiếc sừng và gai nhọn đang không ngừng va vào nhau.

Hàn Khinh Yên cúi đầu nói nhỏ với Úy Tân: “Có lẽ chúng ta đều đã hiểu lầm nhau quá nhiều… Cho nên chi bằng chúng ta nên tách ra một thời gian để bình tĩnh lại. ”

Cô ấy nhất định phải đi.

Cô ấy cũng muốn tách ra để suy nghĩ xem tình cảm mà chính bản thân mình dành cho Úy Tân là gì, đã nhiều năm như vậy rồi sao có thể nói cắt đứt liền cắt đứt chứ, thế nhưng… Dường như có những loại tình cảm thật sự là có thời hạn sử dụng, hoặc có lẽ sau này Úy Tân cũng sẽ tìm được người mà anh yêu, đặt vào hoàn cảnh của người khác mà suy nghĩ, đổi lại là ai thì cũng sẽ không thể chấp nhận được việc bạn trai của mình đã cùng chung sống thân mật với một người phụ nữ khác.

Hàn Khinh Yên nghĩ vậy, cho nên lắc đầu với Úy Tân: “Em cũng không muốn tiếp tục hồ đồ thêm nữa. ”

Hồ đồ.

Úy Tân cảm thấy vô cùng, anh ta dường như luôn hồ đồ, hồ đồ nhận định Hàn Khinh Yên chính là người của anh ta, thế nhưng anh ta chưa bao giờ thực sự nói hay bảo đảm cho cô ấy bất kì điều gì.

Hàn Khinh Yên lại nhấc chiếc va li được đặt ở bên cạnh lên: “Đồ trong nhà em đã chuyển đi được kha khá rồi, đây là xe cuối cùng…” “Em cố ý tan làm sớm quay về đây là muốn nhân lúc anh không có ở đây mà rời đi có phải không?”

Úy Tân nhìn Hàn Khinh Yên xoay người tiến về phía trước vài bước, anh ta liền chạy tới chỗ bóng cô ấy hét lớn: “Khinh Yên! Có phải em cố ý không?”

Đúng vậy, cô ấy cố ý.

Cô ấy sợ rằng khi nhìn thấy anh ta quay về, cô ấy sẽ không nỡ rời đi.

Cô ấy đang cố nén nước mắt, không để chúng tiếp tục rơi xuống, Hàn Khinh Yên mím môi không nói, tiếng hét của Úy Tân ở phía sau vẫn đang truyền tới, dường như anh cũng rất đau khổ nên đã nói với giọng khàn khàn như thế, buồn phiền nhưng lại không có chỗ giải tỏa.

Anh ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cô ấy rời đi.

“Anh biết anh sai rồi, là người ai mà chẳng mắc sai lầm, em cho anh một cơ hội không được sao, chúng ta quen biết nhau lâu như vậy rồi, em thật sự không để tâm đến chút tình cũ này sao?” Cổ họng Úy Tân run lên: “Chúng ta đến một chút tình cũ cũng không có sao? Anh cũng có những lúc đối xử tốt với em mà, giờ anh mắc sai lầm, em lại xóa sạch toàn bộ những điều tốt đẹp anh dành cho em, Hàn Khinh Yên, em như thế có công bằng với anh không?”

Công bằng sao?

Nước mắt làm cho tầm nhìn của Hàn Khinh Yên trở nên mù mịt, cô ấy dứt khoát đi lên chiếc xe của công ty chuyển nhà, không quay đầu nhìn lại dù chỉ một lần.

Khoảnh khắc cửa xe đóng lại, khe cửa giống như con dao cắt trái tim Úy Tân thành hai nửa, anh ta không ngừng thở dốc, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác tuyệt vọng, sự xuất hiện của Cố Hà đã phá hủy mọi thứ của họ, anh ta đuổi theo chiếc xe. Người đàn ông lao ra một cách vô ích, chiếc xe đã rời đi, mang đi Hàn Khinh Yên của anh ta cũng như tất cả những thứ trong nhà có liên quan đến cô ấy! Anh ta đuổi theo chiếc xe được hai bước thì chiếc xe chạy chậm lại, Úy Tân liền hét lên: “Khinh Yên, em xuống xe, em xuống xe cho anh!”

Hàn Khinh Yên không nghĩ tới việc Úy Tân sẽ đuổi theo, cô ấy lập tức nói với người tài xế: “Dừng xe một lát!”

Người tài xế nghi hoặc: “Cô gái, đó là bạn trai của cô à? Đuổi theo xe nguy hiểm lắm đấy, chi bằng cô xuống nói chuyện với anh ấy đi. ”

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT